Vừa Bị Từ Hôn! Siêu Cấp Thiên Hậu Mang Em Bé Đến Ngăn Cửa

Chương 75: Kỷ Tư Tuyền (2)

Chương 75: Kỷ Tư Tuyền (2)


“Chủ tịch Diệp, thật xin lỗi! Tôi không biết là ngài…” Bếp trưởng Hoàng xấu hổ nói.
Những đầu bếp còn lại cũng chấn động, vẻ mặt không tin nổi.
Bọn họ không ngờ rằng người thanh niên trẻ tuổi đẹp trai này, lại chính là ông chủ mới của khách sạn.
“Không sao đâu.”
Diệp Mặc cười cười, rồi khoát tay nói: “Để tôi đến làm cho.”
“Chủ tịch Diệp, ngài còn biết nấu ăn à?” Lý Lệ Quyên kinh ngạc hô lên.
Nhìn tư thế của Diệp Mặc, có vẻ như đang rất nghiệm túc.
Thế nhưng mà Diệp Mặc còn trẻ tuổi như vậy, làm sao có tay nghề lợi hại như Bếp trưởng Hoàng được chứ?
“Biết một chút thôi.” Diệp Mặc khiêm tốn.
“Chủ tịch Diệp, mời ngài.” Bếp trưởng Hoàng rất nhiệt tình.
Thực ra thì Bếp trưởng Hoàng cũng không tin vị Chủ tịch Diệp trẻ tuổi này có thể làm ra món ngon nào, nhưng mà người ta là ông chủ, muốn làm gì thì làm.
“Vậy tôi làm món thịt bò này đi.”
Diệp Mặc nhìn vài một ăn bị trả lại, tùy tiện chọn một món trong số đó.
“Chủ tịch Diệp, đây là bò Wagyu đỉnh cấp.” Bếp trưởng Hoàng nhắc nhở.
“Tôi biết.”
Diệp Mặc gật đầu, vuốt tay áo lên.
Người đầu bếp ở bên cạnh lập tức đưa những tài liệu đã chuẩn bị từ trước đến trước mặt Diệp Mặc.
Diệp Mặc bắt đầu, cho lên chảo, thả dầu…
Dưới ánh lửa hừng hực, tất cả người ở trong nhà bếp đều ngây người nhìn cảnh này.
Nhìn những động tác thành thạo này, không luyện tập vài chục năm thì không thể làm được, vị Chủ tịch Diệp này, đúng là một cao thủ!
Bếp trưởng Hoàng trợn tròn mắt, càng nhìn càng chấn động.
Mà Lý Lệ Quyên ở bên cạnh thì mắt cũng tròn xoe, trên mặt tràn đầy vẻ ngây ngốc.
Vị Chủ tịch Diệp này, chẳng lẽ không phải phú nhị đại sao?
Từ nhỏ đã được nuông chiều, vì sao lại có tay nghề nấu nướng lợi hại như vậy?
Thật không thể tin nổi!
……
“Nhà hàng Duyệt Vân, cũng chỉ đến vậy.”
Kỷ Tư Tuyền ngồi bên cửa sổ nhấp một ngụm rượu vang đỏ, rồi thất vọng lắc đầu.
nàng vốn rất mong đợi, nàng cảm thấy nhà hàng này ít nhất cũng phải có một hai món khiến cho nàng hài lòng, nhưng kết quả lại để cho nàng thất vọng.
Chẳng qua là cũng không thể trách họ được.
Nàng là một người rất yêu thích ẩm thực, nàng đã đi đến khắp nơi trên giới để nếm thử các loại ẩm thực nổi tiếng, khẩu vị của nàng đã trở nên vô cùng kén chọn.
“Hôm nay dừng ở đây vậy.”
Kỷ Tư Tuyền đặt chén rượu xuống, đang định đứng lên.
Đúng lúc này, một người phục vụ lại bê một đĩa đồ ăn lên.
“Lại làm lại à? Thôi cũng được, nếm thử vậy, tôi xem các người còn có thể làm ra thứ gì.”
Kỷ Tư Tuyền lại ngồi xuống.
“Hương thơm này…”
Kỷ Tư Tuyền mở nắp ra, nhẹ nhàng hít một hơi, cả người lập tức ngây ngẩn.
Mùi thơm này…khác xa so với lúc trước, mùi thơm ngào ngạt và nồng đậm, khiến cho người ta say mê.
Ực ực----
Kỷ Tư Tuyền không nhịn nổi mà nuốt xuống một ngụm nước bọt.
Nàng cảm thấy hơi khó tin, đã rất lâu rồi nàng chưa từng xuất hiện loại cảm giác thèm ăn này.
“Ừm -- --!”
Sau khi nàng kẹp lên một miếng thịt bò Wagyu, đặt vào trong miệng, nhẹ nhàng nhai một chút.
Vẻ mặt của nàng lập tức giãn ra, trong đôi mắt thanh lãnh của nàng cũng lóe lên một vẻ kinh ngạc và thán phục.
Đây tuyệt đối là một bò Wagyu ngon nhất mà nàng từng được ăn!
“Quá ngon!”
Kỷ Tư Tuyền nhịn không được lại ăn thêm vài miếng.
Tiếp đó, nàng lấy khăn ra lau lau miệng một cách rất ưu nhã.
“Món này là bếp trưởng của nhà hàng làm à! Tay nghề thật sự là rất lợi hại!”
Kỷ Tư Tuyền nói với nhân viên phục vụ đầy thán phục: “Có thể phiền vị đại sư đó làm thêm vài món không? Tôi muốn nếm thêm vài món.”
Khi phục vụ trở lại nhà bếp, bầu không khí lập tức trở nên náo nhiệt.
“Chủ tịch Diệp, ngài thực sự quá lợi hại.”
Bếp trưởng Hoàng ngây ngươi nửa ngày, mới đỏ mặt, nói rất hổ thẹn.
Ông ta còn tưởng rằng, món này cũng sẽ bị trả lại, nhưng mà không ngờ rằng nó lại thu được lời tán thưởng rất cao.
Điều này cũng đã chứng minh, tay nghề của Diệp Mặc đã vượt qua ông ta rồi.
Thần sắc của Lý Lệ Quyên lại hơi ngây ngốc, cảm thấy chuyện này quá khó tin.
“Muốn thêm vài món à? Cũng được, vậy tôi làm thêm vài món.” Diệp Mặc cười, nhìn vài nguyên liệu ở xung quanh, rồi bắt đầu tùy tiện làm vài món.
“Món này ngon.”
“Ừm! món này cũng rất lợi hại.”
Từng món ăn được đưa lên bàn, Kỷ Tư Tuyền liên tục tán thưởng.
Nàng cảm thấy vô cùng vui mừng, không ngờ rằng ở khách sạn nghỉ dưỡng này lại, lại có một vị cao thủ lời hại như vậy.
Trước kia, Kỷ Tư Tuyền cũng đã được nếm thử qua tay nghề của mấy đại sư quốc yến(*), tất cả đều không bằng vị này.
(*) đầu bếp chuyên nấu những bữa tiệc cho hoàng gia và quý tộc ngày xưa, như kiểu Mãn Hán Toàn Tịch.
Kỷ Tư Tuyền còn muốn gặp mặt vị đại sư này một lần, nhưng mà lại bị từ chối.
“Chủ tịch Diệp, may mà lần này có ngài ở đây, thật sự không ngờ rằng tay nghề của ngài lại lợi hại đến như vậy.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất