Chương 261: Càn Khôn cảnh đột kích, Thiên chi cảnh giới (1)
Càn Vũ năm bốn mươi bốn, Đại Cảnh đã chiếm đoạt một phần tư cương thổ Đại Hoang, Đại Hoang thật sự quá bao la, mặc dù binh bại, mong muốn triệt để chiếm đoạt, cũng cần thời gian rất dài.
Hoàng đế không ngừng điều động văn võ đi chiến trường, thậm chí còn phái Bình An đi ra, Kim Thân cảnh Bình An xuất mã, này đã có thể hiển lộ rõ ràng ra quyết tâm của hắn.
Văn võ trong triều đều cảm giác hoàng đế thay đổi, cụ thể thay đổi chỗ nào, bọn hắn cũng nói không nên lời, chỉ cảm thấy hoàng đế thật lâu không có nở nụ cười.
Tháng năm.
Long Khởi quan, trong đình viện.
Khương Trường Sinh thu tay lại, cả người Khương Tiển trước mặt hắn lượn quanh lôi điện, cơ bắp rung động, vẫn ở vào trạng thái tôi thể.
- Ngươi đã tới gần Thần Nhân.
Khương Trường Sinh hài lòng cười nói, đi đến Thần Nhân cảnh, không chỉ thực lực tăng mạnh, tuổi thọ cũng sẽ tăng lên, sẽ có được càng đầy đủ thời gian theo đuổi cảnh giới càng cao hơn.
Cảnh giới võ đạo, chỉ có đi đến Thần Nhân mới có thể bắt đầu chân chính tăng trưởng tuổi thọ, phía dưới Thần Nhân, đại nạn tuổi thọ toàn bằng mệnh số cùng tạo hóa.
Có người có thể sống lâu trăm tuổi, có người sớm chết yểu, đây đều mệnh số, là thiên ý.
Khương Tiển không có mở mắt, hắn nhếch miệng cười nói:
- Ta cũng cảm thấy, ta đã không kịp chờ đợi muốn thành tựu Thần Nhân.
Đi đến Thần Nhân cũng không đủ, hắn đến đi đến Kim Thân cảnh mới có thể xuống núi, hắn rõ ràng một chút, Thần Nhân đến Kim Thân cảnh, con đường còn muốn dài hơn cả con đường vừa đi trước đó.
Bạch Kỳ dưới gốc cây cũng đang luyện công, vốn là có thể so với Thần Tâm cảnh nó cách Thần Nhân cảnh thủy chung vẫn kém một bước, một bước này vẫn phải dựa vào bản thân nó, không cưỡng cầu được, Khương Trường Sinh không thể luyện chế ra Thần Nhân đan.
Không chỉ là Bạch Kỳ, Bạch Long cách yêu thú Thần Nhân cảnh cũng càng ngày càng gần, hình thể của nó một năm càng khoa trương hơn một năm, dẫn đến nó chỉ có thể đợi ở giữa sườn núi, không thể vào viện, bằng không toàn bộ đình viện đều sẽ bị nó san thành bình địa.
Linh lực Khương Trường Sinh cũng đang một mực tăng trưởng, so với lúc vừa đột phá tầng thứ bảy đã mạnh hơn không ít.
Hắn đột nhiên quay người, nhìn về phía chân trời, nheo mắt lại.
- Cuối cùng kiềm chế không được sao?
Khương Trường Sinh tự lẩm bẩm, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.
Nghe vậy, Khương Tiển, Bạch Kỳ đều mở mắt, Khương Tiển hỏi:
- Người nào kiềm chế không được?
Khương Trường Sinh trả lời:
- Năm vị Kim Thân, còn có một vị tồn tại vượt qua Kim Thân cảnh.
Lời vừa nói ra, Khương Tiển, Bạch Kỳ động dung, Bạch Kỳ bị dọa đến xù lông.
Vượt qua Kim Thân cảnh?
Đó không phải là cùng một cảnh giới với Đạo Tổ à?
Khương Tiển vội vàng hỏi:
- Đối phương và sư tổ ngài so ra thì như thế nào?
Khương Trường Sinh thở dài một hơi, để tâm Khương Tiển chìm vào đáy cốc.
Bạch Kỳ ngược lại trầm tĩnh, tên này tuyệt đối đang giả vờ.
Nếu thật không thể đối đầu, sao hắn có thể thở dài đơn giản như vậy.
······
Dãy núi liên miên, trên vách núi, sáu bóng người đặt chân ở chỗ này.
Thiên Tôn quay đầu nhìn về phía một người áo đen bên cạnh, người này mang theo mặt nạ vàng kim, chỉ lộ ra một đôi mắt, ánh mắt hắn nhìn qua rất băng lãnh.
- Có thể cảm nhận được khí tức của Đạo Tổ?
Thiên Tôn hỏi, bốn vị cường giả Kim Thân cảnh khác đều nhìn về phía người áo đen.
Người áo đen bình tĩnh nói:
- Không cảm giác được, xem ra võ học của hắn rất đặc thù, có thể liễm tức.
Thiên Tôn nhíu mày.
Một lão giả mở miệng hỏi:
- Võ Phong kia thật sự là Đạo Tổ chuyển tới? Chu tiền bối, ngài có thể di chuyển cự nhạc như thế?
Mặc dù khoảng cách Kinh Thành còn cách một đoạn, bọn hắn cũng có thể thấy Võ Phong hùng vĩ, Võ Phong như là một thanh kiếm đứng ở trong dãy núi.
Người áo đen nói:
- Ta chỉ có thể ra một chưởng đánh sụp ngọn núi kia, không thể dời núi được, cũng chưa từng thử qua, nếu như việc này là thật, Đạo Tổ kia hẳn là nắm giữ một loại võ học mạnh mẽ đặc thù, trợ giúp hắn dời núi.
Bốn vị cao thủ Kim Thân cảnh hai mặt nhìn nhau, trong lòng có chút không chắc.
Bất quá người áo đen có thể rung sụp Võ Phong, khoảng cách cùng Đạo Tổ hẳn là không lớn, bọn hắn âm thầm kinh ngạc tán thán.
Cái này là công lực vượt qua Kim Thân cảnh à, có thể một chưởng rung sụp cự nhạc ngàn trượng.
Người áo đen nói theo:
- Một trận chiến này, ta sẽ kiềm chế Đạo Tổ, mục tiêu của các ngươi là tàn sát Kinh Thành, trước tru diệt hoàng đế, Thái Tử Đại Cảnh, nếu như ta không địch lại Đạo Tổ, ta sẽ rút lui, đến lúc đó các ngươi cũng phải rút lui trước tiên.
Mọi người gật đầu, bọn hắn không dám xem thường.
- Càn Khôn cảnh được xưng là Thiên cảnh giới, ta từng giao thủ qua với những cường giả Càn Khôn cảnh khác, Càn Khôn cảnh chiến đấu, công lực mặc dù khoảng cách lớn, cũng rất khó tru diệt lẫn nhau, phòng ngừa vạn nhất, vẫn nhận định Đạo Tổ mạnh hơn ta, lại nhìn ta xuất thủ trước.
Người áo đen vừa dứt lời, hư không tiêu thất tại chỗ.
Thiên Tôn quay người, nhìn về phía bốn vị cao thủ Kim Thân cảnh, nói:
- Chư vị, nếu như hôm nay thành công, thiên hạ khí vận tề tựu, có thể nghênh Nhân Vương xuất thế, Thiên Mệnh tụ về, toàn lực chiến một trận đi.
Bốn người cùng kêu lên.
- Chúng ta muôn lần chết không chối từ!