Chương 283: Muốn ở thì ở, muốn chạy thì chạy?
Về sau, hắn còn dự định bày ra Mê Tung trận, Tiên Vụ trận, để Long Khởi sơn ẩn giấu bên trong sương mù, trở nên thần bí, nếu có người dám xông vào, sẽ còn lạc đường.
Lần đầu bày trận, hắn có chút phấn khởi.
Qua đi bảy ngày, hắn mới bố trận thành công, tiếp theo vẫn cần thời gian nhất định, hai đại trận mới có thể phát huy hiệu quả.
Bạch Long đã có thể so với Thần Nhân tựa hồ cảm nhận được cái gì, ngẩng đầu nhìn Khương Trường Sinh.
- Chủ nhân, ngài làm cái gì?
Sau khi đột phá, Bạch Long đã có khả năng miệng nói tiếng người, tiếng có chút tương tự Bạch Kỳ tiếng, quả nhiên là gần mực thì đen.
Khương Trường Sinh qua loa vài câu liền rời đi, lưu lại Bạch Long ngơ ngác tại tại chỗ.
Thời gian cực nhanh.
Một mực đến cuối năm, Trương Anh lần nữa đến đây, đưa tới vật liệu luyện khí Khương Tiển mong muốn, làm Khương Tiển hưng phấn muốn hỏng.
Khương Trường Sinh cũng tăng thêm cân nặng cho Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao ở ngay đêm đó, đi đến năm mươi vạn cân, thậm chí có chút vượt qua.
Kiếm Thần không vận công, vung Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao cũng rất tốn sức.
Hắn đột nhiên hiểu rõ Khương Tiển vì sao không tập kiếm.
Thật là một yêu nghiệt.
······
Trong một sơn động u ám, trên vách động treo từng ngọn đèn dầu, Tru Lục thánh quân của Hiển Thánh động thiên ngồi tĩnh tọa ở bên trên một đàn tế, quanh người lượn lờ khí lưu mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Tiếng bước chân truyền đến, chỉ thấy Mệnh Tôn đến đây, sau lưng hắn có hai tên võ giả Hiển Thánh động thiên đi theo.
Mệnh Tôn đứng ở trước mặt Tru Lục thánh quân, nói:
- Xin hỏi Thánh Quân, còn bao lâu mới thành công?
Tru Lục thánh quân không có mở mắt, nói:
- Nhanh thì năm năm, muộn thì mười năm.
Mệnh Tôn yên lặng.
- Kiếm Thần đã thua, sinh tử chưa biết, bổn quân chuẩn bị triệu hồi hết thảy đệ tử Hiển Thánh động thiên, bỏ mặc thế lực hải ngoại tiến vào đại lục, nếu Đại Cảnh bảo trì tư thế khuếch trương, không sớm thì muộn sẽ nghênh đón kẻ địch mạnh hơn, có lẽ không cần chờ ta ra tay đãcó thể chèn ép Đạo Tổ.
Tru Lục thánh quân lần nữa mở lời, ngữ khí của hắn đạm mạc.
Mệnh Tôn ngẩng đầu, tức giận nói:
- Cái gì? Ngươi dựa vào cái gì làm như thế? Sứ mệnh của Hiển Thánh động thiên các ngươi là bảo vệ mảnh đất này, nếu bỏ mặc thế lực hải ngoại tiến đến, kiếp nạn mấy ngàn năm trước lặp lại, ngươi điên rồi sao?
Đúng lúc này, hai võ giả phía sau hắn đột nhiên đè lại bờ vai của hắn, hắn vừa định hất ra đã bị điểm huyệt.
Hai tôn Kim Thân cảnh điểm huyệt rất mạnh, dùng chân khí mạnh mẽ áp chế kinh mạch của hắn, khiến cho hắn không thể động đậy.
Tru Lục thánh quân chậm rãi mở mắt, nói:
- Thiên hạ thay đổi, lúc sư đệ của bổn quân chết trong tay Đạo Tổ, Hiển Thánh động thiên đã mất đi phần thắng, sau lưng Đạo Tổ chắc chắn có thế lực siêu nhiên duy trì, vì giữ được võ đạo Hiển Thánh động thiên, bổn quân chỉ có thể từ bỏ, Hiển Thánh động thiên thủ hộ mảnh đất này mấy ngàn năm, đã đủ rồi.
- Đa tạ Thiên Mệnh các ngươi lấy cái chết tương trợ, nhưng các ngươi mặt ngoài là giúp đỡ thiên hạ, kì thực cũng là làm việc vì lợi cho bản thân thôi, chúng ta không có khác nhau, chỉ là các ngươi càng không nỡ bỏ thiên hạ này.
Tru Lục thánh quân nâng tay phải lên, dùng chỉ bắn ra một đạo kình khí, xuyên thủng yết hầu Mệnh Tôn.
Nhân Đức năm thứ hai, Đại Cảnh hưng thịnh.
Đầu xuân năm mới sắp đến, Kinh Thành phi thường náo nhiệt, Võ Phong giăng đèn kết hoa, chuẩn bị đón tết.
Long Khởi sơn đã mở ra hai đại trận pháp, Khải Linh trận để Long Khởi sơn dồi dào linh khí, Mê Tung trận làm cho Long Khởi sơn ẩn vào bên trong sương mù, kỳ quan như vậy cũng được dân chúng lưu truyền rộng rãi, nhưng bọn hắn đã thành thói quen Đạo Tổ thần kỳ, cũng sẽ không quá độ lo lắng.
Khương Tú cũng bởi vì chuyện này đến đây bái phỏng Khương Trường Sinh, xác định Khương Trường Sinh còn ở đó, hắn thở dài một hơi, hắn thật sợ gia gia rời đi, theo đuổi thế giới võ đạo càng cao.
Bởi vì Khương Tử Ngọc qua đời, Bình An đau lòng, cả ngày mặt ủ mày chau, Khương Tú chỉ có thể đưa hắn đưa về Long Khởi quan, xem như giải giáp về nhà, Khương Tiển nhìn thấy Bình An hết sức hưng phấn, hai người rất nhanh liền hoà mình, thường xuyên so khí lực, đình viện của Khương Trường Sinh cũng bắt đầu náo nhiệt.
Trong nhà vẫn có đứa bé mới được.
Khương Trường Sinh nhìn Bình An, không khỏi cảm khái.
Một ngày này, giữa trưa.
Khương Trường Sinh trong lúc rảnh rỗi, đứng bên trên Địa Linh thụ dùng Thiên Địa Vô Cực Nhãn quan sát Hiển Thánh động thiên, hắn theo trí nhớ vị cao thủ Càn Khôn cảnh kia của Hiển Thánh động thiên đọc ra địa chỉ từng người ẩn thế của Hiển Thánh động thiên, trong lúc rảnh rỗi, hắn sẽ nhìn lén một phen.
Đã nhiều năm trôi qua, Hiển Thánh động thiên còn chưa tới, hắn đều gấp gáp thay Hiển Thánh động thiên.
Vừa nhìn, hắn đột nhiên cảm thấy không thích hợp.
Từng sào huyệt của Hiển Thánh động thiên vậy mà người đi nhà trống, hắn lần nữa nhìn về vị Càn Khôn cảnh phía hấp thu khí vận thiên hạ, phát hiện đối phương còn đang ở bên trong hang núi, hắn thở dài một hơi.
Còn không có chạy.
Chờ chút, người này không chạy là vì hấp thu khí vận, chẳng lẽ chờ hắn hút xong, hắn liền muốn chạy?
Khương Trường Sinh bắt đầu tìm kiếm theo hướng đi Hiển Thánh động thiên, rất lâu, hắn cuối cùng thấy các đệ tử Hiển Thánh động thiên, bọn hắn đang tụ tập trên bờ biển phía bắc, trước mắt đã có mấy chục vạn người, còn có số lượng lớn đệ tử từ các hướng đi khác nhau chạy đến.
Trên bờ biển có từng đội thuyền to lớn đang đậu, ở Đại Cảnh chưa từng gặp qua thuyền lớn như thế, có lẽ Kỳ Duyên thương hội có.
Không được.
Không thể để cho bọn hắn chạy.