Chương 254: Chính là muốn đánh xuống Đại Hoang, Đạo Tổ tỏ thái độ (1)
Bạch Kỳ trêu chọc nói:
- Quên đi thôi, cẩn thận bị hắn đánh chết, đầu óc cái tên này không được, ra tay không nhẹ không nặng, dễ dàng cho ngươi một chùy vỡ tan tành.
Khương Tiển trợn trắng mắt.
Khương Trường Sinh trở lại dưới cây tĩnh toạ, tiếp tục luyện công.
Trong lòng hắn thì đang nghĩ đến một chuyện khác, vì sao Tà Tôn còn chưa đến, võ lâm Đại Cảnh cũng không có nghe nói có người bị hút khô công lực.
Chẳng lẽ người này không tới?.
Khương Trường Sinh bắt đầu cảm thụ Luân Hồi ấn ký của Khương La, không cảm thụ không biết, vừa cảm thụ mới phát hiện Khương La không ngờ lại đã đến phương Nam Đại Cảnh, khoảng cách này đoán chừng đã ra biển.
Hắn trên cơ bản có thể xác định Khương La và võ giả thần bí chính là Tà Tôn, bởi vì cả hai cùng giá trị hương hỏa, còn là ở thời gian thực vậy, hắn dùng hương hỏa diễn toán hỏi thăm qua mấy lần, không có khả năng trùng hợp như vậy.
Thôi, nếu như đã ra biển, như vậy tùy bọn hắn đi.
Tà Tôn đã không có tâm mưu hại Đại Cảnh, Khương Trường Sinh cũng không thể cường ngạnh bắt hắn, dù sao không oán không cừu.
Hắn không nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm tu luyện.
Một tháng sau.
Hiển Thánh động thiên Hằng Phong đến đây bái phỏng Khương Trường Sinh, Khương Trường Sinh không có nhìn thấy sư phụ, âm thầm thất vọng, nhưng vẫn để Hằng Phong lên núi.
- Bái kiến Đạo Tổ, nhiều năm không thấy, Đạo Tổ vẫn là phong thái như cũ.
Vẻ mặt Hằng Phong mang theo nụ cười hành lễ, ánh mắt của hắn không khỏi liếc nhìn Khương Tiển, Khương Tiển thoạt nhìn giống Khương La đến mấy phần, trên trán còn cột vải, đoán chừng phía dưới miếng vải chính là cái bớt.
Khương Trường Sinh hỏi:
- Sư phụ ngươi làm sao không có tới, nếu hắn không muốn tin ta, vì sao còn phái ngươi đến đây?
Hằng Phong cười khổ nói:
- Mười sáu năm trôi qua, Hiển Thánh động thiên đại biến, gia sư tới không được, lần này đến đây, chủ yếu là xem quan hệ giữa ngài và Khương La, Tứ Hải sư đệ, đặc biệt tới nhắc nhở ngài.
- Hiển Thánh động thiên đã biến quyền, có vị lão tổ theo hải ngoại trở về chưởng khống quyền thế, muốn thu hồi ngưng tụ khí vận thiên hạ, các triều tông đã tiếp lệnh, duy chỉ có Đại Cảnh, không bị Hiển Thánh động thiên chưởng khống, lão tổ rất bất mãn đối với ngài, có thể sẽ ra tay với ngài.
Khương Trường Sinh hỏi:
- Lúc trước tuyết lớn, chẳng lẽ là bởi vì vị lão tổ này?
Hằng Phong gật đầu nói:
- Xác thực như thế, hắn ngưng tụ khí vận thiên hạ, dẫn tới thiên tượng dị biến.
- Vì sao nhất định phải ngưng tụ khí vận thiên hạ?
- Có thể là vì trùng kích cảnh giới càng cao hơn.
Thì ra là thế.
Khương Trường Sinh hiểu, bất quá trong lòng hắn còn có lo nghĩ, hỏi:
- Ngươi cũng là người Hiển Thánh động thiên, vì sao chuyên tới để báo cho ta việc này, không sợ bị Hiển Thánh động thiên trách cứ?
Sắc mặt Hằng Phong âm tình biến ảo, hắn hít sâu một hơi, trả lời:
- Khương La tham gia cửu trọng thiên thí luyện, thí luyện này quyết định địa vị đệ tử tại Hiển Thánh động thiên, Khương La đắc tội một thiên kiêu trong thí luyện, lúc một lần đi ra ngoài lịch luyện gặp tập kích, Tứ Hải sư đệ bởi vậy qua đời, sau đó Khương La phản bội chạy trốn ra khỏi Hiển Thánh động thiên, đi theo Tà Tôn tập võ, Tà Tôn chính là thiên tài ngàn năm khó gặp của Hiển Thánh động thiên, cũng không vừa lòng đối với Hiển Thánh động thiên, bởi vì cải tiến Đại Chu Thiên Thần Công, cũng hấp thu công lực đệ tử đồng môn, hắn không thể không phản bội Hiển Thánh động thiên, bây giờ Hiển Thánh động thiên đã hiệu triệu các phương triều tông đuổi giết hắn.
- Tứ Hải sư đệ và ta tình như thủ túc, Khương La cũng tính là ta nhìn hắn lớn lên, kẻ này trời sinh tính mặc dù hiếu chiến, nhưng làm người hiền lành, tư chất của hắn xác thực trác tuyệt, không nên gặp chèn ép như thế, bây giờ Hiển Thánh động thiên bắt đầu thay đổi, không còn là Thánh địa võ đạo ngày xưa, càng giống là vòng xoáy chỗ quyền thế, cho nên ta cũng không muốn chờ đợi.
Khương Trường Sinh nhíu mày, biết được Khương La rời khỏi Hiển Thánh động thiên, hắn đã cảm giác cái chết của Tứ Hải hiền thánh không tầm thường.
Hằng Phong tiếp tục nói:
- Đạo Tổ, nói đến thế thôi, tiếp tục chống lại, hay là cúi đầu, tại hạ không có tư cách thay ngài làm chủ.
Dứt lời, hắn xoay người rời khỏi.
Khương Trường Sinh hỏi:
- Ngươi đi đâu vậy?
Hằng Phong không có dừng bước, chỉ để lại một câu nói:
- Tìm kiếm Khương La, Tứ Hải sư đệ xem hắn như con trai ruột, tính tình Tà Tôn thì khó mà suy nghĩ, đi theo bên cạnh hắn, ta lo lắng Khương La sẽ xảy ra chuyện.
Khương Trường Sinh thay đổi cái nhìn đối với hắn, không ngờ Hằng Phong là người trọng tình trọng nghĩa.
Hắn lần này đi tìm Khương La, cho dù tìm tới Khương La, lại có thể thế nào, hắn không phải là đối thủ của Tà Tôn.
Nhưng mỗi người đều có lựa chọn của mình, tin tưởng Hằng Phong đã làm tốt giác ngộ.
Khương Trường Sinh mở miệng nói:
- Bọn hắn xuôi nam ra biển.
Hằng Phong quay người, khom lưng cúi đầu, sau đó làm việc nghĩa không chùn bước rời khỏi đình viện.
Khương Tiển nhíu mày hỏi:
- Sư tổ, Khương La là nhị ca ta?
Rất ít người nhấc lên chuyện Nhị hoàng tử, thậm chí rất nhiều người đều quên Thái Tử là song bào thai.
Khương Trường Sinh nhìn về phía nam, nói:
- Không sai.
Chân mày Khương Tiển nhíu chặt hơn, trong lòng kìm nén một đám lửa.
Thân huynh đệ của mình lại gặp phải chuyện như thế, hắn đều thấy phẫn nộ thay Khương La.
Hắn quyết định.
Chờ hắn đi đến Kim Thân cảnh, nhất định phải đi Hiển Thánh động thiên, vì nhị ca đòi công đạo.