Lần đầu chịu sự công kích linh hồn kiểu vầy nên cho dù võ giả tộc Cự Ma có sức mạnh cường thịnh cỡ nào thì cũng bị hãm sâu chôn vùi trong đó mà thôi.
Dưới sự công kích không ngừng trong ảo cảnh luân hồi tuần hoàn, trong khoảng thời gian ngắn khó lòng kiềm chế được.
Lúc này thân hình Lâm Lăng nhảy mạnh lên, Phệ Long Kiếm trong tay trực tiếp đâm thẳng vào đầu của cự ma kia.
Xoẹt!
Trường kiếm trong tay run lên, lực tùy thời chấn động ra, ma anh trong đầu trong nháy mắt bị mạnh mẽ cắn nát.
“Cái này….”
Một màn chém giết đột nhiên xảy ra như vậy bất luận là hiện trường ở đây là là những khán giả quần chúng ở ngoại giới cũng không khỏi dọa cho ngây người.
Vô số ánh mắt kinh ngạc tập trung ở đài chiến đầu của Lâm Lăng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
“Thật là một đồng thuật kỳ lạ, đây không lẽ là mắt luân hồi sao?!”
“Hai vòng xoáy đen trắng thế kia, không sai, chính là mắt luân hồi rồi!!!”
Lúc phát hiện ra vòng xoáy mắt luân hồi của Lâm Lăng đang từ từ biến mất, đông đảo giọng nói khiếp sợ nhất thời không ngừng truyền ra.
Hiển nhiên cũng không ngờ rằng cái võ giả loài người này lại có con bài chưa lật lợi hại như vậy.
Một khi thi triển quả thực khiến người ta khó lòng phòng bị kịp.
Thảo nào cái tên võ giả tộc Cự Ma kia lại bị trúng chiêu giữa chừng thậm chí lại còn bị giết ngược lại.
“Mắt…Là mắt luân hồi.”
Trên đài chiến đấu tầng thứ tư, hai võ giả tộc ba mắt nhìn thấy một màn này sắc mặt thay đổi kịch liệt trong gang tấc.
Dáng vẻ khẩn trương giống như vừa nhìn thấy thứ gì đáng sợ vậy.
Bởi vì khắc tinh của tộc ba mắt chính là mắt luân hồi.
Năm đó tổ sư gia khai phái của Cửu Huyền Tông giới võ tu loài người có một cường giả có mắt luân hồi, từng có một tranh chấp với tộc ba mắt bọn họ.
Lúc người đó thi triển mắt luân hồi chỉ cần thời gian ngắn ngủi thôi là bất thình lình có thể gi ết chết được một nhóm lớn các cao thủ cửa tộc ba mắt.
Cho tới sau này loại đồng thuật mắt luân hồi này đã trở thành thiên địch mà tộc người ba mắt sợ nhất.
Cơ thể Lâm Lăng khẽ động, trực tiếp bay lên đài chiến đấu thứ tư.
Giống như cố ý, hắn trực tiếp lựa chọn đài chiến đấu của một tên võ giả trong số tộc ba mắt.
Nhìn chằm chằm sắc mặt tái nhợt của tộc ba mắt, con ngươi Lâm Lăng chậm rãi hiện lên hai vòng xoáy đen trắng.
Thấy thế tên võ giả tộc ba mắt kia nhịn không được thầm nuốt một ngụm nước miếng, thần sắc trên mặt không nghi ngờ là càng thêm căng thẳng.
“Trên gia phả từng ghi chép người thức tỉnh mắt luân hồi hầu như miễn dịch đối với công kích ảo giác của tộc ba mắt chúng ta không biết có đúng hay không nữa?”
Ở sâu trong nội tâm của hắn ta ôm một tâm thái thôi thì chờ vận may vậy.
Lập tức, con mắt thứ ba trên trán hắn ta bắt đầu khởi động ánh sáng phóng xuất ra một luồng dao động năng lượng âm lãnh, trong nháy mắt bao phủ lấy Lâm Lăng.