Ứng Hoan Hoan nhìn gã thanh niên đang ngẩn người bên cạnh Ma thi, trên gương mặt thanh tú hiện lên nụ cười tinh nghịch, vẫy vẫy tay trước mặt hắn:
- Này, ngây ngốc rồi à? Cẩn thận Ma thi lại bò dậy đấy!
Lâm Động dở khóc dở cười, nói:
- Ta đâu có nói ngươi cản trở ta, hơn nữa có khi sau này lại là ta cản trở ngươi ấy chứ!
Ứng Hoan Hoan có thân phận thần bí là Luân Hồi Giả, tuy Lâm Động không thật rõ về cái khái niệm này, nhưng hắn biết khi Ứng Hoan Hoan thức tỉnh thì thực lực chắc chắn vô cùng khủng khiếp. Đến lúc đó ai cản trở ai thật sự khó nói!
Ứng Hoan Hoan chớp chớp mắt, tuy không hiểu tại sao Lâm Động lại nói vậy, nhưng nghĩ một lúc nàng cười:
- Nếu có ngày đó thì ngươi yên tâm, ta sẽ không trách ngươi cản trở ta đâu, ta sẽ bảo vệ ngươi!
Vừa dứt lời nàng không kềm được mỉm cười, hiển nhiên là đang nghĩ đến cảnh Lâm Động cần mình bảo vệ sẽ thật thú vị.
Lâm Động lắc lắc đầu, cũng không muốn nói nhiều hơn về chủ đề này, ánh mắt chuyển sang quầng sáng trắng trong tay.
Bạch quang khá ôn hòa, trong đó là viên Đan Hoàn to cỡ ngón tay cái đang xoay tròn, một thứ sinh khí thần kỳ dị thường lan tỏa ra, Lâm Động có thể cảm nhận được sự dồi dào của luồng sinh khí đó.
- Đây chính là Sinh Huyền Cốt Châu sao?
Lúc này Ứng Hoan Hoan cũng tiến lại tò mò nhìn quầng sáng trong tay Lâm Động.
- Ừm!
Lâm Động gật đầu cười, vận khí lần này cũng không tệ, nếu không phải đám đệ tử Kiếm Tông dụ hai cỗ Ma thi đi thì hiển nhiên Đạo Tông cũng chỉ còn cách chạy trốn. Dù sao đối phó với một cỗ Ma thi cũng đã rắc rối thế này, nếu đối mặt với bốn cỗ chắc chắn là lành ít dữ nhiều.
Còn việc Kiếm Tông làm sao để đối phó với hai cỗ Ma thi kia thì Lâm Động không thể suy nghĩ tới. Chuyện này là tự bọn chúng tìm tới, tuy Lâm Động không có ý hại chúng nhưng cũng không chủ động đi giúp đỡ.
Lâm Động quan sát Sinh Huyền Cốt Châu trong tay rồi cất đi, tiếp đó quét mắt nhìn cỗ Ma thi ngã gục dưới đất, hắn cúi xuống chạm tay vào nó.
Nơi ngón tay chạm vào cứng ngắc lạnh toát, thân thể Ma thi trải qua sự xâm thực của ma khí đã trở nên vô cùng cứng chắc, mức độ đó có lẽ còn vượt xa Thanh Thiên Hóa Long Quyết của hắn.
- Sao vậy?
Ứng Hoan Hoan thấy hành động đó của Lâm Động thì hơi lạ, hỏi.
- Ma thi này mạnh mẽ đến đáng sợ, vứt ở đây có phải quá đáng tiếc không?
Lâm Động chép miệng, nói.
- Thứ Ma thi này, mấy người Vạn Khôi Môn thích lắm đấy. Bọn họ có thể luyện chế nó thành Khôi lỗi, nhưng chúng ta không biết cách. Hơn nữa Ma thi cũng không giống thi thể bình thường, trong nó có ma khí của Dị Ma Vực, nếu luyện chế bừa bãi, khi ma khí xâm thể thì lý trí sẽ bị xâm thực…
Ứng Hoan Hoan nói.
- Luyện chế thành Khôi lỗi à?
Ánh mắt Lâm Động lấp lánh, hắn từng có Khôi lỗi, nhưng nó là thứ nhặt được, vì thế hắn không có bản lĩnh luyện chế Khôi lỗi, nhưng nếu khống chế Ma thi thì không phải hoàn toàn không có cách.
- Ta để Nguyên thần trong Ma thi thì chắc có thể khống chế được nó chứ?
Lâm Động ngẩng lên nhìn Ứng Hoan Hoan, nói.
Cách nghĩ của hắn không hề phức tạp, hiện giờ hắn đã ngưng tụ được Nguyên thần, nếu để Nguyên thần vào Ma thi dựa vào sức mạnh của Nguyên thần để biến Ma thi thành Khôi lỗi chịu sự điều khiển của hắn.
- Không được, ma khí trong Ma thi rất nặng, người bình thường đến luyện chế cũng không dám. Nếu ngươi để Nguyên thần vào đó lập tức sẽ bị ma khí xâm thực, điều đó chẳng khác nào tìm đến cái chết.
Nguồn: http://truyen360.comỨng Hoan Hoan nghe thế mặt lập tức biến sắc, vội nói.
- Đó là với Nguyên thần bình thường!
Lâm Động mỉm cười, rồi giơ bàn tay ra, một đạo quang ảnh Nguyên thần to cỡ bàn tay xuất hiện trong lòng bàn tay. Khi quang ảnh đó xuất hiện bỗng tỏa ra rất nhiều hoa văn ánh sáng màu đen xuất hiện trên bề mặt, dường như bọn chúng hình thành nên một đạo phù văn vô cùng huyền ảo, nhìn tựa như hắc động tỏa ra một thứ lực thôn phệ mạnh mẽ.
- Đây là Thôn Phệ Tổ Phù?
Ứng Hoan Hoan nhìn phù văn trên bề mặt Nguyên thần rồi khẽ nói, dường như cũng không ngạc nhiên lắm. Hiển nhiên là nàng ta đã bằng cách nào đó biết được Lâm Động có Thôn Phệ Tổ Phù.
- Ừm, ta có Thôn Phệ Tổ Phù bảo vệ Nguyên thần, ma khí trong Ma thi có mạnh thế nào cũng chẳng thể xâm thực được!
Lâm Động gật đầu, điều này cũng là nguyên nhân hắn dám để Nguyên thần vào trong Ma thi.
- Nếu có Thôn Phệ Tổ Phù thì chắc không có vấn đề gì!
Ứng Hoan Hoan thở phào một tiếng, gật gù nói.
- Hộ pháp giúp ta, để ta thử xem sao!
Ánh mắt Lâm Động rực cháy, sự mạnh mẽ của Ma thi hắn đã được đích thân lĩnh giáo. Khả năng chịu đựng đòn công kích của nó khiến Lâm Động cũng phải đau đầu, nếu không phải hắn nghịch đảo Càn Khôn Cổ Trận dùng lực phân giải thì có lẽ không thể phá vỡ được lớp phòng ngự đó. Vì thế, nếu khống chế được Ma thi, chắc chắn lực chiến đấu sẽ được tăng lên vô cùng mạnh mẽ.
- Ừm!
Ứng Hoan Hoan đáp một tiếng rồi lùi ra xa.
Lâm Động ngồi xuống đằng trước Ma thi, trước tiên làm dịu lại nguyên lực trong cơ thể, rồi sắc mặt dần ngưng trọng, tâm thần khẽ động, Nguyên thần trong lòng bàn tay bay ra rồi chui vào Ma thi từ đỉnh đầu.
Phụt phụt!
Ngay sau khi Nguyên thần chui vào trong Ma thi, thi thể vốn nằm im bỗng có dị biến. Rất nhiều luồng ma khí nồng nặc màu đen bùng phát trên Ma thi, rồi dồn lên phần đầu, ở đó có một quầng kim quang phát sáng.
Ma khí không ngừng tràn ra từ trong cơ thể Ma thi, cuối cùng bao phủ quanh quầng kim quang bắt đầu xâm thực nó. Trước sự xâm thực đó, kim quang hiển nhiên đã nhanh chóng yếu đi.
- Hừ!
Thấy vậy, ánh mắt Lâm Động tối lại, trong đầu hừ lạnh một tiếng, ấn pháp biến hóa, trong kim quang lập tức xuất hiện một đạo phù văn màu đen rồi biến thành một cái hắc động bảo vệ Nguyên thần bên trong.
Phụt phụt!
Ma khí tiếp xúc với hắc động đang xoay chuyển, lập tức bị lực thôn phệ nuốt gọn. Có điều lần này, số ma khí bị nuốt vào khiến sắc mặt Lâm Động hơi thay đổi. Vì hắn nhận ra thứ ma khí này chẳng có chút lợi ích gì, ngược lại dường như nó làm vẫn đục nguyên lực vốn trong sạch của hắn. Vậy là hắn liền dùng Thôn Phệ Tổ Phù tiêu diệt hết ma khí.
Thôn Phệ Tổ Phù giống như lớp phòng ngự hoàn hảo, bảo vệ Nguyên thần Lâm Động vô cùng nghiêm ngặt. Sau khi thấy xâm thực không có tác dụng, đám ma khí bắt đầu rút lui vào trong cơ thể Ma thi.
Khi ma khí rút lui, một cảm ứng kỳ lạ dâng lên trong lòng Lâm Động, rồi hắn thầm ra lệnh, Ma thi đang nằm dưới đất bỗng mở trừng mắt khiến Ứng Hoan Hoan giật thót mình. Nhưng khi thấy Ma thi không có hành động tấn công thì nàng thở phào, xem ra cách của Lâm Động có tác dụng rồi!
Ánh mắt Lâm Động cháy rực nhìn Ma thi đã đứng dậy theo mệnh lệnh của hắn, đôi mắt của Ma thi cũng không còn màu đỏ ngầu nữa mà giờ ánh lên kim sắc, sát khí cũng đã nhạt đi nhiều.
- Thành công rồi sao?
Ứng Hoan Hoan thận trọng hỏi.
- Hình như vậy!
Lâm Động cười cười, tâm thần khẽ động, Ma thi đứng yên bên cạnh hắn như người hộ vệ trung thành nhất.
- Thế này mới là thu hoạch!
So với Sinh Huyền Cốt Châu, khống chế được Ma thi hiển nhiên khiến Lâm Động phấn khích hơn. Dù sao đây cũng là lực chiến đấu, có nó, sau này nếu gặp Nguyên Môn cũng bớt được không ít áp lực.
- Chúng ta về chỗ tỷ tỷ đi. Không biết bọn họ đối phó thế nào rồi?
Ứng Hoan Hoan dường như không chịu nổi ánh mắt rực cháy của Lâm Động khi nhìn Ma thi, dẩu môi lên nói.
- Ừm!
Nhắc đến chuyện này ánh mắt Lâm Động hơi nheo lại. Sau khi giao đấu với Ma thi mới biết sự khó đối phó của nó, tuy bên Ứng Tiếu Tiếu đông người, nhưng nếu không vây khốn được Ma thi thì các đệ tử bình thường sẽ không chống đỡ được sự tấn công của nó, đến lúc đó thương vong sẽ không ít.
- Đi nào!
Nghĩ vậy Lâm Động cũng không dám chậm trễ, hô lên rồi bay đi trước, Ứng Hoan Hoan nhanh chóng theo sau, cỗ Ma thi cũng đi theo như hình với bóng.