Vú Em: Mở Đầu Nữ Đế Mang Nữ Nhi Tới Cửa Ép Cưới (Dịch)

Chương 41: Cửu Đầu Thiên Mãng, đồ chơi tiếp theo của Tuyền Ấu?

Cục đá như là đạn pháo trực tiếp bắn xuyên qua cái trán của tứ giai sói hoang, đánh cho thân thể nó bay về sau.

"Xong rồi, đại phôi đản bị đánh chạy!" Lâm Hiên ôm mấy cô con gái vào trong ngực mình.

"Hô hô ~ vậy là tốt rồi!"

"May mắn mà có cha!"

Mấy người Tuyền Châu trên mặt tràn đầy vẻ may mắn.

Đinh!

Lúc này, trong đầu Lâm Hiên, giọng nói máy móc của hệ thống bỗng nhiên vang lên.

"Ngươi hoàn thành lần thí luyện đầu tiên với các con gái, ban thưởng: Thiên phú ngự thú cấp Tông Sư!"

"Hóa ra như vậy cũng có thể nhận được ban thưởng cấp tông sư!"

Lâm Hiên trong lòng suýt chút nữa là vui tới nở hoa.

Có thể nhận được phần thưởng cực phẩm một cách dễ dàng như vậy, như vậy thì cho dù nằm mơ cũng có thể vui tới tỉnh lại! Về phần thiên phú ngự thú cấp tông sư, dựa theo cách nói của hệ thống thì yêu thú Tam giai đại yêu trở xuống có thể tùy tiện khống chế một cách dễ dàng.

Mà đại yêu đã tương đương với cảnh giới Tôn Giả nhân tộc.

Quá tuyệt vời!

Lâm Hiên rất là hài lòng với phần thưởng này. Tiếp theo, hắn tiếp tục dẫn theo chúng nữ nhi xâm nhập bí cảnh. Tuy nói mới vừa rồi bị tứ giai sói hoang hù dọa nhưng mấy người Tuyền Châu đều không có ý lui bước. Trong lòng các nàng, chỉ cần có cha bên cạnh thì không cần phải sợ nguy hiểm gì cả!

Có Lâm Hiên làm bạn, bốn tiểu nha đầu dọc theo con đường này khi dễ rất nhiều yêu thú đẳng cấp thấp. Mà kỹ thuật chiến đấu của các nàng cũng tăng trưởng một cách nhanh chóng. Phối hợp lẫn nhau cũng càng ngày càng ăn ý hơn, khiến cho Lâm Hiên thấy mà vui mừng không thôi.

Nghe nói song bào thai và đa bào thai có thể tâm linh tương thông. Biểu hiện của mấy người Tuyền Châu khiến cho Lâm Hiên xác nhận nói như vậy hoàn toàn chính xác không giả.

Bất tri bất giác, ánh sáng bên trong bí cảnh dần dần giảm xuống.

Ùng ục ục ~

Bụng bốn tiểu nha đầu lần lượt kêu lên.

"Cha, ta đói!" Tuyền Châu thu kiếm, ôm lấy chân Lâm Hiên. Tuyền Hi, Tuyền Hàm và Tuyền Ấu cũng đều dựa vào trên đùi Lâm Hiên.

"Vậy chúng ta nghỉ ngơi ở chỗ này một hồi, bây giờ cha lập tức làm đồ ăn cho các ngươi."

Đi ra ngoài đi rất gấp, cũng không có đem đồ theo, Lâm Hiên chỉ có thể tự mình động thủ.

"Ở nơi dã ngoại hoang vu như thế này cũng có thể ăn được đồ ăn ngon hay sao?" Tuyền Hi vẻ mặt hiếu kì hỏi.

Lâm Hiên bóp cái mũi nhỏ của nàng một chút: "Đương nhiên!"

Có được giáo trình vú em hoàn mỹ, chỉ cần có nguyên liệu nấu ăn, Lâm Hiên có thể làm ra mỹ thực thích hợp bọn nhỏ ăn. Chỉ chốc lát, một đống mỹ thực phong phú đặt ở trước mặt mấy người Tuyền Châu.

Xà Quả hồng nhuận mê người, Bạch Vũ Tiên Nga Đản nướng hương khí khắp nơi, Ngân Thứ Phi Ngư hấp cách thủy trắng nõn nà...

"Oa ~ "

Các tiểu nha đầu không khỏi phát ra một tiếng kinh hô. Hóa ra ở dã ngoại cũng có thể ăn được nhiều đồ ăn ngon như vậy. Cha đúng là không gì làm không được!

Lâm Hiên hưởng thụ chúng nữ nhi sùng bái một phen sau đó ngồi xuống với các nàng cùng ăn như gió cuốn, ăn đến quên cả trời đất.

Mà ngay sau khi bọn họ ăn xong. Bốn phía tia sáng đã rất là lờ mờ, hẳn là đã đến lúc hoàng hôn.

Chỗ sâu trong bí cảnh bỗng nhiên hiện lên một đạo quang mang màu xám. Một tòa núi cao không thấy đỉnh xuất hiện bên trong vân khí lượn lờ, thần bí mà tráng lệ.

"Ngọn núi này nói không chừng chính là điểm cuối cùng của bí cảnh này."

Lâm Hiên vừa nghĩ như vậy, mấy người Tuyền Châu lập tức không kịp chờ đợi kéo hắn đứng dậy.

"Cha chúng ta đi xem một chút!"

Bọn nhỏ trời sinh tràn ngập hiếu kỳ đối với những chuyện mới mẻ không biết, đương nhiên Lâm Hiên sẽ không cự tuyệt, lập tức dẫn theo các nàng xuất phát.

Mà lúc này.

Bọn người Bạch Phong Tín, Lâm Thông, Ninh Kiệt, Vương Văn Dương cũng chú ý tới đại sơn bỗng nhiên xuất hiện.

"Ngọn núi này vô cùng hiểm trở, chắc chắn là điểm cuối cùng của bí cảnh, ngoại trừ Trường Sinh Hoa, nói không chừng sẽ còn có những bảo bối khác!"

Bạch Phong Tín ánh mắt sáng lên.

Đế phu lên tiếng cho Lăng Dung tiến vào bí cảnh, cho dù phát hiện Trường Sinh Hoa thì Bạch Phong Tín cũng không dám tranh giành với Lăng Dung. Nhưng nếu như còn có những bảo bối khác thì Bạch Phong Tín tin tưởng Đế phu cũng sẽ không ngang ngược can thiệp.

Ôm ý tưởng giống nhau. Mấy người Lâm Thông, Ninh Kiệt còn có Vương Văn Dương cũng đều nhanh chóng tụ tập tới chỗ ngọn núi lớn đó.

Phía trên ngọn núi lớn.

Lăng Dung kéo lấy thân thể vết thương chồng chất, cắn chặt hàm răng bò lên trên đó. Vì lấy được Trường Sinh Hoa, dọc theo con đường nàng nàng đều liều mạng phi nước đại vào chỗ sâu trong bí cảnh.

Trời sinh nhạy cảm, giúp cho nàng tránh né được yêu thú tập kích rất nhiều lần. Nhưng đối với một chút yêu thú đẳng cấp cao, nàng vẫn không thể nào tránh được việc bị chúng nó trảo bị chúng nó cắn bị thương. Thậm chí nhiều lần suýt chút là mất mạng trong miệng của yêu thú.

Cũng may trời cao không phụ người có lòng, rốt cục nàng cũng nhìn thấy được ngọn núi lớn kỳ diệu xuất hiện ở trước mắt này. Đồng thời bởi vì nàng không có trì hoãn một chút nào cho nên nàng cũng trở thành người đầu tiên leo lên trên ngọn núi này.

"Trường Sinh Hoa chắc chắn nằm ở trên núi này!"

Lăng Dung để lại một vệt máu thật là dài từ sườn núi lên tới trên đỉnh núi. Nàng đã không có thời gian lo tới những chuyện này, ý nghĩ duy nhất trong lòng của nàng lúc này chính là lấy được Trường Sinh Hoa. Chỉ khi nào lấy được Trường Sinh Hoa thì này mới có cơ hội tìm về bản thân mình, mới có tư cách... nhìn thấy Lâm Hiên một lần nữa!

Một đạo quang mang màu hồng phấn huyền diệu xuyên thấu Linh Vụ, chiếu sáng con mắt Lăng Dung.

"Là Trường Sinh Hoa!" Lăng Dung cẩn thận phân biệt, sau đó vui mừng quá đỗi.

Nàng vội vàng nắm lấy một tảng đá lớn bò lên trên, rất may mắn, thành công lấy được Trường Sinh Hoa.

"Trường Sinh Hoa nở, trăm năm một đóa, ta rốt cục lấy được!"

Lăng Dung kích động chảy nhiệt lệ. Sau đó mở miệng nhỏ ra, muốn ăn Trường Sinh Hoa.

Tê! ! !

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất