Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 306: Dò xét Võ Đế, không mạnh như dự đoán

Chương 306: Dò xét Võ Đế, không mạnh như dự đoán
【 Cần tiêu hao 10000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không 】 .
Không.
Mới một vạn, hơi yếu nha.
Khương Trường Sinh nhíu mày, chẳng lẽ Võ Đế đã thay người?.
- Ta muốn biết Võ Đế đảo mạnh bao nhiêu?-.
【 Cần tiêu hao 50000000 giá trị hương hỏa, có tiếp tục hay không 】 .
Năm ngàn vạn.
Dọa người như vậy?
Trách không được có thể làm cho thế lực khắp nơi trên biển chịu phục, chắc hẳn là vị cường giả tuyệt thế có hai trăm vạn giá trị giá trị hương hỏa đang ở bên trong Võ Đế đảo.
Khương Trường Sinh thấy khẩn trương, cảm giác áp bách quá mạnh, nếu đắc tội Võ Đế đảo, hắn chỉ có thể chạy trốn.
Bạch Kỳ cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Hiển Thánh động thiên sẽ tìm Võ Đế làm chỗ dựa à?
Trương Anh khoát tay cười nói:
- Làm sao có thể, Võ Đế mặc kệ chuyện thế tục, thế lực khắp nơi đi Võ Đế đảo, chỉ là muốn đạt được Võ Đế tán thành cùng với phương pháp mượn nhờ khí vận, từ xưa đến nay, Võ Đế rất ít can thiệp chuyện trên biển, tình huống giống như Long Mạch đại lục ở trên biển cũng không phải hiếm thấy, đại lục thay đổi quyền lực, chính là mạnh được yếu thua, chỉ cần không ngăn chặn võ đạo phát triển, hủy diệt nhân tộc trên đại lục, Võ Đế đảo sẽ không can dự.
- Bất quá cho tới bây giờ, vẫn không có thế lực dám quy mô quét ngang Long Mạch đại lục, xem ra đều đang kiêng kị Đạo Tổ, không dám tùy tiện ra tay.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Khương Trường Sinh tràn ngập kính nể.
Kỳ Duyên thương hội mặc dù lịch sử lâu đời, nhưng hắn tiếp xúc đến người mạnh nhất chính là Khương Trường Sinh, hiện tại hắn đã được thương hội trọng dụng, cũng ban xuống mệnh lệnh bắt buộc cho hắn đó là nhất định phải lấy lòng Đạo Tổ.
Kỳ Duyên thương hội có dự cảm, Đại Cảnh chắc chắn thống nhất Long Mạch đại lục, nếu có thể trở thành thương hội lớn nhất của một phương đại lục, Kỳ Duyên thương hội sẽ bay lên.
- Đạo Tổ, Kỳ Duyên thương hội nguyện đưa tặng Đại Cảnh một nhóm vật tư chiến lược, có năm đội tàu đang đi ở trên đường, ta còn chế tạo một bộ chiến giáp cho Khương Tiển, đao thương bất nhập, có thể ngăn cách bộ phận công lực của kẻ địch.
Trương Anh nhìn về phía Khương Trường Sinh, một mặt ân cần cười nói.
Hắn biết người định đoạt số phận của Đại Cảnh, hoàng đế chỉ có thể sống hơn mười năm, nhiều nhất trăm năm, nhưng Đạo Tổ vượt qua Càn Khôn cảnh, tuổi thọ của hắn vượt qua năm trăm năm, hoàng quyền thay đổi, vẫn phải xem Đạo Tổ.
Khương Trường Sinh gật đầu, nói:
- Kỳ Duyên thương hội có lòng, Đại Cảnh sẽ ghi lại phần tình nghĩa này.
Trương Anh nở nụ cười càng sâu, nói:
- Đạo Tổ khách khí, đúng, ngài có từng nghe nói qua Tiêu Bất Khổ?
Khương Trường Sinh lắc đầu.
Trương Anh không nói thêm lời nào, Tiêu Bất Khổ yếu đuối như vậy, lại bị hắn phế đi, không uy hiếp được Đạo Tổ, nếu Đạo Tổ không biết, quên đi.
Hắn không có chờ lâu, rất nhanh rời khỏi.
Kiếm Thần cảm khái nói:
- Thương hội hải ngoại quả thật không đơn giản, thật biết cách làm ăn.
Khương Tiển cười nói:
- Xác thực, ngược lại ta hết sức thích thành ý của hắn, trước trả giá, sau đó mới đợi hồi báo, để ấn tượng của ta dành cho thương nhân thay đổi.
Khương Trường Sinh cũng không có suy nghĩ nhiều, chẳng qua cảm thấy nhiều thêm một phương thế lực duy trì Đại Cảnh cũng là chuyện tốt.
Mong muốn nhất thống thiên hạ, chỉ dựa vào Đại Cảnh là không đủ, trong quá trình khuếch trương tất nhiên cần phải không ngừng thu nạp thế lực khắp nơi, căn cơ Đại Cảnh trước mắt đã rất mạnh, nhưng khoảng cách thống nhất thiên hạ còn kém xa lắm, mà lại Đại Cảnh khuyết thiếu đại tướng quân định càn khôn.
Đại Cảnh có thần nhân, Đông Hải cũng có, từ tiền tuyến đến xem, tướng lĩnh của Đông Hải càng thêm ưu tú.
Tháng sáu, Từ Thiên Cơ vừa thành tựu Thần Nhân đi vào Kinh Thành, trắng đêm trò chuyện với Khương Tú liền cầm binh phù đi tới Bắc Cảnh.
Cuối tháng, võ lâm chí tôn Tông Thiên Vũ ngày xưa đi theo Tần vương chinh chiến cũng đến Kinh Thành, hắn cũng cũng thành tựu Thần Nhân, võ lâm mười ba châu lấy được tài nguyên võ đạo đều nhiều hơn so với những châu khác, hắn có thể thành tựu võ lâm chí tôn tại mấy chục năm trước, thiên phú của bản thân đa không kém.
Thành tựu Thần Nhân, không chỉ có thực lực mạnh lên, tuổi thọ cũng sẽ tăng trưởng.
Nói cách khác, Từ Thiên Cơ và Tông Thiên Vũ còn có thể lại tái chiến mấy chục năm vì Đại Cảnh.
Hai vị lão tướng trở về để Khương Tú lại cháy lên lòng tin, hắn đã sắc phong Từ Thiên Cơ làm Thống soái, chỉ chờ Từ Thiên Cơ chưởng khống tam quân liền khai chiến.
Lúc sáng sớm.
Trong đình viện, Khương Trường Sinh đứng dậy, đêm qua hắn lại báo mộng cho Mộ Linh Lạc, bảo trì thói quen một tháng một lần.
Hắn đi ra khỏi đình viện, đi vào trong Ngọc Cốt Thanh Trúc Lâm, đã nhiều năm như vậy, mảnh rừng trúc này đã vô cùng rậm rạp, hắn bắt đầu thu hoạch măng.
Măng của Ngọc Cốt Thanh Trúc Lâm có thể thối luyện gân cốt, chính hắn cũng sẽ ăn, gần đây, hắn chuẩn bị ép toàn bộ măng cho Khương Tiển, chúc hắn sớm ngày thành tựu Kim Thân, vì Đại Cảnh chinh chiến.
Ngoài rừng trúc, một thân ảnh to lớn đang phun trào trong sương mù dày đặc, lộ ra một đôi mắt rắn to lớn, sâm nhiên kinh dị.
Chính là Bạch Long.
Một bộ bạch cốt nhảy xuống từ trên đỉnh đầu rồng trắng, nó vội vàng đi đến trước mặt Khương Trường Sinh, giúp hắn thu hoạch măng.
Khương Trường Sinh không có sử dụng linh lực và pháp thuật, muốn thuận tiện chuyển động gân cốt, âm Khô có ý muốn giúp, hắn tự nhiên sẽ không từ chối.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất