Vu Thần Kỷ

Chương 1217: Thế giới ý chí

Trong đại điện thảo luận chính sự, Đế Thuấn mặt trầm như nước ngồi ngay ngắn dưới đất, hai bóng người nón cao khuôn mặt mơ hồ có mây khói nhàn nhạt bao phủ, vóc người so với Đế Thuấn cao hơn gần tám thước ngồi xếp bằng ở hai bên hắn, không khí trong đại điện ngưng trệ nặng nề, ép người ta không thở nổi.

Mười mấy lão thần tử bên người Đế Thuấn từng trải nhiều nhất, kiến thức nhiều nhất, càng có đại trí tuệ mặt cũng âm trầm ngồi trong đại điện, có người bấm ngón tay lẩm bẩm tính toán cái gì đó, có người đang châu đầu ghé tai thấp giọng lẩm bẩm, càng có người dùng một ngọn đèn nhỏ nướng mai rùa, trong đại điện thỉnh thoảng vang lên tiếng vang thanh thúy của mai rùa rạn nứt.

Cơ Hạo đứng ở cửa đại điện nhìn nhìn động tĩnh bên trong, ngừng thở, cực lực ước thúc động tác của mình, thật cẩn thận từng bước nhỏ, từng bước nhỏ đi vào đại điện.

Khi hắn còn chưa vào cửa, Đế Thuấn cùng hai bóng người nón cao bên cạnh gã liền hướng hắn nhìn tới, nhìn thấy hắn động tác thật cẩn thận như thế, các lão thần tử nhân tộc trong đại điện đều vỗ tay cười to.

“Chúc mừng Nghiêu Hậu, chúc mừng Nghiêu Hậu, tuổi còn trẻ đã bước vào một cảnh giới này, tiền đồ tương lai không thể hạn lượng.”

“Ha ha, nhớ năm đó lão phu vừa mới ngưng tụ cửu tinh, thành tựu nửa bước Vu Thần cảnh, cũng là thật cẩn thận như vậy, sợ không cẩn thận đem căn nhà của mình làm sập. Thấy được tình cảnh Nghiêu Hậu hôm nay, lão phu thật sự là cảm thán sâu vô cùng.”

Lại có một lão nhân da mặt phát xanh cười ha ha nhìn Cơ Hạo, rất tò mò hỏi: “Xem Nghiêu Hậu một thân nhiệt lực bức người, ô... Tuy không nên hỏi, nhưng lão phu rất tò mò, Nghiêu Hậu chuẩn bị tiếp dẫn là tinh tú hỏa hệ sao?”

Cơ Hạo cười khan vài tiếng, thở một hơi thật dài, hắn lắc đầu, trong lỗ chân lông toàn thân từng luồng Thái Dương Tinh Hỏa long lanh trong suốt dinh dính ngưng luyện, giống như vàng lỏng vô thanh vô tức phun ra.

Ngọn lửa khoảng ba thước bao trùm trên người Cơ Hạo, mọi người trong đại điện đồng thời há hốc mồm, tròng mắt mỗi người đều thiếu chút nữa trừng mắt rơi ra.

“Cái này, cái này... ha ha!” Lão nhân đưa ra câu hỏi cười khan vài tiếng, ngơ ngác nhìn Cơ Hạo không còn lời nào để nói —— Phục Hy Thánh hoàng tại thượng, thật là có loại tiểu tử lăng đầu thanh này, thế mà lại lựa chọn Thái Dương tinh làm bản mạng tinh cuối cùng?

Cơ Hạo thu lại lửa trên người, tiếp tục thật cẩn thận từng bước nhỏ bước nhỏ đi tới trước mặt Đế Thuấn, nghiêm nghị hướng Đế Thuấn chắp tay hành một lễ: “Thuấn, hai ngày nữa ta bảo người đến bộ phận kho của Bồ Phản bàn giao, ta lúc đột phá hao phí bao nhiêu vu tinh, đều do Nghiêu Sơn lĩnh của ta bổ sung đầy đủ.”

Đế Thuấn gật gật đầu, phất phất tay: “Đây đều là việc nhỏ, hiện tại quan trọng, không phải những điều này.”

Dừng chút, Đế Thuấn vẫn không nhịn nổi, chỉ vào Cơ Hạo quát: “Ngươi sao lại chọn Thái Dương tinh? Thật sự là...”

Lắc đầu, Đế Thuấn đột nhiên ngẩng đầu, hướng một vầng Bàn Giả Thái Dương hào quang vạn trượng kia ngoài đại điện nhìn đi. Một đám người trong đại điện đột nhiên tỉnh ngộ, bọn họ đều cười lên, trong ánh mắt nhìn về phía Cơ Hạo lại có thêm vài phần ngưng trọng hòa thân cận.

Cơ Hạo không có khả năng thu Thái Dương của Bàn Cổ thế giới, cho dù hắn có năng lực này, đại năng nhân tộc cùng đại năng khác của Bàn Cổ thế giới cũng sẽ không để hắn làm như vậy, đổi thành người khác, lựa chọn Thái Dương làm bản mạng tinh, đây hầu như chính là một phế nhân.

Nhưng Cơ Hạo đã tự chuẩn bị một khỏa Bàn Giả Thái Dương rồi đó!

Hắn hoàn toàn có thể thu nạp tế luyện Bàn Giả Thái Dương! Hơn nữa nhìn hắn có thể khiến Bàn Giả Thái Dương trở thành nguồn năng lượng nông canh cho Bồ Phản, liền chứng minh Cơ Hạo đối với khống chế Bàn Giả Thái Dương đã đến tình trạng cực kỳ đáng sợ.

Một khi Cơ Hạo nghiêm túc đem Bàn Giả Thái Dương nạp làm bản mạng tinh... Cho dù Bàn Giả Thái Dương so với Thái Dương tinh của Bàn Cổ thế giới nhỏ yếu hơn trăm ngàn lần, uy năng của Bàn Giả Thái Dương cũng tuyệt đối không ở dưới hồng hoang tinh thần đỉnh cấp khác của Bàn Cổ thế giới.

Đến lúc đó, Cơ Hạo tất nhiên là đại năng Vu Thần cảnh đứng ở đỉnh nhân tộc!

Đại năng Vu Thần nhân tộc tính hẳn hoi có thể ra tay, có thể tự do hành tung mới được mấy người? Hơn nữa các đại năng đó đều là thân phận thế nào? Đều đã bao nhiêu tuổi? Cơ Hạo mới bao tuổi? Vu Thần chính cống không đủ trăm tuổi, tiền đồ của Cơ Hạo ở nhân tộc còn cần nói sao?

Cho nên trình độ coi trọng của đám đông lão thần nhân tộc đối với Cơ Hạo lập tức tăng lên tới cao nhất, nếu không phải bị Chúc Dung thị đoạt trước, đã an bài con gái nhà mình theo bên người Cơ Hạo...

Mấy lão thần tử hơi có chút không có giới hạn ánh mắt tự do nhìn Cơ Hạo, trong lòng tính toán các loại ý niệm cổ quái—— cho dù con gái Chúc Dung thị theo bên người Cơ Hạo, vậy không phải còn chưa chính thức thành thân sao? Cho dù bọn họ đã chính thức thành thân thì sao? Vậy không phải còn chưa sinh con sao?

Lui một vạn bước mà nói, cho dù Cơ Hạo và Man Man có con, bọn họ thật sự nhét qua cho Cơ Hạo ba năm trăm tộc nữ, không lẽ Chúc Dung thị còn không biết xấu hổ vì chút việc nhỏ này trở mặt với bọn họ?

Ha ha, Cơ Hạo cường đại như thế, tốc độ tu vi tinh tiến như thế, huyết mạch hắn rất trân quý đó! Nếu có thể vụng trộm đem huyết mạch hậu duệ của hắn dẫn vào bộ tộc nhà mình, ha ha... Mấy lão già vừa rồi còn sắc mặt trầm lắng nghiêm túc cười lên rất quỷ dị.

Đế Thuấn vẻ mặt vi diệu hướng mấy lão già nhìn thoáng qua. Hắn lắc đầu, hướng Cơ Hạo chỉ chỉ một quả cầu đồng xanh to bằng nắm tay trên đất trước mặt hắn: “Nhìn xem đi, vài vị Nhân Hoàng đi Hướng phương Bắc trải qua đều ở trong này.”

Cơ Hạo thật cẩn thận quỳ gối ngồi xổm xuống, ngón tay chạm một cái ở trên quả cầu đồng xanh.

Tiếng ‘Ong ong’ không dứt bên tai, mảng lớn quầng sáng màu xanh từ trong quả cầu phun ra, vô số bóng người xuất hiện trong quầng sáng. Cơ Hạo nhìn thấy mười hai bóng người nón cao quanh thân quấn quanh ánh sao nồng đậm lơ lửng ở trên không Lương Chử, tiếng như sấm sét giao thiệp với một đám dị tộc.

Ở trong đám dị tộc đó, Cơ Hạo từng gặp có Da Ma La Gia, có Đế Thích Diêm La, có Phạm Hài… các chấp chính đại đế dị tộc từng đối mặt với Cơ Hạo. Các đại đế dị tộc ngồi ngay ngắn ở trên ngai báu quy mô thật lớn, tạo hình hoa mỹ, ở trong kết giới vô số thần tháp Ngu tộc tạo thành, ở dưới vô số chiến sĩ dị tộc tinh nhuệ vây quanh, ngạo khí ngút trời giằng co với mười hai bóng người nón cao.

Sau một phen giao thiệp gian nan, các đại đế dị tộc đáp ứng yêu cầu phá hủy mười hai tòa truyền tống trận vượt không của nhân tộc.

Dù sao, nước lũ không chỉ mang đến cho nhân tộc nguy hại to lớn, càng khiến cuộc sống của dị tộc cũng trở nên chật vật không chịu nổi. Không có ánh mặt trời, nơi nơi đều ướt sũng, các quý tộc dị tộc có thể nào chấp nhận nổi loại thời tiết nát bét này.

Sau đó, mười hai bóng người nón cao liên thủ, tụ tập lực lượng các ngôi sao, hướng mười hai tòa truyền tống trận vượt không phát động công kích mạnh nhất.

Ở dưới sự quan sát của vô số dị tộc, công kích thất bại!

Có một tầng lực lượng cực kỳ cường đại, cường đại đến mức không thể lý giải bảo vệ truyền tống trận. Mười hai vị Nhân Hoàng đời trước mạnh nhất nhân tộc liên thủ, tụ tập lực lượng các ngôi sao tinh không phương Bắc phát động công kích, còn chưa thể chạm tới mười hai tòa truyền tống trận không ngừng phun ra vô số thủy yêu kia, ánh sao đầy trời đã biến mất trong vô hình.

“Đây là cái gì?” Cơ Hạo sợ hãi khó hiểu nhìn về phía Đế Thuấn.

Mười hai vị Nhân Hoàng, mười hai vị Vu Thần liên thủ đó, thế mà không phá được những truyền tống trận vượt không kia?

“Thế giới ý chí của Bàn Cổ thế giới... Bàn Cổ thế giới, không hy vọng chúng ta phá hỏng các truyền tống trận này.” Bóng người nón cao ngồi ở bên trái Đế Thuấn thở dài một hơi thật dài.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất