Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 451: Thế giới sắp sụp đổ

Lâm Minh nhìn lốc xoáy màu xám khổng lồ dưới chân, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, cảm giác của hắn kéo dài vào trong lốc xoáy, nhưng lại lập tức bị chặt đứt, dường như sau cơn lốc xoáy kia là một thế giới vậy.

Lực hút khủng bố từ trong lốc xoáy phát ra, hút tất cả mọi người xuống, trong lúc nhất thời, không gian xung quanh dường như bị vặn vẹo thành một vị diện độc lập, căn bản không trốn thoát được!

Ngay cả thanh niên tóc đỏ vô cùng kiêu ngạo kia cũng biến sắc, đây là chuyện gì đang xảy ra vậy?

Vừa rồi sáu cột sáng màu đỏ kia dường như là chỗ mà các trưởng lão môn phái tụ tập, nơi đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Rầm rầm... Ầm...

Nam Hà đảo hoàn toàn vỡ nát, nước biển điên cuồng tràn vào, tạo ra các cơn sóng động trời, sau đó bị hút vào trong lốc xoáy, biến mất không thấy nữa.

Lực hấp dẫn càng lúc càng mạnh, các võ giả Tiên Thiên bay đến bầu trời, đầu tiên là lùi khỏi đây với tốc độ cực kỳ chậm rãi, nhưng lại bị lực hút này kéo lại, sau đó, bọn họ chậm rãi bị hút về lốc xoáy!

- Không!

Một võ giả Hậu Thiên hậu kỳ ngồi trên Linh chu, bị lốc xoáy xé nát, mà bản thân hắn thì giống như một chiếc lá trong cơn bão, bị kéo vào trong lốc xoáy, xé thành từng mảnh nhỏ.

- Điều này!

Thấy cảnh này, mọi người đều cảm giác trong lòng phát lạnh, rơi vào trong đó thì chỉ có đường chết mà thôi!

Nhưng muốn trốn thì lại không trốn thoát được!

- A a a...

Vài cường giả Hậu Thiên dựa vào bằng hữu kéo lên, lần lượt bị hút vào trong lốc xoáy! Lúc này, nhân tình ấm lạnh đã hiện ra rất rõ, trong lúc sinh tử, các huynh đệ sẽ vĩnh viễn bên cạnh nhau, nhưng những người có quan hệ bình thường thì lại ném đồng bạn xuống, dùng để bảo toàn bản thân!

Phốc! Phốc...

Liên tục có hai người bị năng lượng của lốc xoáy xé thành mảnh vụn, mà một người cuối cùng thì tuyệt vọng gào lên, ôm lấy hy vọng cuối cùng mà giãy giụa, tạo ra chân nguyên hộ thể.

Rắc... Rắc...

Lốc xoáy năng lượng như những thanh đao cắt lên trên chân nguyên hộ thể, chém nát chân nguyên hộ thể của võ giả này hơn phân nửa, nhưng hắn lại cắn răng, vận chuyển chân nguyên tới mức cực hạn, cuối cùng, lốc xoáy năng lượng xé rách một góc của chân nguyên hộ thể, cắt nát cánh tay của võ giả này!

Võ giả này điên cuồng hét lên, mạnh mẽ cắn lưỡi, thiêu đốt tinh huyết!

Ầm!

Chân nguyên trên người hắn trong nháy mắt tăng vọt lên mấy lần, khó khăn lắm mới chống đỡ được lốc xoáy năng lượng, cuối cùng xuyên qua tầng lốc xoáy này.

Thấy cảnh này, các võ giả Tiên Thiên trên không trung khẽ sửng sốt, ngay sau đó liền mừng rỡ, nếu võ giả Hậu Thiên đỉnh phong cũng có thể bình an mà xuyên qua lốc xoáy năng lượng, thì tất nhiên bọn họ sẽ có thể thoải mái hơn mà xuyên qua, tuy rằng không biết phía sau lốc xoáy năng lượng này là cái gì đang chờ bọn họ, nhưng trong lúc này, có thể biết trước mình có thể sống sót đã là một chuyện rất hạnh phúc.

Lực hút của lốc xoáy năng lượng càng lúc càng mạnh, một vài võ giả Tiên Thiên biết rõ nếu cứ như vậy, thì khẳng định sẽ không chống cự được nữa, nên dứt khoát giảm bớt năng lượng, trực tiếp bay về phía lốc xoáy, thúc giục chân nguyên hộ thể tới mức cực hạn, quả nhiên sẽ có thể bình yên vượt qua.

Mà những võ giả Hậu Thiên đỉnh phong kia, thực lực mạnh thì cũng có thể trực tiếp vượt qua, thực lực yếu, nếu ngay từ đầu đã thiêu đốt tinh huyết thì cũng xông qua được.

Những người còn kiên trì ở lại trên không trung thì càng lúc càng ít, Lâm Minh cảm giác được không gian xung quanh bị nén ép càng lúc càng chặt hơn, cho dù có thể chống cự lại lực hút kinh khủng này, thì e rằng cũng không ra được, hơn nữa lốc xoáy năng lượng đang thay đổi, không biết sẽ còn phát sinh cái gì nữa, nghĩ tới đây, Lâm Minh cắn răng, thúc giục chân nguyên hộ thể, lao vào trong lốc xoáy năng lượng.

Cách đó mấy trăm dặm, ở giữa Huyết Sát đảo và Âm Minh đảo, mười người mặc áo bào đen đang lơ lửng giữa không trung, mặt không chút đổi sắc, nhìn cơn lốc xoáy dưới chân bọn họ mấy trăm trượng, cơn lốc xoáy này còn lớn hơn tại Nam Hà đảo tận mấy chục lần!

Lốc xoáy tại Nam Hà đảo có màu xám, khi xoay tròn thì mang khí thế kinh người, như sấm sét cuồn cuộn ập tới.

Mà cơn lốc xoáy tại đây thì lại có màu đen tuyền, nhìn vào trong lốc xoáy thì có một loại ảo giác mê ly, dường như đang thấy hư không hỗn độn vô cùng vô tận.

Cơn lốc xoáy đen ngòm này xoay tròn một cách im lặng tới mức quỷ dị, mặc kệ sóng biển bị lốc xoáy cắn nuốt xuống dưới, nhưng lại không nghe được một chút thanh âm nào, loại cảm giác quỷ dị này lại càng thêm khủng bố hơn, đó là bởi vì ngay cả âm thanh cũng bị lốc xoáy cắn nuốt...

Không hề nghi ngờ gì nữa, cơn lốc xoáy màu đen này có lực hút còn khủng bố hơn cơn lốc tại Nam Hà đảo mà Lâm Minh đang phải đối mặt kia rất nhiều lần!

- Gió lốc không gian thật khủng khiếp, chúng ta xuống phía dưới thì chắc chắn sẽ chết!

Một lão nhân áo đen cau mày nói.

Ngay khi nãy, mười nam nhân khỏe mạnh mở ra phong ấn, tu vi đều là Tiên Thiên hậu kỳ, nhưng do cách cửa vào này quá gần, nên mới bị cơn lốc xoáy năng lượng này hút vào trong, bị gió lốc không gian xé thành một đám mưa máu, sau đó hoàn toàn bị phân giải thành bụi bặm không thấy rõ, ngay cả một mảnh vụn cũng không tồn tại.

- Phán đoán sai lầm! Mức độ tàn phá của chiến trường thái cổ vượt xa dự tính của chúng ta! Ngay cả cửa động cũng đều bị phủ kín bởi gió lốc không gian, tình huống bên trong, e rằng cũng cực kỳ không tốt!

- Vốn tưởng rằng thế giới tàn phá này còn có thể chống đỡ mấy ngàn năm nữa, hiện tại xem ra, nó đã bắt đầu tan rã rồi, cho dù chúng ta có thể đi vào trong đó, thì cũng sẽ gặp nguy hiểm rất lớn, một thế giới sắp tan rã, một khi vận khí không tốt, khi chúng ta ở bên trong thì nó bắt đầu tan rã, như vậy thì chúng ta sẽ cùng với thế giới này, cùng hóa thành bụi bặm!

Sau khi thế giới tan rã thì sẽ sinh ra gió lốc không gian, cực kỳ khủng bố, ngay cả cường giả phong hoàng cũng chưa chắc đã có thể đỡ được.

Hơn nữa hiện tại nhìn tình huống tại cửa động, bọn họ căn bản không vào được, gió lốc không gian cỡ này không phải là thứ mà bọn hắn có thể chống cự được.

- Mất công sức lớn như vậy, mở ra chiến trường thượng cổ, lại chỉ chiếm được một thế giới sắp sụp đổ, thậm chí còn không thể tiến vào được, kế hoạch dời Nam Hải Ma Vực của chúng ta tới đây, xem như hoàn toàn hóa thành bọt nước rồi!

Dựa theo ghi chép trong bút ký của Ma Đế, trong tiểu thiên thế giới trên chiến trường thượng cổ này, pháp tắc có chỗ khác, võ giả tu luyện trong đó thì có thể tiếp xúc đến rất nhiều căn nguyên năng lượng, ngộ tính tốt thì thậm chí còn có thể lĩnh ngộ ra căn nguyên pháp tắc trong này.

Quả thực đúng như vậy, chỉ cần Nam Hải Ma Vực có thể dời vào trong thế giới tại chiến trường thượng cổ, sau đó đóng kín cửa vào dựa theo bí pháp trong Ma Đế bút ký, thì thượng cổ Ma Vực có thể chiếm được một trụ sở tuyệt hảo, cộng thêm trong thế giới tàn phá này còn có rất nhiều bảo vật do Ma Đế lưu lại, nếu nhận được chúng, thì trùng kích cường giả phong hoàng cũng không còn là mộng tưởng nữa.

Kể từ đó, chỉ cần mấy trăm năm, thượng cổ Ma Vực sẽ có thể phát triển thành thánh địa! Đến lúc đó, nhất thống Nam Thiên Vực, tái hiện huy hoàng của U Ma đế thành ba ngàn năm trước cũng là điều có thể thực hiện được!

Nhưng hiện tại xem ra, kế hoạch này hơn phân nửa đã hóa thành bọt nước rồi.

- Thế giới này không thể dùng được, nhưng trong thế giới này còn có bảo vật do Ma Đế và chiến trường thượng cổ này lưu lại, nếu có thể lấy ra, thì cũng không uổng công một phen của chúng ta!

Người vừa nói là một nữ nhân, trên mặt có chiếc khăn che, trường bào màu đen rộng thùng thình cũng vẫn không che lấp được dáng người yểu điệu của nàng, nàng chính là tông chủ của Ma Vực Tây tông.

- Cửa vào chính thì không có khả năng đi vào được, ngay cả lão phu là Mệnh Vẫn tầng ba, thì cũng tự nhận là không chống được gió lốc không gian khủng bố này, chúng ta muốn đi vào, thì chỉ có thể thông qua cửa vào khác...

Lão nhân nói xong, chuyển ánh mắt sang chung quanh, xung quanh cơn lốc xoáy chính này còn có ba mươi sáu lốc xoáy nhỏ nữa, mà cơn lốc tại Nam Hà đảo chính là một trong số chúng.

- Những thứ kia đều vô dụng, chỉ là không gian vỡ nát đi do chủ thế giới tách ra thôi, chúng ta đi từ chỗ đó xuống, thì vẫn không phá vỡ được không gian hàng rào, không thể tiến vào chủ thế giới được!

Ma Vực tông chủ mặt không chút đổi sắc, khi một thế giới bắt đầu sụp đổ, đầu tiên là sẽ tách ra, mà ba mươi sáu lốc xoáy này chính là tương ứng với các tiểu thế giới được tách ra.

Tiến vào những tiểu thế giới này, nhiều nhất cũng chỉ có thể nhận được một vài bảo vật do chiến trường thượng cổ lưu lại mà thôi, tuy rằng trong đó cũng có thể có tinh phẩm, nhưng đối với những Nam Hải Ma Vực trưởng lão này mà nói, lực hấp dẫn cũng không quá lớn, thứ mà bọn họ chân chính khát vọng chính là bảo vật trong Ma Đế đế cung!

Vào lúc này mà lãng phí thời gian đi tiểu thế giới tầm bảo, hiển nhiên là không khôn ngoan.

- Tình huống có chút không xong, cứ tiếp tục như vậy thì nơi này rất nhanh sẽ bị người khác phát hiện ra, thậm chí các đại năng bên ngoài Nam Thiên Vực, Ngũ Hành Vực cũng đều sẽ tới đây, nếu cường giả Mệnh Vẫn, thậm chí là cường giả phong hoàng đến đây, thì sẽ không còn phần của chúng ta nữa.

Lời này vừa được nói ra, các trưởng lão lập tức yên lặng lại, vốn bọn họ cho rằng, sau khi mở ra phong ấn, thì sẽ nhận được một thế giới độc lập, sau đó căn cứ vào bí pháp trong Ma Đế bút ký, sẽ mở ra và đóng kín thế giới này vào bất kỳ lúc nào, các bảo vật bên trong thì tha hồ mà lấy, nhưng không nghĩ tới lại phát sinh loại tình huống này!

...

Cách đó mấy trăm dặm, trong cơn lốc xoáy màu xám tại Nam Hà đảo.

Bịch...

Lâm Minh ngã mạnh trên mặt đất, hắn cảm thấy đầu óc choáng váng, khi thông qua lốc xoáy năng lượng, mặc dù có chân nguyên hộ thể bảo vệ, nhưng hắn cũng cảm nhận được một loại cảm giác dường như toàn thân bị xé rách.

Nếu như vậy, tình huống của các võ giả khác lại càng nguy hiểm hơn.

Lâm Minh cũng không lập tức đứng lên, không mở to mắt ra, mà phóng cảm giác ra, cảm giác được tình cảnh bốn phía, tìm hiểu tình huống chung quanh một chút.

Hắn đang ở trên một vùng đất hoang vắng rộng lớn, xung quanh có một đám võ giả, đều ngã từ bên trên xuống đây.

Mặt đất không có bất kỳ cây cỏ nào, đất đai có màu đỏ sậm, thoạt nhìn giống như bị máu nhuộm đỏ vậy, trên không trung có vô số đá vụn đang lơ lửng, lớn có, nhỏ có, nối với nhau cùng một chỗ, giống như một sợi dây vây quanh mặt đất, toàn bộ thế giới này, ngay cả một làn gió cũng không có, im lặng tới mức cực điểm.

Đây là chỗ nào đây?

Trong lòng Lâm Minh có một loại dự cảm không tốt, càng lúc càng có nhiều võ giả đứng lên, có võ giả Ma Vực, cũng có võ giả của liên minh thời chiến, cơ bản đều là Tiên Thiên kỳ, chỉ có rất ít Hậu Thiên đỉnh phong, hơn nữa phần lớn đều mang sắc mặt tái nhợt, hiển nhiên đã tiêu hao rất lớn.

Lâm Minh cũng yên lặng đứng lên, trong nhiều võ giả như vậy, hắn có vẻ không chút bắt mắt nào.

Sửa sang lại vật phẩm trên người một chút, Tu Di giới cũng không bị mất đi, kinh mạch, nội tạng cũng không có gì trở ngại, nhìn sang bốn phía, trong tất cả võ giả Ma Vực, rõ ràng còn có cả ba đầu sỏ của Ma Vực và nam nhân tóc đỏ từ Nam Hải Ma Vực tới!

Hai bên đối địch với nhau cùng lúc gặp rủi ro, hiện tại đứng lên, lập tức tràn ngập cảnh giác, các võ giả liên minh thời chiến do hoảng hốt, nên không tự giác được tránh xa võ giả Nam Hải Ma Vực một khoảng cách, cuối cùng mới tụ tập tại cùng nhau.

Nhưng kết quả cuối cùng lại làm cho mọi người vô cùng khiếp sợ, các võ giả của liên minh thời chiến còn sót lại, chỉ bằng một phần ba của võ giả Nam Hải Ma Vực!

Đây còn chưa tính ba đầu sỏ Ma Vực và nam nhân tóc đỏ, là các cao thủ đỉnh cấp nhất Nam Hải Ma Vực!

Chỉ cần người của Nam Hải Ma Vực có sát tâm, thì bọn họ sẽ bị nuốt tới mức không sót lại miếng xương nào!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất