Chương 142: Tử Vi Tù Thiên Thần Đạo Chưởng, tuổi thọ võ đạo (1)
Đại Thừa long lâu phái ra lực lượng mạnh nhất, tất cả đều không chịu nổi một kích.
Nan Vận phật vội vàng đứng lên, nghĩ mình thoát khỏi nơi này, lúc này, một thanh kiếm lăng không ra khỏi vỏ, thừa dịp hắn không sẵn sàng, từ phía sau kéo tới, xuyên thủng yết hầu của hắn, máu vẩy cùng một chỗ.
Dù cho là cao thủ Thông Thiên cảnh, bị xuyên thủng yết hầu cũng phải chết.
Một màn này hù dọa đám võ giả xung quanh.
...
Trong đình viện của Khương Trường Sinh, các đệ tử đang hoan hô, thật tình không biết Khương Trường Sinh đã trở lại trong phòng.
Hắn nhìn xuống Tiêu Điệu Thiên trên mặt đất.
Khắp người Tiêu Điệu Thiên đầy máu me, nhưng được Hồi Xuân thuật cứu lại còn một hơi, còn chưa chết.
Nghe tiếng hoan hô phía ngoài, Tiêu Điệu Thiên không có thấy sỉ nhục, giờ phút này chết lặng vô thần nhìn khắp căn phòng.
Mặt Khương Trường Sinh không biểu tình, nói:
- Vì sao ngươi liều mạng cũng muốn tới Đại Cảnh gây sự?
Tiêu Điệu Thiên đau thương cười nói:
- Gây sự với Đại Cảnh? Lúc bản tọa trở thành lâu chủ, Cảnh Võ Tổ các ngươi còn chưa xuất sinh... Người nào tìm ai phiền toái?
Khương Trường Sinh nói:
- Các ngươi chi phối hoàng quyền, trấn áp võ đạo, đoạn tiền đồ võ giả thiên hạ, còn dễ dàng lạm sát kẻ vô tội, đây chính là báo ứng của các ngươi.
Nghe vậy, nụ cười trên mặt Tiêu Điệu Thiên càng thêm thảm đạm.
- Đúng vậy... Báo ứng... Đúng là báo ứng, hành vi như vậy mặc dù đổi lấy địa vị Đại Thừa long lâu độc tôn, nhưng cuối cùng làm trái thiên số, lần này thập phương luận võ, bản tọa đã hiểu, các triều tông khác đã bắt đầu phóng thích võ đạo, thiên tài thi nhau xuất hiện, duy chỉ có Đại Thừa long lâu, mặc dù cao thủ nhiều như mây, nhưng đều là một nhóm lão bất tử người...
Nghe được hắn nói như vậy, Khương Trường Sinh yên lặng.
Tiêu Điệu Thiên mặc dù tỉnh ngộ, nhưng đã trễ.
Đúng lúc này, Tiêu Điệu Thiên đột nhiên nhìn về phía Khương Trường Sinh, diện mạo dữ tợn, như như dã thú gầm nhẹ:
- Trường Sinh tiên sư, mười ba châu cuồn cuộn tuyệt không phải ngươi một người có thể độc hưởng, ngươi căn bản không biết mười ba châu cất giấu cái gì, hôm nay ngươi tuy mạnh, nhưng ngươi có thể sống bao lâu? Chờ ngươi chết, Đại Cảnh không có Đại Thừa long lâu và ngươi bảo hộ, chắc chắn sẽ bị vương triều xung quanh chia ăn, bởi vì sự cường đại của ngươi, các phương vương triều nhất định sẽ đoàn kết, xem Cảnh triều là uy hiếp lớn nhất, triều tông cũng giống như thế.
- Cảnh triều không có khả năng có quốc phúc ngàn năm, Cảnh triều bởi vì ngươi mà tồn, cũng chắc chắn bởi vì ngươi mà chết, mà không chỉ là vong triều, sinh linh mười ba châu nhất định đồ thán, nhân chủng diệt sạch, triều tông khác sẽ không cho phép lại xuất hiện người như ngươi...
Toàn thân Tiêu Điệu Thiên run rẩy, khí huyết dâng lên, cổ nghiêng một cái, triệt để không khí tức.
Khương Trường Sinh lạnh lùng nhìn xuống hắn, nghĩ thầm:
- Nếu ta có thể sống ngàn năm thì sao?
Khương Trường Sinh suy nghĩ một chút, lần nữa dùng linh lực đánh thức Tiêu Điệu Thiên, Tiêu Điệu Thiên bị Hồi Xuân thuật treo một hơi, vừa rồi chẳng qua là kích động đến ngất đi.
Lần này, Khương Trường Sinh vận dụng Huyễn Thần đồng, thôi miên Tiêu Điệu Thiên, sau đó hỏi thăm địa chỉ triều tông Đại Thừa long lâu, Tiêu Điệu Thiên thành thật trả lời Khương Trường Sinh ghi lại một chút chi tiết liền bỏ mặc Tiêu Điệu Thiên chết đi.
Hắn gọi Vong Trần vào, để Vong Trần kéo thi thể đối phương ra ngoài.
Vong Trần thận trọng hành động, ánh mắt nhìn Khương Trường Sinh tràn ngập kính sợ, mặc dù hắn đã từng gặp qua Khương Trường Sinh mấy lần trải qua cuộc chiến kinh thế, nhưng cuộc chiến hôm nay lại quét mới nhận biết của hắn.
Quá mạnh!
Khương Trường Sinh chờ trong chốc lát, trước mắt cuối cùng hiện ra một hàng chữ:
【 Càn Vũ năm thứ hai, Đại Thừa long lâu Tiêu Điệu Thiên mang theo ba mươi hai vị ngụy Thần nhân đột kích, ngươi bị bọn hắn vây công nhưng thành công sinh tồn, vượt qua một trận sát họa, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng —— tuyệt học tu tiên Tử Vi Tù Thiên Thần Đạo Chưởng 】
Tu tiên tuyệt học!
Khương Trường Sinh lộ ra nụ cười, Hạo Nhật Như Lai cũng là tuyệt học tu tiên, sự mạnh mẽ của nó đã chứng minh, hắn tự nhiên chờ mong càng nhiều tu tiên tuyệt học mạnh hơn.
Hắn bắt đầu tiếp nhận truyền thừa Tử Vi Tù Thiên Thần Đạo Chưởng, rất nhanh hắn liền động dung.
Nói là Tù Thiên, luyện đến đại thành, thật đúng là có thể Tù Thiên.
Đương nhiên, cái gọi là đại thành, cũng cần tu vi đại thành.
Khương Trường Sinh yên lặng cảm ngộ tuyệt học này.
Cùng lúc đó, Long Khởi sơn bị rất nhiều võ giả, quan lại quyền quý vây xem, cùng nhau đưa mắt nhìn đệ tử Long Khởi quan hạ táng nhóm Thần nhân của Đại Thừa long lâu.
Trong mộ anh hùng tất cả đều là cao thủ tuyệt thế danh chấn giang hồ, Thiên Sơn Quý Khuyết, Cuồng Đao Yến Long, Thiên Cương đạo nhân, Tuyệt Tâm thần tăng các loại, từng cái mộ bia để võ lâm nhân sĩ sôi trào máu nóng.
- Đại Cảnh võ lâm đệ nhất nhân, không có tranh luận rồi chứ.
- Há chỉ có từng đó là đệ nhất nhân, rõ ràng là đệ nhất nhân từ xưa đến nay.
- Bất quá Đại Thừa long lâu ngược lại để ta có nhận thức mới về võ đạo.
- Đúng vậy, đột nhiên cảm thấy chúng ta trước kia chẳng qua là trò đùa trẻ con.
- Có lẽ võ lâm Đại Cảnh sẽ bay lên.
Không chỉ trên Long Khởi sơn đang nghị luận, trong kinh thành cũng giống như thế.
Các võ giả đến từ các triều tông khác cấp tốc rời khỏi, sợ bị Khương Trường Sinh phát hiện.
...