Vô Thường

Chương 1124: Chữa thương

- Ta còn chưa nghĩ ra.

Đường Phong chau mày, chữa thương tự nhiên nên tìm nơi tốt nhất để chữa, nếu không trong lúc đang chữa trị bị quấy rối thì sẽ thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ, nghĩ đến điều này Đường Phong liền vỗ đùi, quả thật đúng là trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, nơi tốt nhất để chữa thương xa cuối chân trời mà gần ngay trước mắt, buồn cười chính mình dĩ nhiên không thấy được.

Ngón tay chỉ thẳng tới chỗ sinh trưởng của Hàn Cốt U Đinh, thần tình vô cùng sung sướng, Đường Phong dĩ nhiên quên mất thú mộ là chỗ thần thánh của linh thú. Thú mộ là nơi mà linh thú ngàn vạn lần không bao giờ dám vào, cho nên nếu như chữa thương tại gần đây thì tuyệt đối không cần lo lắng bị linh thú quấy rầy.

Chỉ còn lại người tầm bảo tiến nhập vào bên trong Linh Thảo Điện, nếu so sánh cùng linh thú thì người tu luyện mới có nhiều tính nguy hiểm hơn.

Thò đầu nhìn xuống hố to một chút, Đường Phong nói:

- Đoạn huynh, ta sẽ đi xuống dưới đây chữa thương, ngươi ở trên phải cẩn thận, chớ có phát sinh tranh đấu cùng người khác.

- Đại ca cứ yên tâm, tiểu đệ sẽ chú ý.

- Sợ rằng phải mấy ngày nữa ta mới lành lặn thương thế, đến lúc đó sẽ đi tìm ngươi.

Đường Phong không dám nói chắc, tuy rằng Hàn Cốt U Đinh trị vết thương kinh mạch và xương cốt rất nhanh nhưng nếu vạn nhất một ngày không xong thì sao đây? Nói thừa thêm mấy ngày nữa cũng không quan trọng.

Căn dặn một hồi, Đường Phong thả người nhảy xuống hố to.

Bên trong thú mộ vô vàn xương trắng chất đống, nhiều không kể xiết, Đường Phong hạ xuống hố từ từ, lúc ở phía trên bề mặt không thấy được tình hình dưới đó.

Chờ Đường Phong đi rồi, Đoạn Tây Lâu cũng không dám thủ hộ ở bên cạnh cái hố to, nếu như hắn thủ hộ tại đây thì có chút giấu đầu lòi đuôi, vạn nhất có người bên ngoài chú ý tới thì không ổn, cho nên Đoạn Tây Lâu chỉ có thể chạy ra bên ngoài trốn trong một mảnh dược viên an toàn để rình coi tình huống xung quanh thú mộ.

Ở dưới đáy hố toàn là xương trắng, chỉ là tinh hoa bên trong đã sớm bị Hàn Cốt U Đinh hấp thụ hết, những mảnh xương trắng này bị Đường Phong phất tay qua liền biến thành bột mịn, rất nhẹ nhàng phủ xuống mặt đất, Đường Phong ở dưới hố to làm ra một không gian nhỏ bé vừa đủ cho một người hoạt động, Đường Phong làm việc này vô cùng cẩn thận, miễn cho đám xương trắng ở trên đỉnh đầu sụp xuống khiến cho rễ cây của Hàn Cốt U Đinh cũng bị liên lụy.

Chuẩn bị xong hết thảy Đường Phong mới khoanh chân ngồi xuống.

Nhìn Hàn Cốt U Đinh trên tay trắng noãn như ngọc, cả thân cây một màu trong suốt, Đường Phong đang suy nghĩ nên chữa thương như thế nào.

Một gốc Hàn Cốt U Đinh như vậy vô cùng khó gặp, lại có dược linh chừng chín trăm năm, dược tính sung túc, hàn khí tỏa ra liên tục, mặc dù cầm ở trên tay Đường Phong cũng cảm thấy sự lạnh lẽo của nó, tuy rằng lấy thực lực của hắn có thể chống chọi được hàn tính của gốc linh thảo nhưng nếu ăn vào người thì tình hình sẽ không như vậy nữa.

Hàn tính bạo phát bên trong cơ thể không phải chuyện đùa, nếu nó làm đông lại cương khí của bản thân thì có khả năng sẽ bị mất mạng.

Kỳ thực một gốc linh thảo giá trị như thế nên đem về cho Mạc Lưu Tô luyện chế thành đan, đây mới là sự lựa chọn tốt nhất. Nhưng hiện giờ Đường Phong nào có thời gian? Tuy rằng dùng trực tiếp có chút khó tiêu nhưng hiện giờ cũng không quản được nhiều chuyện như vậy.

Nhớ tới luyện đan, đột nhiên trong lòng Đường Phong nổi lên một chủ ý.

Con đường luyện đan luôn luôn phải dùng tới những loại thảo dược tương sinh tương khắc đề trung hòa dược tính, giúp cho con người có khả năng hấp thụ được nhiều dược lực hơn.

Tương sinh tương khắc là nền tảng của việc luyện đan. Gốc Hàn Cốt U Đinh có tính chất hàn mà Liệu Nguyên Hỏa do Linh Khiếp Nhan trộm từ chỗ của Tư Đồ Cừu về có tính hỏa, hai loại linh thảo đều là bảo bối người thường hiếm có thể thấy được, càng khó có hơn chính là thuộc tính của chúng tương khắc lẫn nhau, chỉ dùng bất kỳ một loại gì thì Đường Phong còn chưa đủ can đảm, nhưng nếu ăn chúng cùng nhau thì...

Suy nghĩ một chút, Đường Phong lấy gốc Liệu Nguyên Hỏa từ trong Không Gian Mị Ảnh ra, tay trái cầm Hàn Cốt U Đinh, tay phải cầm Liệu Nguyên Hỏa, hai cây linh thảo sinh trưởng mấy trăm năm dĩ nhiên trong sát na đạt được trạng thái kỳ diệu cân đối, linh khí phát ra từ linh thảo bay ra giữa không trung rồi hòa hợp với nhau, hình thành nên một cỗ linh khí vô cùng tinh khiết.

Nhìn thấy cảnh này, Đường Phong co chút chần chờ, giá trị của hai cây linh thảo tương đương nhau, dược tính cũng không khác nhau lắm, nếu dùng cùng một lúc thì tuyệt đối sẽ có tác dụng không tưởng tượng được.

Đưa tay gỡ xuống một phiến lá trong chín phiến lá của Hàn Cốt U Đinh, lá cây Hàn Cốt U Đinh một màu trắng tinh khiết không chút tì vết, nhìn qua giống như được chạm từ băng vô cùng mỹ lệ.

Gỡ xuống tiếp một phiến lá Liệu Nguyên Hỏa, lá cây phảng phất như ngọn lửa diễm lệ đang thiêu đốt hừng hực.

Cẩn thận để chỗ linh thảo còn lại vào trong Không Gian Mị Ảnh, Đường Phong nắm lấy hai phiến lá cây có thuộc tính khác nhau, cương khí nhẹ nhàng phát ra, giống như một bàn tay vô hình đem chúng nó sát lại gần nhau, sau đó Đường Phong hít sâu vào một hơi, trực tiếp đưa cả hai phiến lá vào trong miệng.

Giống như vô duyên vô cớ có một khối băng vạn năm và một ngọn lửa bùng cháy trong miệng, vừa mới cho vào bên trong, Đường Phong liền rùng mình biến sắc, tư vị này không hề tốt chút nào, bên trong miệng có hai luồng năng lượng cực lạnh và cực nóng xung đột lẫn nhau, hầu như có một loại cảm giác như muốn xé rách miệng.

Không được nhẹ nhàng như khi dùng linh đan, linh đan đều đã được luyện chế qua, khi dùng có hương vị thơm ngon ngào ngạt, hiện giờ Đường Phong trực tiếp dùng nguyên liệu, tự nhiên có cảm giác giày vò như bị nung đốt.

Tuy rằng khó chịu nhưng Đường Phong vẫn cố gắng khống chế cương khí của chính mình, vận chuyển đầu lưỡi, phun hơi ra, ép hai phiến lá thành vụn nát để cho dược hiệu có thể tản ra nhanh chóng.

Băng hỏa lưỡng trọng thiên nha, cảm giác trên đầu lưỡi chỉ khiến người ta muốn chết mà không xong, năm đó Đường Phong tu luyện bên trong Băng Hỏa đảo cũng đã trải qua cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên, nhưng cái cảm giác khi đó so sánh cùng bây giờ giống như đệ tử gặp sư phụ, hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Thật vất vả để nghiền nát hai phiến lá cây, Đường Phong mới nuốt tất cả xuống phía dưới.

Luồng khí nóng bức và lạnh lẽo trôi thẳng xuống từ yết hầu, đi qua lục phủ ngũ tạng giống như có kim châm vào vô cùng đau đớn.

Đường Phong hít sâu một hơi, nín thở ngưng thần, mắt nhắm mũi ngưng không động đậy, vận chuyển Vô Thường Quyết, cương khí lưu động luyện hóa dược hiệu của Liệu Nguyên Hỏa và Hàn Cốt U Đinh.

Thực chất quá trình này cũng có thể coi là luyện đan, chẳng qua tài liệu có chút không đồng bộ với nhau, chỉ có hai loại nguyên liệu chính đó là Liệu Nguyên Hỏa và Hàn Cốt U Đinh, mà đỉnh lô chính là thân thể của Đường Phong.

Hai cây linh thảo không hổ là thiên địa chí bảo, dưới sự vận chuyển công pháp của Đường Phong rất nhanh liền có hai cỗ năng lượng một cực nóng một cực lạnh phát tán ra đi thẳng vào đan điền.

Trong nháy mắt, Đường Phong cảm giác nhiệt độ bên trong đan điền thay đổi liên tục, lúc thì lạnh đến run người, lúc thì lại nóng tới toát mồ hôi, toàn thân nóng hôi hổi.

Vô Thường Quyết mau chóng vận chuyển, cương khí tiếp tục lưu động đưa năng lượng cực nóng và cực lạnh đi xuyên qua các vùng kinh mạch.

Hai cỗ năng lượng tự dung hòa vào nhau rồi tự tách ra xông tới các kinh mạch, năng lượng lưu động cũng có tác dụng không giống nhau, năng lượng cực nóng có tác dụng luyện hóa kinh mạch và xương cốt, còn năng lượng cực lạnh của Hàn Cốt U Đinh lại có năng lượng đặc thù để chữa trị những vùng bị thương.

Đường Phong nhìn vào bên trong, chỉ thấy những kinh mạch và xương cốt bị thương trầm trọng đang được khôi phục dần dần, thậm chí ngay cả những vị trí không bị thương cũng vậy, điều này khiến cho hắn có cảm giác không ổn trong lòng.

Nhưng mà theo thời gian trôi qua, Đường Phong nhanh chóng phát hiện ra một số điều không thích hợp.

Những vị trí bị thương trải qua sự luyện hóa của Liệu Nguyên Hỏa đã trở nên cứng cỏi thêm rất nhiều, sau khi bị luyện hóa cũng không xuất hiện thêm chút thương tổn, ngược lại năng lực chữa thương của Hàn Cốt U Đinh ngày càng xuất chúng.

Trước sau chỉ qua nửa ngày, tất cả những vết thương đều đã được khôi phục lại như lúc ban đầu, Liệu Nguyên Hỏa luyện hóa thêm cũng không làm tổn thương chút nào, ngược lại càng khiến cho xương cốt và kinh mạch thêm cứng cỏi, phối hợp cùng Hàn Cốt U Đinh, công hiệu được nâng lên một tầng.

Đường Phong thấy vậy vô cùng mừng rỡ.

Vốn Đường Phong tưởng rằng thân thể của chính mình đã bị rèn luyện tới cực hạn, không thể đề thăng thêm được nữa, nhưng mà hiện giờ nuốt hai cỗ năng lượng khác thuộc tính vào dĩ nhiên lại bị rèn luyện thêm một phen. Hơn nữa lần rèn luyện này chủ yếu nhằm vào xương cốt và kinh mạch của chính mình.

Suy nghĩ một chút, Đường Phong liền bình thường trở lại, thân thể người giống như một khối quặng sắt.

Nguyên quặng bị khai thác về đưa vào trong lò luyện trở thành khối sắt, sau đó bị thợ rèn thối luyện vạn vạn trở thành tinh cương, nhìn qua thì có vẻ đã hoàn thành, thực chất là do công lực của người đánh thiếu, nếu như công lực của người đánh đủ thì có thể rèn tinh cương trở thành thiết tinh, hoặc nếu lợi hại hơn thì có thể rèn thiết tinh trở thành tinh thiết.

Mà hiện giờ Đường Phong biết được thân thể của mình trước đây không thể rèn luyện thêm được nữa là bởi vì không đủ năng lượng để hấp thu.

Lại trôi qua thêm nửa ngày, thương thế của Đường Phong đã hoàn toàn khỏi hẳn, không chỉ như vậy, xương cốt và kinh mạch cũng đã cứng cáp hơn rất nhiều.

Chuyện tình cho tới bây giờ cuối cùng Đường Phong cũng yên tâm tháo tảng đã lớn ở trong lòng, nếu đã khôi phục được tới thời kỳ toàn thịnh thì cho dù gặp phải Chiến Khôn chính mình cũng không cần phải sợ.

Nhưng hiện giờ Đường Phong ngạc nhiên phát hiện hai phiến lá Liệu Nguyên Hỏa và Hàn Cốt U Đinh mình nuốt vào vẫn tỏa ra năng lượng như cũ, căn bản không hề tiêu hao hết.

Dược linh của hai cây linh thảo rất cao, dược tính cũng vô cùng nồng nặc, cho dù chỉ lấy một mảnh lá cây của chúng thì cũng không thể tùy tiện hấp thu hết.

Nhìn kỹ lại, Đường Phong phát hiện ra năng lượng của hai phiến lá mới chỉ dùng hết được khoảng một nửa mà thôi. Dùng để rèn luyện kinh mạch và xương cốt cũng không đề thăng thêm được, ngược lại có chút lãng phí, suy nghĩ một chút, đột nhiên Đường Phong đình chỉ vận chuyển Vô Thường Quyết.

Công pháp dừng lại, cương khí liền không lưu động, còn năng lượng của hai phiến lá linh thảo nhanh chóng tích tụ vào bên trong đan điền, đến khi đan điền đầy ắp thì Đường Phong có một loại cảm giác như muốn nổ tung.

Đương nhiên Đường Phong sẽ không đùa giỡn với chính đan điền của mình, như vậy thì chỉ có nước tìm cách khác.

Khi năng lượng của hai phiến lá cây bên trong đan điền tích tụ đến một trình độ cho phép thì tiểu khô lâu bên trong đan điền của Đường Phong bị khống chế chậm rãi tiến lên Tiểu khô lâu chính là cương tâm của Đường Phong, cũng chính là căn nguyên tu luyện của Đường Phong. Trải qua vô số lần tấn chức, hiện giờ tiểu khô lâu cũng đã không còn yếu đuối như hồi trước, toàn thân nó một màu trắng noãn, ngồi ngay ngắn bên trong đan điền, nhìn qua có một loại cảm giác nghiêm trang.

Hơn nữa mắt trái của tiểu khô lâu là một mảnh tuyết trắng, mắt phải là một mảnh hỏa diễm thiêu đốt, trên tay còn nắm một đạo màu vàng giống như năng lượng của sấm chớp, đây chính là ba đại cương tâm dùng để chiến đấu của Đường Phong, cương tâm Băng Hỏa và Duệ kim khí.

Suy nghĩ của Đường Phong rất đơn giản, nếu như hai cây linh thảo mang tới năng lượng khổng lồ mà chính mình không thể hấp thu thì cứ để cho tiểu khô lâu hấp thu là được.

Tiểu khô lâu chính là cương tâm của mình, để nó hấp thu chẳng khác nào là chính mình hấp thu, không có gì khác nhau.

Nhìn kỹ vào bên trong, Đường Phong thấy tiểu khô lâu chậm rãi mở cái miệng không có chút huyết nhục, hít thật sâu vào một hơi, hô hấp liên tục, năng lượng tích lũy bên trong đan điền của hai phiến lá linh thảo dưới sự khống chế của tiểu khô lâu dần dần đi vào trong miệng, trong nháy mắt liền không thấy hình bóng.

Cùng lúc đó, Đường Phong phát hiện hai hốc mắt của tiểu khô lâu rõ ràng có chút động tĩnh.

Mắt trái trắng như tuyết càng phát ra khí âm hàn, ngọn lửa chỗ mắt phải cũng trở nên dồn dập như muốn bùng phát, duy chỉ có Duệ kim khí trên tay tiểu khô lâu là không quấy rầy.

Thấy một màn như vậy Đường Phong liền biết suy nghĩ của chính mình không sai.

Dược tính của Liệu Nguyên Hỏa và Hàn Cốt U Đinh có thể bị cương tâm của chính mình dung nạp.

Chính mình có hai loại cương tâm băng và hỏa, vừa lúc tương xứng với hai loại linh thảo, có thể dung nạp được cũng chẳng có gì là lạ.

Người tu luyện muốn đề thăng thực lực của chính mình có rất nhiều phương pháp, một là đề thăng trang bị của chính mình, ví dụ như vũ khí, áo giáp vân vân... chẳng qua đây chỉ là đề thăng bên ngoài. Thứ hai đó chính là đề thăng cảnh giới và tu vi của chính mình, đây là chính là đề thăng bên trong.

Ngoại trừ hai loại phương pháp đề thăng này còn có một loại khác.

Đề thăng lực lượng của bản thân cương tâm! Lực lượng cương tâm được đề thăng thì lực chiến đấu sẽ tăng thêm. Chẳng qua nó khác với hai loại phương pháp trên chính là đề thăng lực lượng cương tâm vô cùng gian nan.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất