Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 203: Chênh lệch cảnh giới, võ giả thượng cổ (2)

Chương 203: Chênh lệch cảnh giới, võ giả thượng cổ (2)
Khương Trường Sinh thu lại đạo văn, rơi vào trong đình viện.
Hoa Kiếm Tâm xông đến, quan tâm tình huống của hắn, cùng nàng hàn huyên một hồi lâu, Khương Trường Sinh mới trở lại trong phòng, hắn muốn tu hành Ngũ Hành độn thuật.
Đãi hắn truyền thừa xong trí nhớ Ngũ Hành độn thuật, mới vừa cảm thán thần thông thật sự ảo diệu.
Ngũ Hành độn thuật, có thể độn địa, có thể phi thiên, có thể xuyên tường, có thể lặn nước xuống, đều có thể xuyên thấu bất kỳ vật gì giữa thiên địa, trừ phi có người mạnh hơn Khương Trường Sinh, cưỡng ép ngăn chặn hắn.
Thần thông hết sức bá đạo, đúng nghĩa tới lui tự nhiên.
Khi Khương Trường Sinh bắt đầu tu hành Ngũ Hành độn thuật, tin tức hắn độ kiếp bắt đầu truyền khắp thiên hạ.
Nhân khẩu Đại Cảnh chiếm đoạt vương triều xung quanh tăng lên dữ dội, Kinh Thành trở thành trung tâm của thiên hạ, Kinh Thành có gió thổi cỏ lay tất sẽ truyền ra, huống chi là chuyện lạ như độ kiếp.
Biểu hiện trực quan chính là giá trị hương hỏa của Khương Trường Sinh bắt đầu tăng trưởng, mà lại rất nhanh.
Một mực đến cuối năm, Long Khởi quan mới bình tĩnh trở lại, mà Khương Trường Sinh cũng sơ bộ nắm giữ Ngũ Hành độn thuật, hắn có thể tự do xuyên qua ngọn núi, như cá gặp nước.
Hắn trở lại trong phòng, nghĩ đến chuyện long mạch.
Long mạch chung quy là tai hoạ ngầm, đến sớm giải quyết thì tốt hơn.
Khương Trường Sinh bắt đầu dùng thần thức dò xét lòng đất, sau khi đột phá, thần thức của hắn cũng nhận được tăng lên tính bay vọt, phạm vi dò xét vượt xa lúc trước, có thể dễ dàng thăm dò vào lòng đất, đến mức bao sâu, hắn cần thử một chút.
Thần thức một đường hướng xuống, mãi cho đến khi sâu gần năm ngàn trượng mới không thể kéo dài, nếu ở trên mặt đất, phạm vi thần thức hắn dò xét càng rộng, nhưng mặt đất ẩn chứa linh khí, càng sâu càng dày nặng, sẽ trở ngại thần thức.
Ngay khi Khương Trường Sinh có chút thất, hắn đột nhiên cảm nhận được địa linh khí to lớn đang cuộn trào, như là trong động gió, là có tính chảy mạnh, phun trào lên trên.
Chẳng lẽ chỗ linh khí phát ra chính là long mạch?
Khương Trường Sinh lúc này thi triển Ngũ Hành độn thuật chui vào lòng đất.
Tốc độ hắn độn địa rất nhanh, còn nhanh hơn tốc độ Thần nhân phi hành, hắn lao nhanh về hương trước đó cảm giác.
Phía dưới lòng đất vạn trượng, có một hang động to lớn, rất bao la, biên giới cửa hang đã đếm không hết, đen kịt đến cực điểm.
Một tòa bia đá thật to đứng ở trong động quật, cao tới trăm trượng, bắn ra linh quang nhàn nhạt, ở phía trên bia đá quay quanh lấy một yêu vật to lớn cùng loại với rết, dữ tợn đáng sợ, lân giáp trên người nó hiện lên màu đen, ngàn chân hiện lên màu xanh lá dày đặc, đầu nó vậy mà mọc ra thân người thân, tóc tai bù xù, không phân rõ nam nữ.
Nó tựa vào tấm bia đá ngủ say. Khương Trường Sinh từ phía trên hang động hạ xuống, nhẹ nhàng rơi trên mặt đất.
Đạo Pháp Tự Nhiên Công sẽ tự động ẩn tàng khí tức, Thiên Túc yêu ma không có phát hiện sự xuất hiện của hắn.
Khương Trường Sinh bị Thiên Túc yêu ma hù dọa, một đầu rắn thật lớn.
Linh khí nơi này có chút dồi dào, bất quá khác biệt với linh khí mà Địa Linh thụ tán phát, càng thích hợp võ giả tu luyện, tương đối cấp thấp, để Khương Trường Sinh hấp thu, ngược lại ảnh hưởng độ tinh khiết của linh lực, trừ cái đó ra, còn tràn ngập một cỗ khí tức huyền diệu.
Khí vận!
Khương Trường Sinh nghĩ đến cái từ này, khí vận huyền diệu, vô thanh vô tức, vô sắc vô vị, mắt trần căn bản không nhìn thấy, nhất định phải có võ học đặc thù cảm giác.
Đi đến Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ bảy, Khương Trường Sinh đã có thể cảm giác được khí vận đến từ phía dưới tấm bia đá kia.
Bia đá cũng không phải long mạch, chẳng qua là trấn áp long mạch, mà Thiên Túc yêu ma liền ở trên tấm bia đá hấp thụ khí vận.
Chậc chậc, yêu lực của tên này rất mạnh, so với hết thảy địch nhân hắn gặp qua đều mạnh hơn, so với vị Đông Phương tiền bối được xưng là Kim Thân cảnh còn mạnh hơn.
Hắn nhớ kỹ yêu ma này có giá trị bốn ngàn giá trị hương hỏa, xem ra bốn ngàn giá trị hương hỏa vẫn thuộc về âm trùKim Thân cảnh phạ.
Khương Trường Sinh giả khục một tiếng, bừng tỉnh Thiên Túc yêu ma.
Thiên Túc yêu ma ngẩng đầu, tầm mắt rơi vào trên người Khương Trường Sinh, bộ mặt của nó trải rộng huyết văn, sâm nhiên kinh dị, một đôi mắt càng dọa người, mắt đỏ mắt đen, lộ ra tham lam cùng sát ý.
- Vì sao ngươi có thể tới chỗ của long mạch?
Khương Trường Sinh mở miệng hỏi, trong động quật không có rắn rết khác, võ đạo linh khí nơi này mặc dù dồi dào, nhưng cũng cực kỳ nặng nề, sinh vật bình thường đến nơi đây sẽ bị ép thành thịt nát.
Thiên Túc yêu ma giương đứng người dậy, nhìn xuống hắn, dùng tiếng khàn khàn nói:
- Không phải để bổn vương hỏi ngươi à?
Tiếng nói vừa ra, nó đột nhiên phóng tới Khương Trường Sinh, thân thể của nó sao mà khổng lồ, khó mà ước lượng chiều dài của nó, Khương Trường Sinh còn không có lớn bằng một chân của nó, ngay khi nó sắp nhào trúng Khương Trường Sinh, Khương Trường Sinh đưa tay điểm một chỉ.
Phốc lần!
Thiên Túc yêu ma dừng tại giữ không trung, nó hoảng sợ nhìn phần bụng, phần bụng của nó bị chỉ của Khương Trường xuyên thủng, chất lỏng màu xanh sẫm chảy ra, cực kỳ khó coi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất