Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 329: Thực lực tăng lên, thiên thạch vũ trụ (1)

Chương 329: Thực lực tăng lên, thiên thạch vũ trụ (1)
Chuyện Thái Tử Khương Thiên Mẫn ngày xưa vào Long Khởi quan tu đạo dẫn tới chấn động không nhỏ ở kinh thành, nhưng không đến một tháng, tất cả mọi người quên đi việc này, ván đã đóng thuyền, không có ai đi tội nghiệp Khương Thiên Mẫn, hắn tuy là Thái Tử, nhưng hành vi của hắn xác thực không xứng với vị trí Thái Tử, mà hắn có thể gia nhập Long Khởi quan, đã là tiểu hoàng đế nhân từ.
Thậm chí có người cảm thấy tiểu hoàng đế ngây thơ, đổi lại Nhân tông hoàng đế trước đó, chắc chắn sẽ để đối thủ cạnh tranh chết không có chút dấu vết.
Đối với việc Khương Thiên Mẫn vào Long Khởi quan, Khương Trường Sinh không có ý kiến, cũng không có đặc biệt triệu kiến Khương Thiên Mẫn.
Khương Trường Sinh thậm chí có chút tán thưởng Thuận Thiên hoàng đế, ít nhất hắn có lưu một tia nhân từ đối với huynh đệ thủ túc.
Bốn mùa thay đổi.
Một năm mới đến, năm mới đầu tiên của Thuận Thiên.
Tân xuân một năm này dị thường quạnh quẽ, chỉ vì Thuận Thiên hoàng đế muốn tế điện Nhân tông, Đại Cảnh đã ngừng lại hết thảy chiến sự, bây giờ đang củng cố cương thổ mới, Nhân tông tại vị mười bốn năm, diện tích cương thổ mở rộng không chút nào kém cỏi hơn thời kì Thái tông, đầy đủ để Thuận Thiên hoàng đế dùng rất nhiều năm tiêu hao, ổn định.
Các triều xung quanh đều không dám tiến công Đại Cảnh, nhân cơ hội này, tất cả đều bắt đầu tu chỉnh, mở rộng quân lực, để phòng bị cuộc chiến sau này.
Tất cả mọi người biết Đại Cảnh là một con mãnh hổ, không sớm thì muộn lần nữa khởi xướng tiến công đối với thiên hạ.
Long Khởi sơn, trong đình viện.
Khương Tiển và Bình An đã rời đi, đi đến Bắc Cảnh xa xôi phòng bị Đông Hải vương triều.
Hai con mèo nhỏ Khương Trường Sinh mang về cũng đã lớn lên, rất hoạt bát, dẫn đến trong sân rất có sinh khí, ngay cả Thanh Nhi có đôi khi cũng sẽ tới đùa cùng chúng nó.
Hai con mèo nhỏ không sợ trời, không sợ đất, ngay cả sợ Bạch Kỳ, bởi vì Bạch Kỳ thường xuyên đánh chúng nó.
Khương Trường Sinh ngồi ở trước dược đỉnh luyện đan, Bạch Kỳ ghé vào bên cạnh hắn, con mắt nhìn chằm chằm Hoàng Thiên, Hắc Thiên, nói:
- Chủ nhân, hai tiểu gia hỏa này thiên tư không tệ, cảm giác còn mạnh hơn Bạch Long, ngài nhặt được từ chỗ nào?
Hoàng Thiên và Hắc Thiên đang đánh lộn, hai mèo nhảy nhót tưng bừng, nhanh như mũi tên.
Khương Trường Sinh nói:
- Đó là tự nhiên, ngươi cho rằng ta tùy tiện thu lưu mèo hoang?
Tư chất của Hoàng Thiên, Hắc Thiên tuyệt đối siêu quần bạt tụy, có thể không bị Tụ Yêu châu ảnh hưởng, tương đương với thiên sinh đã có tư chất Yêu Vương, thậm chí có hi vọng đuổi kịp Cổ Yêu Hoàng.
Bạch Kỳ tấm tắc lấy làm kỳ lạ, lòng sinh lo lắng.
Về sau sẽ không còn có càng nhiều yêu thú tư chất yêu nghiệt đi vào viện đó chứ?
Nó cảm giác địa vị của mình bị trùng kích.
Chờ chút.
Ta hoàn toàn có khả năng hàng phục chúng nó, để chúng nó coi ta là lão đại, về sau hình thành giai cấp, một cấp ép một cấp....
Ánh mắt Bạch Kỳ sáng lên, cảm thấy có thể được, chỉ cần nó nịnh nọt Khương Trường Sinh, không bị vắng vẻ, địa vị của nó sẽ không bị dao động.
Một khi nghĩ tới tương lai dưới tay tất cả đều là đại yêu quái, nó đã cảm xúc sục sôi.
Khương Trường Sinh mở ra nắp dược đỉnh, cách không khẽ hấp, lấy ra một viên thuốc nhìn về phía Bạch Kỳ, Bạch Kỳ theo thói quen há mồm, nuốt nó vào.
Thí nghiệm thuốc đã là chức trách của nó, cũng may Khương Trường Sinh không biết luyện chế độc dược, vấn đề lớn hơn nữa đều có thể khống chế ở trong tay.
Một bên khác, Kiếm Thần đang quét rác nhìn Hoàng Thiên, Hắc Thiên đang truy đuổi nhau, như có điều suy nghĩ.
Đây cũng là đình viện mà Khương Trường Sinh sinh hoạt hằng ngày, hưu nhàn mà yên tĩnh tốt đẹp.
Khương Trường Sinh sẽ không cảm thấy buồn tẻ, vẫn rất hưởng thụ, dù sao cũng tốt hơn một người khổ tu, có người làm bạn cũng là chuyện tốt, mà đều là người cùng chung chí hướng, đều muốn nỗ lực mạnh lên.
Khương Trường Sinh một bên chờ đợi Bạch Kỳ phản ứng, một một bên tra nhìn giá trị hương hỏa của mình.
【 Giá trị hương hỏa trước mắt: 16090742 】 .
Tốc độ giá trị hương hỏa tăng trưởng một mực hết sức ổn định, vẫn đang kéo dài tăng trưởng.
Hơn mười sáu triệu giá trị hương hỏa, cũng không biết lần sau độ kiếp có thể triệt tiêu bao nhiêu lực lượng thiên kiếp.
Tâm tình Khương Trường Sinh vui vẻ suy nghĩ.
Hoàng cung, trong ngự thư phòng.
Nhân Vương vừa kết thúc truyền công cho Thuận Thiên hoàng đế mười một tuổi, tóc hắn bây giờ đã trắng xoá, trên mặt cũng xuất hiện không ít nếp nhắn.
Thuận Thiên hoàng đế đứng dậy, chuyển động gân cốt, hắn nâng tay phải lên, chân khí màu đỏ ngưng tụ trong lòng bàn tay, hắn có thể cảm nhận được cỗ sức mạnh kia cực kỳ cường đại.
- Cái này là lực lượng của võ đạo à..... Thật khiến cho người ta mê muội.....
Thuận Thiên hoàng đế yên lặng suy nghĩ, hắn đột nhiên suy nghĩ Nhân Vương bị tằng gia gia của mình đánh một chiêu trọng thương, cũng không biết tằng gia gia rốt cục mạnh đến mức nào.
Hắn quay người nhìn về phía Nhân Vương.
Nhân Vương hư nhược đứng dậy, khoát tay áo, lung la lung lay đi ra ngự thư phòng.
Bạch Y vệ muốn đỡ hắn, nhưng hắn rất nhanh đã tan biến tại chỗ.
Thuận Thiên hoàng đế thở dài một tiếng.
Hắn mặc dù nhận được công lực của Nhân Vương, nhưng quan hệ của hai người cũng không thân cận, thời gian chung đụng ngoại trừ chỉ bảo võ học ra, Nhân Vương sẽ không theo hắn trò chuyện những chuyện khác, hai người thậm chí không có danh nghĩa sư đồ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất