Gió nhẹ thổi qua đỉnh núi, cũng thổi bay đi không khí căng thẳng, nhưng khi mọi người nhìn thấy Lâm Động tay cầm hắc thụ sắc nhọn chỉ vào trán Thân Đồ Tuyệt đang nửa quỳ dưới đất, tim đều không kìm được mà thắt lại.
Thắng thua đã rõ!
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về Thân Đồ Tuyệt, lúc này khí tức đã yếu ớt, gương mặt thanh tú vô cùng nhợt nhạt, trong lòng ai cũng cảm thán. Thắng thua đến lúc này đã rõ, chỉ là kết quả khiến bọn họ cảm thấy thật phức tạp.
Ban đầu, dù Lâm Động có bất ngờ vượt qua được Hình thức Tu La nhưng vẫn không ai có thể tưởng được hắn có thể thắng được Thiết Tu La nổi danh khắp Hải vực Thiên Phong này!
Trong số các đệ tử trẻ tuổi ở Hải vực Thiên Phong, có thể thắng được Thân Đồ Tuyệt chỉ có hai nhân vật yêu nghiệt của Càn Khôn Động Thiên và Tà Phong Động Thiên mà thôi. Vậy mà hiện giờ đã xuất hiện người thứ ba rồi sao?
Mọi người cùng nhìn nhau, ánh mắt đều vô cùng chấn động, cũng không biết rốt cuộc Lâm Động từ đâu chui ra mà lợi hại đến vậy.
Dưới sự chăm chú nhìn của mọi người, không khí căng thẳng kéo dài một lúc, sát khí quanh người Lâm Động không hề suy giảm. Hắn nhìn Thân Đồ Tuyệt chằm chằm, cây hắc thụ được bao phủ đầy hàn quang lạnh lẽo.
- Ngươi thắng rồi!
Thân Đồ Tuyệt trừng trừng nhìn Lâm Động, mãi lâu sau ánh mắt không cam tâm kia mới tối lại, hắn quệt vết máu nơi khóe miệng rồi nói với giọng khàn đặc.
- Đã nhường nhịn rồi!
Ánh mắt lạnh lùng của Lâm Động lúc này mới dịu lại, một nụ cười nở trên gương mặt hắn giống như sự hung hãn trước đó chưa từng xuất hiện vậy.
- Cổ gia tìm được một kẻ giúp đỡ thật cường hãn!
Thân Đồ Tuyệt trầm giọng nói. Trận chiến vừa rồi hắn đã dùng toàn lực nhưng cuối cùng vẫn bại trong tay Lâm Động, tuy không cam lòng nhưng hắn vẫn phải thừa nhận đối thủ trước mặt quả thật không phải kẻ mà thiên tài của Tứ Đại Gia Tộc có thể sánh bằng. Thực lực, sự hung hãn và quả đoán của Lâm Động so với hắn chỉ mạnh hơn chứ không kém!
- Thực lực của Thân Đồ huynh rất mạnh, chỉ là ta có chút thủ đoạn mà thôi!
Lâm Động cười.
- Thắng chính là thắng, bất cứ thủ đoạn nào cũng là một loại thực lực!
Thân Đồ Tuyệt nhìn Lâm Động, sau đó phẩy tay, không nói gì thêm, quay người bước đi.
- Lần này ngươi thắng rồi! Cổ gia được vào Hồng Hoang Tháp, nhưng sau này ta sẽ còn tìm ngươi!
Lâm Động nhìn bóng dáng của Thân Đồ Tuyệt, nắm đấm dần buông lỏng, hắn ngẩng đầu lên nhìn về tòa tháp phía cuối quảng trường, môi mím chặt lại.
Cố hết sức mình, cuối cùng cũng nhận được điều mình mong muốn, hy vọng trong Hồng Hoang Tháp có thể thức tỉnh được Thạch phù thần bí!
- Thắng rồi!
Khi Thân Đồ Tuyệt quay người đi, tất cả mọi người đều đã biết kết quả, phía Cổ gia lập tức bùng nổ tiếng hoan hô đầy kích động.
- Lợi hại thật, không ngờ Thân Đồ Tuyệt cũng bị đánh bại!
Cổ Vân Thiên chép miệng, ánh mắt nhìn Lâm Động có chút kính phục. Hắn từng giao đấu với Thân Đồ Tuyệt, đương nhiên biết mức độ hung hãn của hắn. Thế nhưng hôm nay hình như Thân Đồ Tuyệt đã gặp phải đối thủ thật sự rồi!
Cổ Thạc vuốt chòm râu, ánh mắt nhìn Lâm Động mang vẻ ngưỡng mộ và tiếc nuối. Nhân tài thế này nếu lôi kéo được vào Cổ gia thì chắc chắn sẽ trở thành nhân vật quan trọng!
- Xem ra cái tên Lâm Động sau này sẽ vang dội khắp Hải vực Thiên Phong rồi!
Cổ Mộng Kỳ cười nói.
Mọi người xung quanh cũng gật gù. Trận chiến hôm nay chắc chắn sẽ lan truyền khắp Hải vực Thiên Phong, đến lúc đó Lâm Động sẽ không còn là vô danh tiểu tốt nữa rồi.
Dường như bọn họ đã được nhìn thấy một ngôi sao mới quật khởi, cho dù bản thân Lâm Động không bận tâm điều đó.
o0o
- Hắn ta…
Khi bên Cổ gia hoan hỉ thì ở chỗ Thân Đồ gia, cơ mặt của Ngụy Chân và Thần La đều co giật.
- Hắn lại thắng được Thân Đồ Tuyệt sao?
Ngụy Chân siết chặt tay, ánh mắt nhìn Lâm Động ánh lên sự sợ hãi. Cuộc chiến vừa rồi khiến hắn hiểu rằng hôm qua khi đấu với hắn, Lâm Động vẫn chưa dùng toàn lực!
- Thần La huynh, tên tiểu tử này không dễ đối phó đâu!
Ngụy Chân nhìn về phía Thần La, hạ giọng nói.
Ánh mắt Thần La tối lại, sau đó cười lạnh lẽo:
- Chúng ta không thễ đối phó với hắn, nhưng mà… như thế thì hắn sẽ càng thảm!
- Hửm?
Ánh mắt Ngụy Chân khẽ động.
- Giết chết sư đệ của ta, với tính cách của sư phụ, việc này sẽ không kết thúc như thế đâu! Lát nữa ta sẽ truyền tin này về, sư phụ ta đến thì hắn có mọc cánh cũng khó thoát!
Thần La cười khảy.
- Hà hà, nếu Tà Cốt tiền bối đích thân ra tay thì tên tiểu tử đó sẽ thê lương rồi.
Ngụy Chân nghe vậy nhếch mép cười. Hắn vốn oán hận Lâm Động, biểu hiện của Lâm Động càng xuất sắc lại càng khiến hắn thêm đố kỵ, nếu giải quyết được hắn thì coi như giải tỏa được ác khí trong lòng hắn!
- Hắc hắc, đó là do tự hắn chuốc lấy thôi! Sư đệ của ta đúng là có ngốc một chút, nhưng cũng không phải người hắn có thể giết. Tuy hiện giờ hắn có chút quan hệ với Cổ gia, nhưng sư phụ ta là Cung phụng của Tà Phong Động Thiên, Cổ gia cũng không dám nói gì!
Thần La nói.
- Hà hà, Thần La huynh nói đúng. Lâm Động trước đây là kẻ vô danh, chắc vì một số kỳ ngộ gì đó nên mới đột nhiên quật khởi như vậy. Hắn có không ít vũ kỹ, nếu rơi vào tay Thần La huynh thì chưa biết chừng huynh cũng kích bại Thân Đồ Tuyệt.
Ngụy Chân nói.
Nguồn: http://truyen360.comNhắc đến điều này, khóe miệng Thần La nhếch lên với vẻ tham lam. Hắn rất có hứng thú với môn vũ kỹ hấp thụ năng lượng của thiên địa hôm qua, nếu có được nó thì thực lực hắn chắc chắn sẽ tăng mạnh!
o0o
Khi Ngụy Chân và Thần La đang suy tính thì Thân Đồ Đào của Thân Đồ gia nhìn Thân Đồ Tuyệt quay lại vẻ mặt không chút cảm xúc, cũng chỉ có thể thở dài, cũng không trách mắng gì, chỉ vỗ vai hắn, sau đó ngẩng đầu lên, ôm quyền về phía Cổ gia:
- Trận chiến này Thân Đồ gia đã thua, ba suất vào Hồng Hoang Tháp năm nay thuộc về Cổ gia!
Thân Đồ Đào vừa dứt lời, ánh mắt không ít đệ tử Thân Đồ gia tối sầm lại, nhưng trận chiến vừa rồi rất quang minh chính đại, Thân Đồ Tuyệt đã thua, bọn họ cũng chẳng thể nói gì.
Thân Đồ Dung cắn môi, ánh mắt nhìn Thân Đồ Tuyệt không khỏi hiện lên sự phức tạp. Đây là lần đầu tiên nàng thấy niềm kiêu hãnh của Thân Đồ gia lại thất bại như vậy. Hơn nữa đối tượng lại không phải hai người đỉnh cấp của Hải vực Thiên Phong, mà lại là một thanh niên vô danh!
Kết quả này, lúc trước khi trận đấu bắt đầu, có ai ngờ tới?
Cổ Thạc nghe Thân Đồ Đào nói vậy, vội vàng ôm quyền, cười nói:
- Đa tạ!
Thân Đồ Đào nhìn Lâm Động một cái, ánh mắt có phần sắc lẹm, thế nhưng Lâm Động không hề có phản ứng gì, nhìn lại một cách bình tĩnh.
- Muốn đa tạ thì phải đa tạ vị tiểu huynh đệ đây, Cổ gia lần này đã tìm được người trợ giúp không tệ a!
Nhìn một lúc, Thân Đồ Đào thu lại ánh mắt trước, khẽ gật gù, thầm tán thưởng. Thanh niên này quả nhiên bất phàm, Thân Đồ Tuyệt thua trong tay hắn cũng không ấm ức. Không biết khi đối mặt với hai người kia thì Lâm Động còn giữ được sự mạnh mẽ và bình tĩnh thế này không?
o0o
Trận chiến thủ tháp đã kết thúc, Võ hội cũng đến lúc hạ màn, biển người trên núi cũng dần giải tán. Trận chiến ở đây chắc hẳn sẽ được lan truyền đi với tốc độ kinh người.
Nhưng Lâm Động cũng không bận tâm lắm, hắn trở lại chỗ của Cổ gia, sau đó nói thẳng luôn:
- Bao giờ có thể vào Hồng Hoang Tháp?
- Nếu ngươi muốn thì có thể ngay ngày mai!
Rõ ràng tâm trạng Cổ Thạc rất tốt, cười nói.
Lâm Động khẽ gật đầu, tảng đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng được nhấc ra. Tay xoa ngực, hắn có thể cảm nhận được Thạch phù thần bí trong cơ thể lúc này cũng như đang phấn khích!
- Hy vọng ngươi có thể tỉnh lại!
Lâm Động cảm nhận sự chấn động bên trong cơ thể, khóe miệng cong lên, ngẩng đầu nhìn Hồng Hoang Tháp, lẩm nhẩm nói.