Thấy trên đồng hồ viết rõ ràng nghề nghiệp, thiên phú chức nghiệp của hắn, Giang Khải trợn to hai mắt, vẻ mặt không thể tin được.
Trong quá trình ngã xuống sườn núi vừa rồi, mình đã hoàn thành chuyển chức?
Hắn chuyển chức thành một tên “Dân cờ bạc”?
Giang Khải vô cùng xác định chức nghiệp này không chỉ ở Hoa Hạ, cũng chưa từng xuất hiện ở quốc gia khác, tuyệt đối là một chức nghiệp hoàn toàn mới.
Nhưng điều này cũng không phải thứ khiến người ta khiếp sợ, điều khoa trương hơn là hắn còn có thiên phú thứ hai?
“Tỷ lệ một phần ngàn phát động 200 lần bạo kích… Hít… Thiên phú quỷ quái này, ta, ta nên khóc hay nên cười?!”
Đánh một ngàn lần bạo kích một lần? Một lần bạo kích hai trăm lần?!
Tỷ lệ phát động Siêu cấp bạo kích thấp hơn gấp mười lần nhưng hiệu quả bạo kích tăng lên gấp trăm lần, lợi ích tăng lên gấp mười lần bạo kích bình thường!
Nhưng tỷ lệ một phần ngàn thật sự khiến Giang Khải cảm thấy đây là cái bánh vẽ!
“Dù sao đây cũng là thiên phú thứ hai, dù sao cũng tốt hơn không có.” Giang Khải lẩm bẩm một câu.
Việc này đến quá đột ngột, Giang Khải chậm rãi buông tay xuống, đến bây giờ vẫn cảm giác mình đang nằm mơ.
Tài liệu chuyển chức tàn khuyết thành công!
Hiện tại trên mạng không có bất kỳ giới thiệu gì liên quan đến nghề nghiệp “Dân cờ bạc”, đây là một chức nghiệp hoàn toàn mới!
Trong Thiên Chức, chức nghiệp giống nhau cũng sẽ xuất hiện thiên phú chức nghiệp khác biệt, vì không có Dân cờ bạc khác nên Giang Khải không cách nào so sánh cấp bậc thiên phú của mình.
Hiện tại xem ra “Gấp bội” cũng rất mạnh, ban thưởng và trừng phạt đều là gấp đôi, còn có tỷ lệ thấp phát động “Siêu cấp gấp bội”!
“Đây đúng là ‘Dân cờ bạc’.” Giang Khải than thở nói, “Nhưng cường độ trừng phạt của Thiên Chức càng ác hơn ban thưởng, ví dụ như tử vong logout chẳng những trang bị kinh nghiệm chịu tổn thất to lớn, còn không được online trong vòng một tháng, nếu ta tử vong một lần chẳng may nhận một cái trừng phạt Siêu cấp gấp bội, không phải xong đời…”
Chỉ vì một lần Siêu cấp gấp bội mà mười tháng không thể online? Nghĩ thôi cũng hơi dọa người!
“Mẹ nó, đây là muốn chơi lớn!”
Ngây người một lát, Giang Khải không khỏi nở nụ cười.
“Nghĩ nhiều như vậy làm gì, ta có thể chuyển chức thành công đã phải cảm ơn trời đất!”
“Không phải chỉ là gấp bội sao, lão tử đánh cược với ngươi!”
Lấy lại tinh thần, Giang Khải kiểm tra tình huống của mình một chút.
Gai độc của Độc thứ dã trư còn cắm ở trên mông, hai chân còn trong trạng thái tê liệt, hơn nữa còn có một việc rất xấu hổ là chiếc quần đùi duy nhất đã rách mấy cái lỗ.
Vấn đề quần cũng phải bỏ qua thôi, đoán chừng người mới khác gặp nguy hiểm cũng không tốt hơn.
Tin tức tốt là gai độc của dã trư cũng không tiếp tục lan tràn, qua một khoảng thời gian biết đâu cảm giác tê liệt hai chân sẽ biến mất.
Mặt khác, sau khi thuộc tính tăng lên trên diện rộng, thật ra trạng thái của Giang Khải cũng không tệ lắm.
Lực lượng hai tay tăng lên, thể lực dồi dào, đầu óc rõ ràng.
Sau khi Giang Khải nhịn đau rút ra gai độc, ngẩng đầu nhìn về phía vách núi.
Trên vách đá, con Độc thứ dã trư kia lại đứng trên vách núi, đôi mắt màu hổ phách đang nhìn chằm chằm vào mình.
Thấy cảnh này, Giang Khải không nhịn được rùng mình một cái, tên kia vẫn chưa từ bỏ!
Độc thứ dã trư vòng vo bên bờ vực vài vòng, không tìm thấy đường xuống lại xoay người chui vào rừng cây sau lưng.
Giang Khải rất chắc chắn tên kia muốn đi xuống từ chỗ khác.
“Đây là không muốn buông tha cho ta?! Chờ hai chân ta khôi phục lại chơi với ngươi!” Giang Khải tức giận nói.
Hắn vốn định tiện tay ném gai độc trong tay đi, nhưng nghĩ lại lúc này có khả năng gai độc của Độc thứ dã trư đã không có độc tính, nhưng lại cứng cỏi hơn gậy gỗ bình thường rất nhiều, cứ như một cây gai sắt.
“Giữ lại cây gai sắt này!”
Lấy trạng thái hiện tại của hắn, di chuyển trên đất liền chắc chắn không được, thứ duy nhất có thể lợi dụng cũng là con sông trước mắt.
Đây là cách duy nhất thoát khỏi Độc thứ dã trư.
Giang Khải tìm được một đoạn gỗ ở bên bờ kéo vào trong nước, bản thân lại ôm chặt đoạn gỗ rồi tiến vào trong nước.
Nước sông lạnh băng cọ rửa thân thể Giang Khải, hắn há to miệng bị sặc nước, cùng đoạn gỗ này chìm nổi ở trong dòng nước nhanh chóng di chuyển về phía hạ du.
Nhìn từ phương hướng của dòng sông gần như song song với nơi mà Giang Khải cần đến, nhưng hiện tại hắn cũng không thể quan tâm những điều này, sống sót trước lại nói.
Ngày đầu tiên thí luyện người mới, 7 giờ 40 phút tối.
Nước sông lạnh băng nhanh chóng tiêu hao thể lực của Giang Khải, hắn đã cảm giác được cơn lạnh lẽo không cách nào chống cự, bơi về phía bên bờ.
“Ta cũng không tin trôi xa như vậy tên kia còn có thể tìm đến ta!” Giang Khải ngồi bên bờ, cẩn thận quan sát xung quanh.
Đến tối khu thí luyện còn khủng bố hơn ban ngày!
Hắn không dám nhóm lửa, có vài dã thú sợ ánh lửa nhưng cùng lúc sẽ dẫn tới những dã thú khác, ví dụ như Trường cảnh nhân kiểm thú xếp hạng ba đánh giết người mới.