Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 116: Thập phương luận võ, yêu vật kinh hiện (2)

Chương 116: Thập phương luận võ, yêu vật kinh hiện (2)
- Hắn chính là võ lâm thần thoại, quả nhiên danh bất hư truyền, Khương Tử Ngọc chính là đồ đệ của hắn, công lực hắn không ngờ lại không kém hơn ta.
Mặt mũi Khương Tử Hàn tràn đầy ghen tỵ.
Hắn không thể nào hiểu được, dựa vào cái gì Khương Tử Ngọc có thể đuổi kịp công lực của hắn.
Diệp Giác nói:
- Trường Sinh đạo sĩ xác thực lợi hại, chính là kỳ tài ngút trời, ngắn ngủi trong vòng mấy chục năm liền trưởng thành đến trình độ như vậy, là thiên tài mà long lâu bỏ qua, bất quá hắn giết nhiều người của long lâu như vậy, phải chết, đã không có con đường quay đầu, đợi khi chiến tranh kết thúc, lâu chủ sẽ tự mình dẫn toàn bộ long lâu ra tay, thuận tiện xốc lên võ đạo thịnh thế cho thiên hạ Đại Cảnh, long lâu cũng chuẩn bị cải biến.
Toàn bộ long lâu ra tay?
Khương Tử Hàn nhíu mày, hắn đã nhận định mình là hoàng đế đời tiếp theo, nghe lời Diệp Giác, hắn lại có cảm giác không thoải mái không hiểu, luôn cảm giác tương lai mình lại biến thành khôi lỗi, nhưng hắn không dám hỏi nhiều, hắn hôm nay không có tư cách phản kháng long lâu.
- Diệt Long Khởi quan, ta sẽ đối phó Khương Tử Ngọc tạp chủng kia!
Mặt mũi Khương Tử Hàn tràn đầy sát cơ nói, hắn từ nhỏ đã chán ghét Khương Tử Ngọc, bây giờ thì hận ý càng sâu.
...
Chân Dục năm thứ năm, Thái Tử mang theo đại quân tiến vào Cổ Hãn, cùng Ngụy vương liên tục truyền đi tin chiến thắng cho mười ba châu, khiến cho thiên hạ phấn chấn.
Tại thời điểm Đại Cảnh nguy nan, lại có hai hoàng tử nâng lên cờ lớn, ngăn cơn sóng dữ, để người trong thiên hạ kinh hỉ lại cảm khái, có Thánh Nhân văn đàn xưng đây là song long Đại Cảnh, là dấu hiệu khí vận Đại Cảnh cường thịnh.
Trong Long Khởi quan.
Ba người Khương Trường Sinh đang ở uống trà.
Lý công công tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói:
- Xem ra Đại Thừa long lâu đã bắt đầu ra tay, dưới tay Thái Tử có cao thủ tuyệt thế, còn mạnh hơn Tông Thiên Vũ, một người dễ dàng hạ gục tam đại tông sư của Cổ Hãn, chẳng qua là long lâu không tới đối phó Long Khởi quan, mà đến đỡ Thái Tử , khiến cho người suy nghĩ không thấu.
Vong Trần phân tích.
- Có phải là Đại Thừa long lâu kiêng kị đạo trưởng hay không, muốn trước thu thập tàn cuộc trong giang sơn, khi rảnh tay sẽ dốc toàn bộ lực lượng?
Lý công công cảm thấy có đạo lý, không khỏi gật đầu.
Khương Trường Sinh cảm khái nói:
- Làm sao không theo sáo lộ thế ta, ta còn muốn giết nhỏ lớn tới, giết lớn giàtới, giết từng người cho xong đây.
Nói như vậy, hắn liền kiếm bộn sinh tồn ban thưởng.
Đáng tiếc, Đại Thừa long lâu không nói võ đức.
Lý công công cười nói:
- Có thể sừng sững ngàn năm, chắc chắn có trí dũng vô song, thời điểm Đại Thừa long lâu sẽ dốc toàn bộ lực lượng, không biết có bao nhiêu lòng tin?
Khương Trường Sinh nhìn chằm chằm chén trà, nói:
- Một nửa nắm bắt đi.
Lý công công càng thêm phấn khởi, cười nói:
- Nếu có thể lật đổ Đại Thừa long lâu điều khiển Đại Cảnh, Tiên Hoàng ở dưới cửu tuyền nhất định sẽ mừng rỡ, Đại Cảnh cũng sẽ vượt qua các đại vương triều khác.
Hắn đã cao tuổi, lại trung thành với Khương Uyên tuyệt đối, hiện tại căn bản không sợ chết, chỉ có chờ mong.
Vong Trần lại càng không cần phải nói, từ khi biết được Đại Thừa long lâu tồn tại, hắn đã căm thù Đại Thừa long lâu, Đại Thừa long lâu khiến cho nhận biết nửa đời trước của hắn trở thành chê cười, hắn há có thể không căm thù?
Khương Trường Sinh đột nhiên hỏi:
- Xuyên nhi vẫn chưa trở về, Lý công công, hỗ trợ hỏi thăm một chút.
Lý công công gật đầu, lập tức đáp ứng.
Hắn không có đợi bao lâu liền rời khỏi.
Khương Trường Sinh nhìn về phía Bạch Long, Bạch Long chiếm cứ gốc Địa Linh thụ, tựa như một tường vây màu trắng, cực kỳ dọa người.
Hắn có thể cảm giác được càng ngày càng nhiều linh khí đang xuyên vào trong cơ thể Bạch Long, chẳng lẽ đang muốn đột phá?
Trên đời tuy có Yêu thú, nhưng võ giả không hiểu sâu bọn nó, thậm chí không biết nên theo cảnh giới gì phân chia, Khương Trường Sinh suy đoán chẳng qua là Đại Cảnh không biết được, bên ngoài chắc chắn có phân chia cảnh giới Yêu thú kỹ càng.
Vong Trần theo ánh mắt Khương Trường Sinh nhìn, nói:
- Nó đã ngủ một tháng, cũng không phải mùa đông, sẽ không xảy ra chuyện đó chứ?
Khương Trường Sinh nói:
- Không sao đâu, có ta nhìn chằm chằm đây.
Mặt trời dần dần hạ xuống, hoàng hôn buông xuống.
Khương Trường Sinh đang muốn trở về phòng tu luyện, bỗng nhiên phát giác được cái gì, mãnh liệt xoay người, ánh mắt trở nên sắc bén.
Cỗ khí tức này không giống như là người.
Chẳng lẽ là yêu vật?
Linh hồn Khương Trường Sinh xuất khiếu, bay tới trên bầu trời, đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy trong núi rừng phía bắc Kinh Thành có một đoàn yêu khí tựa như Hắc Phong đang toán loạn trong rừng cây.
Cỗ khí tức này rất mạnh, đã vượt qua Thần Tâm cảnh bình thường, quan trọng nhất là phàm nhân căn bản nhìn không thấy nó.
Phía dưới yêu khí kia có một đội xe ngựa đang áp tải hàng hóa chạy tới Kinh Thành.
Chạng vạng tối, trong núi rừng.
Xe ngựa tiến lên, trung niên võ phu cưỡi ngựa đi ở trước nhất nhịn không được ngáp một cái, sau đó buông ra cương ngựa, duỗi cái lưng mệt mỏi, hắn cao giọng cười nói:
- Các huynh đệ, lập tức sắp tới kinh thành, mọi người nâng lên tinh thần, tranh thủ kết thúc công việc rồi đến Hạnh Hoa lâu, tối nay say nằm ngủ trên gối mỹ nhân.
Nghe vậy, phía sau dồn dập mở miệng khen hay, mọi người một bên tiến lên, một bên trò chuyện về đầu bài trong Hạnh Hoa lâu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất