Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 200: Đột phá Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ bảy! (1)

Chương 200: Đột phá Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ bảy! (1)
Khương Trường Sinh vào nửa năm sau mới biết chuyện Hùng Hồng Chương đã trải qua, hắn cũng theo đó mà cảm khái, Hùng Hồng Chương được cho là đại trượng phu, tùy tùng cố quốc rời đi, mà không phải hưởng lạc nhân sinh vào những năm cuối.
Mặt khác, trong vòng nửa năm, Bạch Y vệ trắng trợn hành tẩu các châu trong Đại Cảnh, trèo đèo lội suối, tựa hồ đang tìm kiếm cái gì, ngay cả đệ tử Long Khởi quan đều đang tò mò.
Hoàng đế cử động lần này trắng trợn, nhưng khắp thiên hạ không người nào dám đi tìm hiểu, hoặc đi điều tra.
Thủ đoạn của hoàng đế hiện thời không kém hơn Cảnh Võ Tổ, vô luận đại thần quyền thế cao bao nhiêu, nói chém liền chặt, bây giờ bởi vì võ khoa cử, hoàng đế càng nắm trong tay võ lâm, giang hồ cùng thế gian nhìn như hai thế giới, kì thực đều bị một người hắn nắm ở lòng bàn tay.
Tháng mười.
Khương Trường Sinh mở to mắt, trong mắt lóe lên một tia tinh quang.
Đến rồi!
Cuối cùng cũng muốn đột phá.
Khoảng cách lần trước đột phá đã qua ba mươi năm, hắn cuối cùng có khả năng đột phá Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ bảy.
Hôm nay đã muộn, hắn quyết định ngày mai lại đột phá, vừa hay để càng nhiều người hơn nhìn một cái, tăng trưởng giá trị hương hỏa của mình, hắn bảo Vong Trần đến báo cho Vạn Lý, thông báo ngày mai hắn muốn độ kiếp, các đệ tử Long Khởi quan không cần loạn đi lại.
Nghe vậy, Vong Trần hết sức hưng phấn, tiến đến thông báo việc này.
Bạch Kỳ nằm rạp trên mặt đất, kính úy nhìn Khương Trường Sinh.
Là muốn đột phá thật?
Nó cảm thấy Khương Trường Sinh tất là tồn tại phía trên Kim Thân cảnh, bây giờ lại đột phá.....
Nó không dám tưởng tượng.
Hoa Kiếm Tâm bồi tiếp Khương Tiển cũng thất thần một hồi.
Nàng không cách nào tưởng tượng Khương Trường Sinh bây giờ mạnh cỡ nào, nàng cảm giác mình có thể kết hợp cùng Khương Trường Sinh, tuyệt đối là được trời xanh chiếu cố, nếu như không có Khương Trường Sinh, nàng đã chết, nàng không thể trở thành mẫu thân hoàng đế, không có khả năng có cuộc sống hạnh phúc giống như hôm nay, không có khả năng có công lực giống như hôm nay.
Trước khi gặp được Khương Trường Sinh, nàng chẳng qua là một thành viên của Bạch Y vệ, hành tẩu trong bóng đêm, cả đời không có khả năng thành gia, cho đến chết trong một lần hành động bí mật nào đó mà hoàng đế an bài.
Nàng rất rõ ràng, mình không có khả năng vĩnh viễn làm bạn Khương Trường Sinh, cho nên nàng hết sức trân quý mỗi một ngày hiện tại.
Tin tức Khương Trường Sinh sắp đột phá độ lôi kiếp truyền ra trong đạo quan, để các đệ tử phấn chấn, trong lòng bọn họ, đạo trưởng là tồn tại giống như thần.
Mặt trăng lặn mặt trời mọc.
Ngày kế tiếp đến.
Bên trong Long Khởi quan có khách hành hương ở tạm, bọn hắn cũng nghe đến các đệ tử thảo luận, tin tức cấp tốc trong kinh thành truyền ra.
Một chỗ trong đình viện.
Ngọc Nghiên Dật đang tĩnh tọa tu luyện, một tên tôi tớ đến đây hồi báo tin tức, nàng nghe xong trừng to mắt, nhịn không được hoảng sợ nói:
- Hắn muốn độ kiếp đột phá? Làm sao có thể!
Mặt mũi tôi tớ tràn đầy kính sợ nói:
- Đạo Tổ chính là Thiên Nhân. Phàm nhân chúng ta không có thể phỏng đoán.
Ngọc Nghiên Dật trừng mắt liếc hắn một cái, phất tay ra hiệu hắn lui ra, nàng muốn một người lẳng lặng.
Nàng bây giờ ở Kinh Thành, chuyên môn nhìn chằm chằm Đại Cảnh Đạo Tổ, ngày lễ ngày tết, lại đến núi chào hỏi, đây cũng là nhiệm vụ của nàng, phụ thân nàng thậm chí còn muốn nàng hiến thân, nhưng nàng căn bản không có cơ hội.
Nàng quay đầu nhìn về phía Long Khởi sơn, ánh mắt phức tạp.
Hoàng cung.
Trong ngự thư phòng.
Khương Tử Ngọc buông xuống tấu chương, duỗi cái lưng mệt mỏi, hắn đứng dậy, chuyển động gân cốt, hắn bốn mươi tuổi đã đi vào trung niên, lại thêm nắm giữ giang sơn bao la, hắn còn uy nghiêm hơn Cảnh Võ Tổ ngày xưa.
Khương Tử Ngọc cười nói:
- Đi thôi, ra đi nghỉ ngơi một chút, thuận tiện nhìn sư tổ ngươi độ kiếp một chút.
Khương Tú sửng sốt, độ kiếp?
Còn chưa chờ hắn hỏi thăm, Khương Tử Ngọc đi ra ngự thư phòng, nhìn sang hướng Long Khởi quan xa xa.
Ầm ầm…
Thiên tượng bắt đầu phong vân biến ảo, cuồn cuộn lôi vân tụ tập hướng về phía trên Long Khởi quan, thiên uy lớn lao bao phủ thiên địa.
Trong kinh thành, càng ngày càng nhiều người đi ra phòng ốc, nhìn về phía Long Khởi quan.
Hàn Thiên Cơ cũng như thế, hắn nhíu mày, âm thầm kỳ quái:
- Vì sao khí vận không có sóng chấn động, hắn thật chính là muốn đột phá, hay cố làm ra vẻ bí ẩn, vì mình tạo thế?
Đi đến Thần Nhân cảnh, võ giả sẽ tiếp xúc đến khí vận, lại hướng lên đột phá, chắc chắn dẫn tới khí vận phun trào, làm cho cả đại lục cảm nhận được.
Cùng lúc đó.
Trong đình viện, Khương Trường Sinh bay lên, Khương Tiển, Hoa Kiếm Tâm, Bạch Kỳ dồn dập ngửa đầu, rất nhanh, những người khác trong Long Khởi quan ở trong viện đều nhìn thấy Khương Trường Sinh.
Hắn vượt qua đỉnh núi, Bạch Long nhìn hắn mà nôn lưỡi rắn, mắt đầy tò mò.
Hắn tiếp tục bay lên không, bay tới khoảng cách đỉnh núi trăm trượng, hắn ngồi xếp bằng trên hư không, bắt đầu vận công.
Ầm ầm…
Lôi minh từng trận, mây đen bao trùm toàn bộ Kinh Thành, để trời sáng biến thành chạng vạng tối, đường đi tối tăm, không ít bách tính thậm chí đốt đèn dầu.
Bách tính, quyền quý, võ giả, thương nhân các loại ngước đầu nhìn lên, bầu trời tối tăm lộ ra đến mức dị thường đè nén, làm trong lòng người ta cảm thấy rụt rè.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất