Nguyên lực hùng hồn trào dâng như thủy triều tỏa ra xung quanh, không khí bị nguyên lực chèn ép phát ra những âm thanh trầm đục chấn động hồn phách.
Hai người trên sàn đấu nhìn thẳng vào nhau, ánh mắt đều vô cùng sắc lạnh, không khí căng thẳng bao trùm cả hai người.
Phốc!
Chỉ một khoảnh khắc sau, ánh mắt Tô Nham lóe hàn quang, chân dậm mạnh, để lại một đạo tàn ảnh, còn bản thể đã biến mất một cách quỷ dị! Tốc độ của hắn căn bản mắt thường khó lòng nhìn thấy được!
Nguyên lực hùng hồn bao phủ quanh người Lâm Động, ánh mắt nheo lại nhìn Tô Nham biến mất, nhất thời thân hình đột nhiên nghiêng đi.
Vút!
Một bàn tay xám tro mang theo kình khí mạnh mẽ sượt qua tai Lâm Động, kình phong lướt qua khiến không khí phát nổ thành những tiếng trầm đục.
Phụt!
Kình phong sượt qua, tay phải Lâm Động cũng nhanh chóng đưa ra, tóm lấy cổ tay Tô Nham, vai hơi nghiêng đi, cánh tay rung lên, một luồng năng lượng hung hãn bùng phát.
Năng lượng đổ dồn khiến thân ảnh phía sau Lâm Động bị hất đi, đập mạnh xuống đất.
Rắc!
Nhưng khi thân ảnh đó sắp lao xuống đất thì bàn tay hắn giơ ra, chạm vào mặt đất, năng lượng mạnh mẽ khiến mặt đất vỡ vụn. Sau đó bàn tay chống mạnh xuống mặt đất, thân thể xoay tròn, hai chân vẽ lên không khí một đường cong, mạnh mẽ tung thẳng về phía trán Lâm Động.
Binh!
Sắc mặt Lâm Động vẫn không hề thay đổi, tay nắm lại, tung quyền thẳng về mũi chân Tô Nham. Năng lượng cuồng bạo bùng phát, một quyền chặn đứng kình phong từ chân Tô Nham, đồng thời chân phải cũng tung ra tựa thanh đao nhọn chọc thẳng cổ họng Tô Nham!
Khi Lâm Động sắp chạm vào cổ họng Tô Nham thì khuỷu tay Tô Nham bỗng vặn đi một cách quỷ dị, chặn đứng công kích, nhưng năng lượng mạnh mẽ vẫn khiến hắn bị đánh bay đi, mũi chân điểm trên không trung. Lúc này vẻ mặt Tô Nham đầy sự ngưng trọng.
Xung quanh cũng vang lên những tiếng cảm thán, hai người vừa ra tay dường như chỉ đọ sức mạnh nhục thể, hơn nữa chiêu nào cũng hung hãn đánh thẳng yếu huyệt của đối phương. Một số người có nhãn quang còn nhận ra hai người này đều có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, hơn nữa thủ đoạn cũng vô cùng hung hãn.
- Phù!
Trên chỗ ngồi của Cổ gia, mọi người cũng thở phào một hơi, xem ra đúng là Lâm Động cũng có chút bản lĩnh. Bạn đang đọc truyện tại
- http://truyen360.com
- Ra tay quả đoán, khí thế hùng hồn!
Sắc mặt Cổ Vân Thiên nhợt nhạt, thầm gật đầu, sau đó cất tiếng tán thưởng, thực lực của hắn tương đương với Tô Nham, thấy Lâm Động lại không phân cao thấp với Tô Nham như vậy, trong lòng cũng yên tâm, Lâm Động có tư cách thay thế hắn!
- Nhưng giờ nói kết quả vẫn hơi sớm!
Cổ Mộng Kỳ ở bên cạnh khẽ nói.
Cổ Vân Thiên gật đầu, hắn cũng biết trận đấu này mới chỉ bắt đầu, Tô Nham vẫn chưa dùng đến tuyệt chiêu thật sự. Vì thế hiện giờ vẫn chưa thể chắc chắn ai sẽ chiến thắng!
- Ha ha, Lâm Động huynh được Cổ gia mời làm người viện trợ, thực lực quả nhiên không vừa!
Tô Nham đứng trên không trung, cúi đầu nhìn Lâm Động, gương mặt ngưng trọng hiện nụ cười.
- Tô Nham huynh cũng không kém!
Lâm Động siết chặt tay, thực lực của Tô Nham không chỉ mạnh hơn Mặc Đào một bậc, thậm chí có thể so sánh được với Nguyên Thương khi dùng đến Linh ấn. Nhưng Lâm Động lúc này cũng mạnh hơn nhiều so với lúc giao đấu với Nguyên Thương!
- Nhưng ta cũng đã nói rồi, trận tỷ thí này ta phải thắng!
Tô Nham mỉm cười, hai tay chầm chậm đưa ra, trên bàn tay tỏa ra ánh sáng xám tro cùng nguồn năng lượng vô cùng nguy hiểm.
- Hắc Ma Thủ!
Giọng nói nhẹ nhàng âm u vang ra từ miệng Tô Nham, một chùm sáng xám tro hùng hồn bắn ra từ bàn tay hắn, sau đó nhanh chóng ngưng tụ lại hình thành chất sừng phủ đầy hai tay Tô Nham, nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Sau đó lại có thêm vô số chiếc gai xương nhọn mọc ra từ cánh tay hắn, nhìn từ xa tựa như cánh tay của Ác ma, uy mãnh mà đầy lực sát thương!
Soạt!
Ánh sáng xám tro bắt đầu chìm xuống, trên gương mặt Tô Nham có một luồng khí xám lướt qua, thân hình như quỷ mị xuất hiện trước mặt Lâm Động, một quyền không hề hoa mỹ tung thẳng về phía Lâm Động!
Bùm!
Nguyên lực hùng hồn như sóng triều cuộn trào, mơ hồ như còn có tiếng quỷ quái gầm rú chọc thẳng vào hồn phách người ta.
Cảm nhận được thanh thế của một quyền này, ánh mắt Lâm Động nheo lại, nắm đấm siết chặt, một gốc hắc thụ hiện ra trong tay, cánh tay vung lên đánh lên chưởng phong của Tô Nham!
Keng!
Tia lửa bắn ra tung tóe, âm thanh kim loại va chạm vang lên, từng đợt năng lượng cuồng bạo có thể nhìn thấy bằng mắt thường lan tỏa ra bốn phía. Những nơi năng lượng đi qua, mặt đất đều vỡ ra thành vô số đường rạn nứt!
Uỳnh uỳnh!
Tô Nham thấy đòn công kích của mình bị Lâm Động chặn lại, lông mày chau lại, nhưng lần này không hề lùi lại, trái lại còn tiếp cận Lâm Động, song quyền xé tan không khí tạo nên hai luồng quyền phong bá đạo ập về phía Lâm Động!
Thế nhưng, đối mặt với đòn tấn công mạnh mẽ đó, Lâm Động không hề có ý tránh né. Hắn biết cả hai đều là người có kinh nghiệm phong phú, lúc này chỉ cần yếu thế một chút thôi là sẽ bị cuốn vào công kích của đối phương.
Vì thế khi quyền phong bá đạo đó ập tới, nguyên lực hùng hồn chảy ồ ạt vào hắc thụ, hắc quang lan tỏa rồi oanh kích lên quyền ảnh.
Keng keng keng!
Âm thanh kim loại va chạm vang lên không ngừng, hai quang ảnh lao vào nhau hỗn chiến, kình phong cuồng bạo bắn ra khắp bốn phía khiến không ít người kinh hãi.
Binh!
Lại một đòn hung hãn nữa, Lâm Động và Tô Nham đều lùi sau mấy bước, nơi bàn chân đặt xuống, mặt đất đều vỡ tan!
Soạt!
Tô Nham vừa đứng vững đã lại lao tới, ánh sáng xám cuộn trào từ bàn tay hắn.
- Hắc Ma Thủ, Thực Cốt!
Tiếng gầm trầm thấp vọng ra từ miệng Tô Nham. Sau đó hắn tung quyền, ánh sáng xám tro biến thành một đường năng lượng xuyên thủng hư vô oanh kích lên Lâm Động.
- Đại Hoang Nhân Thiên Thủ!
Lâm Động cũng đánh ra một chưởng, khoảng không phía sau hắn chợt nổ tung, một luồng khí tức hoang vu tỏa ra, sau đó một đạo chưởng ấn hàng trăm trượng đánh xuống luồng năng lượng màu xám kia!
Bùm!
Ánh sáng chói lòa bùng phát, làn sóng năng lượng đáng sợ khiến quảng trường nứt thành vô số đường rạn nứt khổng lồ.
Bụi mù cuộn lên từ dưới đất khiến tầm mắt bị che mờ, một thân ảnh chầm chầm bay lên không trung. Tô Nham nhìn đám bụi bặm dần tan đi, thân ảnh trẻ tuổi kia vẫn đứng hiên ngang, đồng tử không khỏi co rút lại.
- Như vậy cũng không đối phó được với ngươi sao?
Tô Nham mím môi, không ngờ công kích đã mạnh như vậy rồi mà vẫn không tạo được sát thương gì cho Lâm Động. Thực lực của Lâm Động đã vượt xa những gì hắn nghĩ!
- Đối thủ thật khó đối phó, quả nhiên phải dùng toàn lực rồi!
Tô Nham nhìn Lâm Động, thở dài một tiếng, sau đó mười ngón tay hắn khẽ chạm nhau, tinh huyết chảy ra từ đầu ngón tay, hắn dùng những đường tinh huyết kia vẽ qua thân thể, dấu máu vẽ lên người hắn một đạo phù văn quỷ dị!
- Đó là…
Mấy người Cổ Mộng Kỳ nhìn thấy vậy, đồng tử cũng co nhỏ lại, hai nắm tay siết chặt.
Thanh âm khàn đặc vọng ra từ miệng Tô Nham, huyết phù trên người hắn bỗng chốc bắn ra hồng quang, thân thể hắn cũng bắt đầu nhu động…
- Hắc Yêu Bất Hủ Thể!