Chương 143: Tử Vi Tù Thiên Thần Đạo Chưởng, tuổi thọ võ đạo (2)
Vào đêm, Khương Trường Sinh chui vào hoàng cung, hóa thành một con chim sẻ chui vào trong ngự thư phòng, sau đó lắc mình biến hoá, hiện ra bản tôn.
Khương Tử Ngọc đang phê duyệt tấu chương bị dọa kêu to một tiếng.
- Ngài... Vừa rồi rồi làm sao xuất hiện...
Khương Tử Ngọc run giọng nói, con mắt trợn thật lớn, nếu hắn như không có nhìn lầm, vừa rồi có một con chim sẻ bay vào, hắn còn liếc qua.
Chẳng lẽ phụ thân là chim sẻ thành tinh?
Khương Trường Sinh cười nói:
- Chướng nhãn pháp mà thôi.
Khương Tử Ngọc không tin, luôn cảm thấy Khương Trường Sinh thật có thể biến hóa thân hình, cuộc chiến hôm nay cũng không chỉ là võ lâm nhân sĩ, bình dân bách tính đều bị chấn động, ngay cả hắn cũng suy nghĩ Khương Trường Sinh tuyệt không phải phàm nhân.
Khương Trường Sinh đi vào trước bàn, mở miệng nói:
- Nếu ngươi muốn chân chính phát dương võ đạo, còn cần số lượng lớn tuyệt học, ta từ trong miệng Tiêu Điệu Thiên thăm dò ra được địa chỉ triều tông của Đại Thừa long lâu cùng với địa điểm của võ các, ngươi ghi lại, sau đó phái người tiến đến điều tra.
Nghe vậy, Khương Tử Ngọc vội vàng buông tấu chương xuống, xuất ra bút giấy, nghiêm túc ghi lại.
Đợi Khương Trường Sinh nói xong, Khương Tử Ngọc nhìn địa chỉ trên giấy, cảm xúc sục sôi.
Đại Thừa long lâu mặc dù bị bại thảm hại, nhưng nó mạnh mẽ cũng là hắn tận mắt nhìn thấy, nếu như hắn có thể nắm giữ một cỗ thế lực võ đạo dạng này, kia lo gì không quét ngang thiên hạ, chiếm đoạt vương triều xung quanh.
Khương Trường Sinh móc ra một trang giấy, nói:
- Giúp ta thu thập một thoáng dược liệu phía trên này, càng nhiều càng tốt.
Khương Tử Ngọc đón lấy, tò mò hỏi:
- Đây đều là dùng để chế đan dược gì?
Khương Trường Sinh cười nói:
- Tiên nhân báo mộng, cho ta một bản đan phổ, ta muốn xem thử một chút, có thể luyện chế thành công hay không.
Khương Tử Ngọc gật đầu, hắn mặc dù có mấy lời muốn nói, nhưng hắn vẫn không có nói ra khỏi miệng.
Sau đó, Khương Trường Sinh ở ngay trước mặt hắn hóa thành một con chim sẻ, theo cửa sổ bay ra ngoài, hắn thấy mà trợn mắt hốc mồm.
...
Thoáng chớp mắt.
Nửa năm trôi qua, Khương Trường Sinh và Đại Thừa long lâu quyết chiến tạo nên sóng gió cuối cùng bình ổn lại, nhưng giang hồ trở nên càng thêm náo nhiệt.
- Chậc chậc, đạo trưởng, uy danh của ngài đã triệt để truyền đến các vương triều khác, võ lâm hiện đang tạo ra đủ loại xếp hạng, cái gì thập đại tông sư, thập đại chưởng giáo, thập đại kiếm khách các loại, nhưng ngài là độc nhất, được xưng Võ Thần.
Lý công công ngồi bên cạnh Khương Trường Sinh, hưng phấn nói, uy danh Khương Trường Sinh càng lớn, hắn càng có mặt mũi.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Đều là hư danh mà thôi.
Hắn nhếch miệng, cũng có thể cảm nhận được uy danh mình tăng trưởng, nửa năm ngắn ngủi, hương hỏa giá trị của hắn tăng nhanh gấp năm lần, còn đang không ngừng tăng trưởng.
Một trận chiến nay đã kiếm lợi lớn.
Lý công công nói theo:
- Thủ hạ của ta phát hiện Đại Thừa long lâu cũng không có vì vậy giải tán, vẫn có số lượng lớn cao thủ đang sôi nổi, mong muốn trừ tận gốc Đại Thừa long lâu thật sự quá khó khăn, dù sao bọn hắn chính là Thánh địa ngàn năm, không có người biết được bọn hắn đến cùng có bao nhiêu truyền nhân.
Khương Trường Sinh tự nhiên cũng hiểu biết điểm này, dù sao Đại Thừa long lâu chẳng qua là tới một nhóm cao thủ bối phận lớn mà thôi, trận chiến nửa năm trước không có đệ tử trẻ tuổi của Đại Thừa long lâu tham gia.
Đại Thừa long lâu nhìn như chịu chết, kì thực có lưu chuẩn bị ở sau.
Lý công công lại nói một chút tin tức mới rời khỏi.
Khương Trường Sinh đứng dậy đi vào trước dược đỉnh ngồi xuống, hắn mở miệng nói:
- Đan dược rất nhanh sẽ hoàn thành, Bạch Kỳ, chuẩn bị thí nghiệm thuốc.
Nghe vậy, toàn thân Bạch Kỳ khẽ run rẩy, từ dưới đất lật lên, nó miễn cưỡng cười vui nói:
- Có thể để cho nô tỳ tạm hoãn một quãng thời gian hay không, đan dược của ngài đã giày vò nô tỳ sắp hỏng mất...
Ngay từ đầu, nó còn hết sức hưng phấn, nhưng có một lần dùng đan dược, dược kình bá đạo kém chút để nó bạo thể mà chết, may mắn được Khương Trường Sinh ra tay, từ lần kia qua đi, nó liền có bóng ma trong lòng.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Đan dược lần này không có bá đạo như vậy, thử một chút đi.
Trong lòng Bạch Kỳ thống khổ, nhưng lại không dám lại tiếp tục từ chối, chỉ có thể kiên trì đồng ý.
Khương Trường Sinh mở nắp đỉnh ra, cách không hút ra ba viên thuốc, đem một viên thuốc đưa đến trước mặt Bạch Kỳ, Bạch Kỳ hít sâu một hơi, nuốt nó vào, toàn thân căng cứng, sợ lại sắp xảy ra chuyện.
Nhưng lần này, nó chỉ cảm thấy đan dược vào cổ họng lập tức hòa tan, toàn thân mát lạnh, vô cùng thoải mái, nó trừng to mắt, phát hiện giác quan của mình không ngờ lại trở nên càng thêm rõ ràng.
Nó khó tin nhìn về phía Khương Trường Sinh, hỏi:
- Đạo trưởng, đây là dược gì?
Khương Trường Sinh cười ha hả nói:
- Cứ gọi Bồi Thần đan.
- Bồi Thần đan...
Bạch Kỳ lặp lại cái tên này, hiểu ý tên của đan này.
Trong vòng nửa năm, Khương Trường Sinh đã luyện chế ra bốn loại đan dược, ngoại trừ linh đan cho mình tu hành ra, hắn còn luyện chế ra Tẩy Tủy đan, có thể tăng cường thể chất kinh mạch, hắn đã để mấy người thân của uống vào, bao gồm cả Khương Tử Ngọc.
Sau khi dùng Tẩy Tủy đan, mọi người đều biểu hiện ra tư chất tập võ mạnh hơn, ngay cả Hoa Kiếm Tâm gần đây đều trầm mê ở trong tập võ.