Vô Thượng Sát Thần

Chương 1283: Lâu Lan Cổ Địa Xuất Thế

Lúc Sở Lăng Vi mẹ con vừa mới trở lại Sở gia phủ đệ, lúc này, một lão già đi tới, cung kính nói:

- Gia chủ, sứ giả Chiến Thần Điện cầu kiến.

- Chiến Thần Điện?

Trong lòng Sở Lăng Vi buồn bực, vừa nãy Chiến Thần Điện mới tuyên bố Thiên Hạ Lệnh, làm sao liền nhanh như vậy tìm tới cửa đây?

Nàng biết rõ, Thiên Hạ Lệnh khẳng định không chỉ châm đối Sở gia mà là châm đối tất cả Cổ Tộc Chiến Hồn Đại Lục, lần này mở ra Thần Kiếp Chi Địa có lẽ cũng không phải là đơn giản như vậy.

Về phần cụ thể vì cái gì, Sở Lăng Vi cũng không rõ ràng, vừa vặn có lẽ có thể từ trên người sứ giả Chiến Thần Điện được một ít tin tức.

- Dẫn hắn đến phòng khách.

Sở Lăng Vi ngẫm lại nói ra.

- Vâng, gia chủ.

Lão giả cung kính thối lui.

- Mẹ, Chiến Thần Điện phái người đến Cổ Địa Sở gia làm cái gì?

Tiêu Linh Nhi kinh ngạc nói, tròng mắt lấp lóe không ngừng, không biết đang suy nghĩ chủ ý xấu gì.

- Mẹ cũng không biết, Linh Nhi, ngươi đừng rời khỏi Sở gia Cổ Địa.

Sở Lăng Vi hết sức trịnh trọng nói, để lại một câu nói liền quay người rời đi.

- Nếu ca thực đi, ta cũng muốn rời đi!

Tiêu Linh Nhi nhỏ giọng thầm thì nói, sau đó trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Lại nói Sở Lăng Vi rời đi, rất nhanh liền đi tới phòng khách, các đại trưởng lão Sở gia đã chờ đợi lâu ngày, đám người đối diện có ba đạo thân ảnh, cầm đầu là một hắc bào lão giả, bên người lão giả còn đứng hai nam nữ trẻ tuổi.

- Bái kiến gia chủ!

Nhìn thấy Sở Lăng Vi xuất hiện, đám người Sở gia đều bái nói.

- Ngươi là Sở gia gia chủ?

Hắc bào lão giả cau mày một cái, trong mắt đều là vẻ khó tin, hắn còn nhớ kỹ Sở gia gia chủ là một nam nhân mới đúng, làm sao biến thành một nữ nhân?

Hơn nữa nữ nhân này còn trẻ như thế, một chút cũng không giống có thể trở thành Cổ Tộc Gia Chủ.

- Sở gia gia chủ chẳng lẽ còn phải được Chiến Thần Điện đồng ý?

Sở Lăng Vi ngồi ở phía trên chủ vị, nhàn nhạt nhìn hắc bào lão giả.

Hắc bào lão giả cau mày một cái, trong mắt lóe lên một tia không thích, hắn chính là sứ giả Chiến Thần Điện, ai đối với hắn không khách khí?

Ngữ khí Sở Lăng Vi làm hắn thập phần khó chịu, chỉ là hắn còn chưa mở miệng nói chuyện, thanh âm Sở Lăng Vi vang lên.

- Chiến Thần Điện vừa mới truyền Thiên Hạ Lệnh, tại sao lại cố ý phái ngươi tới?

Trong giọng Sở Lăng Vi không có mảy may khách khí, thậm chí còn có một chút chất vấn.

Ở trong mắt Sở Lăng Vi, Sở gia làm sao không phải cao ngạo đây, Sở gia nguyện ý ẩn thế không có nghĩa là không thể cùng Chiến Thần Điện giao phong.

Hơn nữa, Sở gia mặc dù mặt ngoài nguyện ý cúi đầu trước Chiến Thần Điện, nhưng lưu tại mảnh này Cổ Địa vốn là một loại phản kháng im ắng.

- Sư tôn ta là Chiến Thần Điện sứ giả, ngữ khí ngươi là ý gì?

Hắc bào lão giả còn không có nói chuyện, thanh niên nam tử phía sau liền tiến lên một bước, chất vấn.

- Ngươi lại là thứ gì, dám ở trước mặt gia chủ diễu võ giương oai!

Tam Trưởng Lão cũng lập tức đứng ra, đây chính là cơ hội nịnh nọt Sở Lăng Vi, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua.

Không chỉ là Tam Trưởng Lão, Trưởng Lão khác cũng nhao nhao quát mắng, khí thế cường đại xông thẳng đến ba người kia, ba người bị dọa cho phát sợ, kém chút bỏ chạy.

Bọn hắn phát hiện, Sở gia so sánh với trước kia có chút khác biệt, tựa như càng thêm đoàn kết hơn rất nhiều, nếu là bình thường, tuyệt đối không ai dám quát mắng sứ giả Chiến Thần Điện bọn hắn.

Sở Lăng Vi khoát khoát tay, đám người lập tức lui sang một bên, Sở Lăng Vi thản nhiên nói:

- Có chuyện thì nói mau đi, không có việc gì nói,

bản gia chủ cũng không phụng bồi.

- Sở gia chủ!

Hắc bào lão giả vội vàng kêu lên, sắc mặt mặc dù khó coi, nhưng hắn lại không thể làm gì:

- Lão hủ hôm nay tới đây là mang theo chiếu lệnh Điện Chủ đại nhân!

- Chiếu lệnh? Chiến Thần Điện tính là gì, cũng xứng đối với Sở gia ta tuyên bố chiếu lệnh sao? Ngươi đâu, tiễn khách!

Sở Lăng Vi hừ lạnh một tiếng, đứng dậy, trực tiếp chuẩn bị rời đi.

Những người khác cũng vô cùng khó chịu, Sở gia thân làm Cổ Tộc mặc dù nguyện ý lấy Chiến Thần Điện cầm đầu, nhưng cũng không có nghĩa là Sở gia liền thần phục Chiến Thần Điện.

Cổ Tộc khác kỳ thật cũng cũng giống như thế, cũng chỉ là bên ngoài bồi dưỡng một cái thế lực hưởng ứng Chiến Thần Điện hiệu triệu, tựa như Thần Binh Các, Lăng Vân Cung, nhưng cũng không có nghĩa là bọn hắn phụ thuộc Chiến Thần Điện.

Chỉ là bọn hắn bình thường giận mà không dám nói gì mà thôi, nhưng hiện tại không giống, bọn hắn nhất định phải đi theo bước chân Sở Lăng Vi.

Hắc bào lão giả lửa giận thiếu chút nữa thì bộc phát đi ra, ngữ khí cũng biến thành vô cùng băng lãnh, nói ra:

- Sở gia chủ cần gì phải khó xử lão hủ đây, lão hủ chỉ là truyền tin mà thôi.

- Ngươi không đáng để ta làm khó ngươi, bản gia chủ tự mình đến gặp ngươi liền đã cho ngươi mặt mũi, ngươi thật đúng là đem ngươi coi thành Điện Chủ Chiến Thần Điện? Lại cho ngươi thời gian ba cái hô hấp, không nói liền đem ngươi vứt ra ngoài.

Thần sắc Sở Lăng Vi hơi hơi lạnh lẽo.

- Ngươi! Ngươi tự xem, lão hủ cáo từ!

Hắc bào lão giả bị dọa cho phát sợ, tiện tay vung ra một khối ngọc bội, liền mang hai đồ nhi rời đi.

Đám người Sở gia cũng không có ngăn cản, bọn hắn biết rõ Tiêu Phàm thân làm Tu La Điện Chủ, sớm muộn sẽ đụng tới Chiến Thần Điện.

Mà mẫu thân Tiêu Phàm thân làm gia chủ Sở gia làm sao có thể đứng ở một bên Chiến Thần Điện đây, các vị Trưởng Lão mặc dù không nói, nhưng trong lòng bọn hắn đều thập phần rõ ràng điểm này.

Hơn nữa Sở gia thân làm Cổ Tộc, không tham dự đại thế lực ngoại giới tranh đấu, nhưng cho tới bây giờ chưa sợ qua ai.

Lúc này, con ngươi đám người đều rơi vào ngọc bội trong tay Sở Lăng Vi, nhìn trong ngọc bội tin tức, sắc mặt Sở Lăng Vi bỗng biến khó nhìn.

- Gia chủ, có sự tình gì cần chúng ta giúp một tay sao?

Tam Trưởng Lão lấy dũng khí hỏi.

Những người khác cũng lộ ra vẻ tò mò, nhưng cũng không dám mở miệng hỏi thăm.

- Lâu Lan Cổ Địa lại muốn xuất thế!

Sở Lăng Vi hít sâu một cái.

- Lâu Lan Cổ Địa? Chính là trên không chim bay, dưới không tẩu thú, nhìn khắp mục tiêu chỉ có xương khô Lâu Lan Cổ Địa?

Tam Trưởng Lão hít một hơi lạnh.

Có chút Trưởng Lão cũng lộ ra vẻ kinh hãi, bất quá còn có một hai Trưởng Lão không rõ ràng, nhưng cũng qua nét mặt của đám người có thể nghe ra Cổ Địa này không đơn giản.

- Gia chủ, Cổ Lâu Lan xuất thế lần nữa, gia tộc chúng ta nên toàn lực ứng phó, có lẽ có cơ duyên thành Thần.

Trong đó một Trưởng Lão áo bào xanh hơi hơi kích động nói ra.

Nếu như Tiêu Phàm nhìn thấy, khẳng định có thể nhận ra vị Trưởng Lão này, hắn chính là Sở Thanh Dương, Lâu Chủ Thiên Thánh Lâu, được Sở Lăng Vi đề bạt làm Trưởng Lão dòng chính.

- Bản Cung ngược lại cũng muốn, nhưng Chiến Thần Điện nắm giữ ra vào Lâu Lan Cổ Địa trong tay, Sở gia nếu muốn tiến vào Lâu Lan Cổ Địa chỉ có thể điều động người trẻ tuổi dưới 30 tuổi tiến vào, hơn nữa điều kiện tiên quyết là nhất định phải gia nhập Chiến Thần Điện, một khi rời Lâu Lan Cổ Địa, cũng chỉ có thể tiến về Thần Kiếp Chi Địa.

Sở Lăng Vi buồn bã nói ra, ánh mắt có chút lạnh, điều kiện như vậy không phải nàng muốn tiếp nhận.

- Đây quả thực là uy hiếp trần trụi!

Sở Thanh Dương phẫn nộ nói.

Những người khác trong mắt nóng rực, trong nháy mắt bị tưới nước lạnh, bất đắc dĩ lắc đầu.

Bọn hắn mặc dù cũng cảm thấy Chiến Thần Điện là trần trụi uy hiếp Cổ Tộc, nhưng bọn hắn có thể cự tuyệt sao?

Không thể!

Lâu Lan Cổ Địa là nơi nào, chỉ cần có người am hiểu đều rất rõ ràng, nơi đó là một mảnh chiến trường cổ to lớn, một nơi tràn ngập truyền thuyết.

Lần trước mở ra đã là sự tình năm ngàn năm trước, thời điểm kia có thật nhiều người đi vào trong đó, về sau liền thành công đột phá đến Chiến Thần cảnh.

Dạng dụ hoặc này, người bình thường là không cự tuyệt, ai cũng muốn tiến vào Lâu Lan Cổ Địa tìm kiếm cơ duyên, Cổ Tộc Sở gia cũng không ngoại lệ, bọn hắn không thể trơ mắt nhìn người khác mạnh lên.

Người khác mạnh lên, chính là đào thải toàn bộ Sở gia, đây không phải bọn hắn muốn thấy.

- Gia chủ, chúng ta còn đi không?

Tam Trưởng Lão cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Tại sao không đi?

Sở Lăng Vi cười nhạt một tiếng, trong mắt lóe qua một vẻ kiên định.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất