Chương 323: Lão tăng trong núi sâu (1)
Hàn huyên một lúc lâu sau, Khương Trường Sinh bắt đầu chỉ bảo Mộ Linh Lạc tập võ, đã nhiều năm trôi qua, Mộ Linh Lạc đã triệt để nắm giữ Cửu Thần Đấu Chuyển Công, Khương Trường Sinh muốn dạy chính là để cho nàng vận dụng đến càng tốt hơn.
Có Khương Trường Sinh bên cạnh, Mộ Linh Lạc có thể sớm vượt cấp chiến đấu, để cho nàng nắm giữ kinh nghiệm chiến đấu phong phú.
Gặp lại Lâm Hạo Thiên, Mộ Linh Lạc sẽ không chủ quan, mà dùng tốc độ nhanh nhất hạ gục hắn.
Đông Hải vương triều, Hoàng thành, bên trong một phủ đệ.
Tông chủ Thiên Nam hải tông Thiên Nhân Phượng và một tên thanh y nam tử ngồi bên trên thủ tịch, hai phía có hơn mười người đang ngồi, từng người đều lộ ra khí tức cường đại.
Thiên Nhân Phượng nâng chung trà lên, hững hờ hỏi:
- Không biết Đường tông chủ khi nào chuẩn bị hành động?
Thanh y nam tử nhẹ giọng cười nói:
- Không vội, tông ta đang liên hệ các triều tông của Long Mạch đại lục, sau khi Hiển Thánh động thiên rời đi, các phương triều tông cũng có dã tâm khuếch trương, vừa hay để cho chúng ta sử dụng, trước vặn ngã Đại Cảnh Đạo Tổ, thiên hạ này cũng đủ để cho chúng ta chia cắt.
Hai hàng đám võ giả đang ngồi dồn dập gật đầu.
- Đạo Tổ kia đến cùng là lai lịch thế nào, không thể nào là người Đại Cảnh, không đến một trăm hai mươi tuổi đã vượt qua Càn Khôn cảnh, quá không thể tưởng tượng.
- Tông ta ở trên biển điều tra qua, cũng không có tìm được dấu vết để lại.
- Mặc kệ hắn là vạn cổ kỳ tài thật hay là giả, hắn đã ngăn ở bên trên con đường của chúng ta, nhất định phải diệt trừ.
- Không sai, trừ phi từ bỏ Long Mạch đại lục, bằng không không sớm thì muộn sẽ đụng vào hắn, thế công của Đại Cảnh này rõ ràng có dã tâm chiếm cả thiên hạ.
- Chỉ dựa vào lực lượng chúng ta còn chưa đủ, tiếp tục lôi kéo thế lực trên biển khác đi, cùng lắm thì chia đều Long Mạch đại lục, chúng ta đều có quần đảo của mình, không cần thiết liều lĩnh vì một phương đại lục.
Đám võ giả nghị luận ầm ĩ, bọn hắn đều là tông môn cao thủ của Thiên Nam hải tông và thủ hạ của thanh y nam tử, yếu nhất cũng đến Thần nhân cảnh, mỗi người đều có được quyền nói chuyện.
Thanh y nam tử được gọi là Đường tông chủ nói:
- Đạo Tổ tất nhiên là cường giả Động Thiên, mà lại Nhân Vương Long Mạch đại lục đều bại trong tay hắn, hắn là tồn tại cực mạnh bên trong cảnh giới Nhất Động Thiên, thậm chí có thể là Nhị Động Thiên, kế hoạch của ta là nghĩ biện pháp tập hợp năm vị cường giả Nhất Động Thiên, hợp lại chiến Đạo Tổ, nếu đánh không lại, tất cả mọi người rút lui, từ bỏ Long Mạch đại lục.
Thiên Nhân Phượng hơi híp mắt lại, nói:
- Năm vị Nhất Động Thiên, đây cũng không phải chuyện dễ dàng, ngoại trừ ngươi ta, vẫn phải lại tìm ba vị, ta có thể lôi kéo đến một vị, hai vị khác thì sao, triều tông Long Mạch đại lục có thể gom góp được ba vị Nhất Động Thiên.
Đường tông chủ mở lời:
- Nếu ta đã đưa ra kế sách như thế, tự nhiên có nắm bắt, nhưng mong muốn hấp dẫn bọn hắn, nhất định phải nhường ra hai phần ba long mạch, Thiên Nhân Tông chủ, đáp ứng trước đi, hạ gục Đạo Tổ lại nói, nếu đánh không lại, phân chia lợi ích đều nói suông.
Nghe vậy, Thiên Nhân Phượng sảng khoái đáp ứng, những cao thủ khác của hai tông hai mặt nhìn nhau, cuối cùng cũng không người phản bác.
Đạo Tổ cho bọn hắn áp lực thật sự quá lớn.
Đại Cảnh, Ngự Châu, bờ biển bến cảng.
Số lượng lớn lao công đang đang bận rộn, bến cảng còn đang trong quá trình tu kiến, bên ngoài hơn mười dặm gần đó, số lượng lớn binh sĩ đang huấn luyện bên trong biển, Đạo Thần cùng Tống Ly đứng trên bờ cát, sóng vai nhìn.
Đạo Thần mở miệng hỏi:
- Hải quân này bao lâu có thể thành hình?
Tống Ly trầm ngâm nói:
- Mười năm đi, ta nói chính là hải quân tinh nhuệ có thể dừng chân ở trên biển, nếu chỉ là thăm dò, hai ba năm là được, nhưng như thế quá nguy hiểm, Đại Cảnh trước mắt cũng không vội mà thăm dò hải dương, không phải sao?
Đạo Thần cảm thấy có lý, nói:
- Xác thực, Đại Cảnh cần chính là đội quân Tinh Duệ, ngươi biểu hiện rất không tệ, ta sẽ ghi lại công lao của ngươi vào bên trong sách, nộp lên trên cho hoàng thượng xem.
Tống Ly lộ ra nụ cười, nói:
- Đa tạ đại nhân.
Mặc dù hắn chính là Thần Nhân, cảnh giới cao hơn Đạo Thần, nhưng hắn nhất định phải nịnh nọt Đạo Thần, để trèo lên cao trong triều đình Đại Cảnh.
Đạo Thần lại hỏi thăm một ít chuyện, Tống Ly thành thật trả lời.
Trò chuyện một chút, Tống Ly đột nhiên híp mắt, nhìn về một phương hướng.
Đạo Thần chú ý tới thần sắc của hắn biến hóa, đi theo quay đầu nhìn lại, chỉ thấy phần cuối mặt biển có một thân ảnh đang đi tới.
Không sai.
Là đi tới.
Nhìn thân ảnh của hắn, hẳn là một người, hành tẩu trên mặt biển, như giẫm trên đất bằng.
Đạo Thần cau mày nói:
- Kẻ địch?
Tống Ly mở lời:
- Hẳn là không phải, ta lại đi xem một hồi, đại nhân cẩn thận một chút.
Dứt lời, hắn thả người vọt lên, bay về phía mặt biển.
Đạo Thần lấy ra bút giấy, viết xuống một tờ giấy liền thổi một tiếng huýt sáo, một đầu Vạn Lý điêu từ trên trời giáng xuống, hắn nhét tờ giấy vào trong ống trúc nhỏ trên móng vuốt Vạn Lý điêu, hắn vỗ vỗ đầu Vạn Lý điêu, Vạn Lý điêu vỗ cánh bay đi, trong chớp mắt tan biến tại phần cuối rừng núi..... ·
Trong núi rừng.
Khương Trường Sinh hành tẩu trong rừng cây, đạo văn giữa mi tâm ngưng tụ hiện hình, đang hấp thu số lượng lớn bùn đất và cây cối.