Võ Luyện Đỉnh Phong

Chương 5185: Hạng Sơn Chi Năng

Chương 5185: Hạng Sơn Chi Năng


Lão tổ đã nói như vậy, Hạng Sơn đương nhiên việc nhân đức không nhường ai.
Mà trong 300. 000 Mặc tộc đại quân này cũng vẻn vẹn chỉ có tầm mười vực chủ mà thôi. Trái lại, Đại Diễn quân số lượng bát phẩm nhiều tới 60 người, chiến lực tầng cấp này, về số lượng đã tạo thành nghiền ép chi thế.
Chớ đừng nói chi là, bên này còn có một vị cửu phẩm.
Đại chiến nổi lên, chỉ cần giải quyết những vực chủ kia trước, đại quân Mặc tộc nhất định không công tự tan.
Cho nên đối với Hạng Sơn , 30. 000 ăn không khó, việc hắn cần suy tính là, như thế nào giảm bớt tổn thất đại quân nhà mình, mặt khác,
hắn còn có cân nhắc cấp độ càng sâu, có lẽ có thể lợi dụng những viện quân này, tạo thêm tiền đề cho việc thu phục Đại Diễn.
Thương nghị với Liễu Chỉ Bình một hồi, hai người đều có suy tính riêng.
Hai quân tất nhiên sẽ chạm mặt, bây giờ Mặc tộc hẳn còn chưa phát hiện Nhân tộc, có lẽ bọn hắn cũng không nghĩ đến, sẽ có một chi đại quân Nhân tộc từ phía Phong Vân quan đi đến, hơn ba vạn năm, Mặc
tộc vô số lần trợ giúp tộc nhân Phong Vân chiến khu, trên đường hành quân cho tới bây giờ đều là xuôi gió xuôi nước, không có gặp ngoài ý muốn gì, qua thời gian dài cùng nhiều kinh nghiệm khiến bọn chúng có chỗ phớt lờ, căn bản không có phái ra trinh sát để dò xét quân tình phía trước.
Cho nên quyền chủ động là nắm giữ trên tay Đại Diễn quân.
Hạng Sơn vốn muốn tìm kiếm một chỗ thích hợp tiến hành mai phục, nhưng mà quanh đây không có nơi thích hợp, hư không rộng lớn trống vắng, rất nhiều nơi càng không có vật gì, cho dù muốn mai phục cũng không tìm thấy địa điểm.
Lại thêm thời gian vội vàng, chưa quen thuộc đối với địa hình, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn một mảnh phù lục phá toái làm nơi mai phục.
Nơi này không được ổn lắm, Mặc tộc phàm là chỉ cần đủ cảnh giác sẽ không tuỳ tiện đặt chân vào đó. Đây cũng là không còn cách nào khác, nếu mai phục dễ bại lộ, vậy chỉ có thể chính diện va chạm.
Hết thảy an bài thỏa đáng, từng đạo mệnh lệnh từ trong Khu Mặc Hạm truyền đạt đi, tốc độ đại quân đột ngột tăng, thẳng tới mảnh phù lục kia.
Bên này an bài thỏa đáng, Hạng Sơn mới quay người về phía lão tổ: "Còn xin lão tổ chớ có đuổi tận giết tuyệt, vực chủ, thả một tên đi là tốt nhất."
Lão tổ nghe vậy kinh ngạc: "Như vậy chẳng phải là sẽ đánh cỏ kinh rắn?"
Hạng Sơn nói: "Chính là muốn đánh cỏ kinh rắn."
Lão tổ hơi nhíu mày: "Có ý gì?"
Hạng Sơn trả lời: "Đại Diễn quan bị Mặc tộc chiếm 30, 000 năm, nhưng ta đoán, vị vương chủ kia hẳn là sẽ không ở lại Đại Diễn, Vương cấp Mặc Sào mới là căn cơ của hắn, cho nên khả năng rất lớn hắn ở trong vương thành. Còn Đại Diễn quan, nhiều lắm là có vực chủ tọa trấn. Lão tổ muốn giao thủ với vị vương chủ kia, muốn đánh ở vương thành, hay là gần Đại Diễn quan?"
Lão tổ mỉm cười nói: "Tất nhiên là gần Đại Diễn quan."
Nếu là ở gần vương thành, có Vương cấp Mặc Sào, cho dù có cơ hội đả thương đối phương, vương chủ cũng có thể mượn nhờ Mặc sào cấp tốc chữa thương, chớ đừng nói chi là, vương thành còn nằm tại chỗ sâu nô ̣i địa Mặc tộc, tranh đấu ở đó, Mặc tộc tùy thời đều có số lớn tới trợ giúp.
Nhưng nếu là Đại Diễn quan thì sẽ khác, không có Vương cấp Mặc Sào, hiệu suất chữa thương của vương chủ nhất định đại giảm, có lợi cho lão tổ phát huy.
Hạng Sơn nhếch miệng cười một tiếng: "Đúng là như thế, cho nên nếu để cho Mặc tộc biết được có đại quân Nhân tộc đến đây, càng bày ra một bộ muốn thu phục Đại Diễn, vương chủ tất sẽ đích thân đến Đại Diễn tọa trấn."
"Điệu hổ ly sơn!" Lão tổ sáng mắt lên, không thể không nói, Hạng Sơn thật là tinh diệu, đây là do quyền chủ động được nắm trên tay mình, tận hết khả năng để tạo ưu thế.
Nghĩ nghĩ một lát, lão tổ lại nói: "Kế này mặc dù rất hay, nhưng nếu như Đại Diễn quan chỉ có vực chủ trấn giữ, sao không lặng lẽ hành quân, thuận thế nhất cử thu phục Đại Diễn?"
Đó không phải đang chất vấn, mà là thỉnh giáo.
Lão tổ mặc dù tu vi cao hơn Hạng Sơn, nhưng từ đủ loại sắp xếp bài
bố của Hạng Sơn, trên chuyện hành quân tác chiến, Hạng Sơn có trình độ cao hơn, hơn xa nàng, có thể trải ra đại cục tương lai.
Loại chuyện này, bản thân lão tổ tuyệt đối không làm được. Vừa rồi phát giác có đại quân Mặc tộc đến gần, việc mà nàng có khả năng nghĩ tới chính là đuổi tận giết tuyệt, căn bản không có suy nghĩ muốn thả đi bất cứ tên nào.
Chẳng qua hiện nay đã có tầng suy nghĩ khác, tất nhiên là muốn hỏi rõ ra, mà lại nàng cảm thấy, chuyện đơn giản như vậy, Hạng Sơn không có khả năng nhìn không ra.
Quả nhiên, Hạng Sơn gật đầu nói: "Chính như lão tổ nói, nếu chúng ta lặng lẽ tiềm hành, tuyệt đối có thể nhất cử thu phục Đại Diễn quan, Nhân tộc mãi không có dấu hiệu muốn thu lại, Mặc tộc có lẽ sẽ không bày quá nhiều binh lực tại Đại Diễn. Dù 30, 000 năm này, Mặc tộc có thời gian trưởng thành, nhưng không đủ binh lực trấn thủ, cũng không ngăn được đại quân Nhân tộc ta. Nhưng. . . Đoạt lấy Đại Diễn thì có được lợi gì?"
Lão tổ thuận ý nghĩ của hắn nghĩ tiếp, bừng tỉnh đại ngộ.
Liễu Chỉ Bình cũng kịp phản ứng: "Mặc dù Nhân tộc ta có thể đoạt lại Đại Diễn, nhưng Mặc tộc tất sẽ không ngồi yên, tất nhiên sẽ thời gian ngắn tập kết đại quân đến công."
"Không sai!" Hạng Sơn gật đầu, "Nhưng mà chúng ta vừa mới đoạt lại Đại Diễn, căn bản không có thời gian bố trí cấm chế pháp trận gì, đến lúc đó đối mặt Mặc tộc công quan, thủ hay không thủ? Không thủ, vậy những việc chúng ta làm có ý nghĩa gì? Nhưng nếu thủ, không có đủ loại bố trí làm hậu thuẫn, 60. 000 đại quân không lợi dụng được quan ai, tất phải dựa vào sức mình, đại chiến Mặc tộc, Mặc tộc không sợ tổn thất, có Mặc Sào, binh lực liên tục không ngừng, nhưng 60. 000 đại quân của chúng ta lại có thể chèo chống bao lâu? Mười năm? Hai mươi năm? Một ngày nào đó, bốn quân Đại Diễn sẽ tổn thất hết."
Liễu Chỉ Bình gật đầu, nàng quanh năm đảm nhiệm quân đoàn trưởng m Dương quan, phương diện chỉ huy tác chiến cũng tài năng không nhỏ, nhưng bây giờ so với Hạng Sơn, lại phảng phất hài đồng u mê.
Hạng Sơn suy tính lâu dài, nàng tuyệt đối không thể bằng.
"Cho nên, lần này, mục tiêu hàng đầu không phải là thu phục Đại Diễn, mà là đánh Mặc tộc, đánh cho tàn phế! Như vậy, chúng ta mới có thể đoạt Đại Diễn về, đồng thời có đầy đủ đầy đủ thời gian trọng chỉnh quan ải, làm đủ loại bố trí, mới có thể đứng vững gót chân tại Đại Diễn quan."
Liễu Chỉ Bình nghiêm mặt ôm quyền: "Thụ giáo!"
Mặc dù phân thuộc quan ải khác nhau, nhưng đại danh Hạng Sơn, nàng sớm có nghe thấy, biết hơn ba ngàn năm trước vị này tiền nhiệm quân đoàn trưởng Tây Quân Bích Lạc quan, là ác mộng của các vực chủ Bích Lạc chiến khu, niên đại đó có hắn, những nơi Hạng Sơn ẩn hiện, tất cả vực chủ đều run lẩy bẩy, chỉ là trước kia chưa bao giờ tiếp xúc sâu như vậy, hôm nay mới biết, vị Hạng sư huynh này chẳng những chiến lực cá nhân chói lọi hung hãn, càng có tài năng bày mưu nghĩ kế, quyết thắng ngoài ngàn dặm.
Chẳng trách các lão tổ sẽ để hắn đảm nhiệm quân đoàn trưởng, mình so với hắn, vẫn là kém rất nhiều.
Mấy cao tầng ở chỗ này phân tích thế cục, 30,000 nhân mã đã nhao nhao tiến nhập khu vực chỉ định.
Nơi đây cách Phong Vân quan mấy ngày lộ trình, xem như rất gần Phong Vân quan.
Từng chiếc chiến hạm bay tới các phù lục khác biệt, thu liễm khí tức, mọi người cũng cấp tốc bố trí pháp trận ẩn nấp.
Thời gian vội vàng, không làm được quá tốt, nhưng có ít còn hơn không.
Sở dĩ nói nơi này không phải địa điểm mai phục tốt nhất chính là bởi vì số lượng phù lục nơi này không nhiều, mà lại quá mức phân tán,
không thể hình thành vòng vây hữu hiệu.
Nếu là địa hình đủ tốt, chỉ cần chờ đại quân Mặc tộc tiến vào phù lục này, chiến hạm Nhân tộc đồng thời xuất hiện, liền có thể bao hết Mặc tộc.
Nhưng mà nơi đại quân mai phục lại hình thành không ít lỗ hổng, Mặc tộc cho dù tiến vào vòng vây này, thấy tình thế không ổn vẫn có thể trốn chạy dễ dàng.
Nhưng đối với việc này, Hạng Sơn cũng đã có chỗ chuẩn bị, mỗi chỗ lỗ hổng, đều tối thiểu nhất có hai vị bát phẩm giám thị, dù có cá lọt lưới muốn trốn chạy cũng phải bước qua các bát phẩm trước đã.
Bây giờ điều lo lắng nhất là Mặc tộc có đi qua đây hay không, nếu Mặc tộc hơi có cảnh giác, sớm phái người đến điều tra, lại hoặc là vòng qua mảnh này phù lục, vậy những bố trí đây không còn ý nghĩa gì.
Có điều đây không phải là chuyện Đại Diễn quân co ́thể quyết định, bây giờ chỉ có thể là làm hết sức mình, nghe Thiên Mệnh.
Trên một khối phù lục không lớn, Thần Hi cùng hai tiểu đội khác chen một chỗ, lặng lẽ dò xét phía trước.
Chờ thời gian một nén nhang, Dương Khai nhíu mày, nói: "Đến rồi!" Vị trí khối phù lục này tương đối khá cao, cho nên tầm mắt rất tốt,
bây giờ hiện ra trong tầm mắt hắn, chính là một chi đại quân Mặc tộc đang chầm chậm đến, trùng trùng điệp điệp, liên miên bất tuyệt, hóa thành một con trường long màu mực.
Vị trí phục kích không tệ, xem tuyến đường Mặc tộc đại quân hành quân, khẳng định là phải đi qua mảnh phù lục này, mà lại đại quân Mặc tộc có vẻ không muốn cải biến phương hướng.
Tất cả đều thu liễm khí tức đến cực hạn, không dám bại lộ mảy may.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất