Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 201: Đột phá Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ bảy! (2)

Chương 201: Đột phá Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ bảy! (2)
Bất quá không có người sợ hãi, bởi vì hướng đó là Long Khởi quan, có Đạo Tổ tọa trấn, không có Đạo Tổ, không có thiên hạ Đại Cảnh bây giờ, thân là người Đại Cảnh, không có người sẽ sợ Đạo Tổ, sẽ chỉ sùng bái, thân cận.
Khương Trường Sinh vận chuyển Đạo Pháp Tự Nhiên Công, linh lực hình thành gió lốc, quay quanh người, đạo văn giữa mi tâm hắn nổi lên, bởi vì hắn đang ở không trung, lại thêm Linh phong quay quanh người, không người có thể thấy đạo văn của hắn, chỉ có thể nhìn thấy đầu của hắn lập loè kim quang.
Khương Trường Sinh điều ra giá trị hương hỏa.
【 Giá trị hương hỏa trước mắt: 602247 】 .
Hắn mở ra hương hỏa độ kiếp, quanh người hiện ra một vòng bảo hộ mắt thường có thể thấy, từng tia từng tia khói xanh tràn ngập.
Oanh một tiếng nổ vang rung trời! Một đạo lôi đình khủng bố đánh xuống, tựa như một dải lụa màu trắng vạch phá bầu trời tối tăm, đánh trúng Khương Trường Sinh, bị vòng bảo hộ của hắn triệt tiêu.
Tất cả mọi người bị hù dọa, toàn thân Khương Tử Ngọc lắc một cái, Khương Tú bị dọa đến mặt mũi tràn đầy tái nhợt.
Hoang Xuyên đã bước vào Thần nhân đầy vẻ kinh hoàng, mặt mũi tràn đầy sợ hãi nhìn lên bầu trời, hắn cảm giác sấm sét vừa rồi kia nếu bổ ở trên người hắn, hắn tất biến thành tro bụi.
Đây tuyệt không phải chướng nhãn pháp, là thiên uy thật sự.
Trong đình viện Kinh Thành, Ngọc Nghiên Dật, Hàn Thiên Cơ đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Thiên uy như thế, không phải đùa giỡn, không phải hư giả.
Khi đạo Thiên Lôi thứ nhất đánh xuống, giá trị hương hỏa của Khương Trường Sinh bắt đầu giảm xuống, đạo Thiên Lôi thứ hai tiếp theo đánh xuống.
Oanh! Oanh! Oanh.....
Tiếng sấm kinh thiên động địa, tất cả mọi người toàn bộ Ti Châu có thể nghe được, không khỏi quay đầu nhìn về phía Kinh Thành, bọn hắn thấy chân trời hắc ám, nhìn mà sợ, không rõ ràng Kinh Thành xảy ra chuyện gì.
Khương Tiển thả ra người gỗ trong tay, ngốc ngốc nhìn lên bầu trời.
Bạch Kỳ, Hoa Kiếm Tâm cũng giống như thế, như đang xem thần tích.
Bạch Kỳ vẫn lần đầu tiên thấy Khương Trường Sinh đột phá, cho dù đã biết Khương Trường Sinh thâm bất khả trắc, vẫn rất chấn động.
Cảnh giới cỡ nào mới có thể dẫn tới Thiên phạt như thế?
Lôi đình bổ đến tình trạng càng ngày càng cuồng bạo, tốc độ nhanh đến con mắt cao thủ Thông Thiên cảnh đều khó mà bắt kịp.
Kinh Thành đi qua ngắn ngủi yên lặng, bộc phát ra tiếng hô to động trời xanh, không ít bách tính cao tuổi bắt kịp tin tức, hướng về phía Long Khởi quan dập đầu.
Đám võ giả thì sợ hãi than Đạo tổ mạnh mẽ.
- Đạo Tổ, Đạo Tổ..... Tu đạo chi tổ, xác thực xứng với danh xưng.....
- Thiên hạ này nào có đạo sĩ thứ hai có thể so sánh, ngoại trừ Long Khởi quan, phần lớn đạo quan mặt khác là tu thân dưỡng tính, cũng không có thần công.
- Nguyên lai Đạo Tổ độ kiếp là thật, gia gia của ta không có gạt ta.
- Mẹ ruột của ta ơi, ta cảm giác lôi đình này có thể đánh Long Khởi sơn san thành bình địa.
- Há lại chỉ có từng đó, nếu rơi vào trong kinh thành, người nào có thể ngăn cản?
Khương Trường Sinh chuyên tâm đột phá, hắn nhìn chòng chọc vào giá trị hương hỏa.
Giảm xuống thật nhanh.
Cái thiên kiếp này còn cường đại hơn hắn tưởng tượng, chỉ có khi đối mặt mới có thể cảm nhận được.
Khương Trường Sinh nghiêm trọng hoài nghi bởi vì phương thế giới này chính là thế giới võ đạo, cho nên thiên kiếp tăng cường, thế giới võ đạo muốn đánh chết hắn, may mắn có giá trị hương hỏa tồn tại.
Tùy tiện một tia chớp ẩn chứa lực lượng đáng sợ đủ để cho Kim Thân cảnh thịt nát xương tan, đến mức Càn Khôn cảnh có thể tiếp nhận hay không, hắn không rõ ràng, bởi vì hắn còn không có gặp phải võ giả Càn Khôn cảnh.
Càng ngày càng nhiều người nội thành cúng bái Khương Trường Sinh, thậm chí còn có người đi vào phòng thắp hương, dẫn đến tốc độ giá trị hương hỏa của Khương Trường Sinh đang giảm xuống thoáng giảm bớt.
À, chỉ một chút thôi, nói tóm lại vẫn đang giảm xuống với tốc độ rất cao.
Sau nửa canh giờ.
Giá trị hương hỏa của Khương Trường Sinh đã triệt để hao hết, hắn không thể không dựa vào linh lực của mình ngăn cản.
Lúc này, thiên kiếp đã vượt qua thời điểm gian nan nhất, so với lúc trước, Thiên Lôi ôn hòa hơn rất nhiều, nhưng vẫn rất khủng bố, bổ vào trên người Khương Trường Sinh, khiến cho hắn cảm giác toàn thân tê dại, gân cốt giống như có muôn vàn côn trùng đang bò, khó chịu đến cực điểm.
Hắn điều động linh lực, cắn răng kiên trì.
Thiên Lôi càng ngày càng ít, tốc độ cũng đang chậm lại.
Lại qua nửa canh giờ.
Thiên kiếp cuối cùng kết thúc.
Đầu Khương Trường Sinh đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt, lần này độ kiếp, hắn đều sử dụng Câu Trần Thiên Công Đại Vũ Bào, cấm chế Cự Linh giới, nhưng vẫn bị đánh đến linh lực tiêu hao hơn phân nửa, toàn thân nhói nhói, khó mà động đậy.
Đạo Pháp Tự Nhiên Công càng lên cảnh giới cao, thiên kiếp tăng lên gấp bội, không, hoàn toàn là ngày đêm khác biệt.
Cũng may hắn cuối cùng độ kiếp thành công, cuối cùng đi đến Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ bảy, đạo văn giữa mi tâm hắn bắn ra kim quang óng ánh, điên cuồng hấp thu linh khí thiên địa, chuyển hóa thành linh lực bàng bạc tràn vào gân cốt bách hải, tẩm bổ kinh mạch, cơ bắp, xương cốt của hắn.
Khương Trường Sinh lâm vào một loại trạng thái huyền diệu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất