Chương 332: Kỳ nhân vậy. Huyền Không đảo.
Hắn sùng bái Cảnh Thái tông, là sùng bái về thủ đoạn của hắn, sùng bái Khương Trường Sinh, thì là thuần túy sùng bái với tằng gia gia này.
Dưới cái nhìn soi mói của hắn, Khương Trường Sinh thả thiên thạch vũ trụ đến ngoài thành, chấn động đến mặt đất lay động, bụi đất tung bay.
Một chỗ trong phủ đệ, Trương Anh và một đám đệ tử Kỳ Duyên thương hội mắt thấy một màn này, đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Trương Anh cảm khái nói:
- Kỳ nhân.
Viên thiên thạch kia sao mà khổng lồ, lại thêm khoáng thạch đặc thù tồn tại, trọng lượng của nó càng khó có thể tưởng tượng.
May mắn hắn đã sớm dính vào đùi Đạo Tổ, lần này đối mặt bảo vật như thế lớn, hắn cũng không có động ý đồ xấu.
Không cần thiết!
Ngược lại sinh ý trên khắp Đại Cảnh đều do Kỳ Duyên thương hội nhận thầu, trước mắt không có thương hội hải ngoại thứ hai nào vào ở Đại Cảnh.
Nương theo lấy thiên thạch vũ trụ bình ổn rơi xuống đất, Khương Trường Sinh trở lại đến bên trong sân vườn.
Thuận Thiên hoàng đế bái tạ hắn vội vàng rời đi, số lượng lớn Bạch Y vệ đã đuổi ra ngoài thành, phong tỏa thiên thạch vũ trụ.
Bạch Kỳ tò mò hỏi:
- Ngài bây giờ có thể chuyển núi bao lớn?
Khương Trường Sinh lườm nó một cái, nói:
- Không rõ ràng.
Bạch Kỳ nhìn về phía Kiếm Thần, mở miệng hỏi:
- Núi lớn nhất thiên hạ này là toà nào?
Kiếm Thần trầm ngâm nói:
- Hẳn là Trục Thần sơn của Đại Tề, ngọn núi cao nhất cao tới sáu ngàn trượng.
Trục Thần sơn.....
Khương Trường Sinh yên lặng ghi lại, về sau nếu có hứng thú, có thể đi Đại Tề dọn Trục Thần sơn đi.
Bất quá dựa theo Kiếm Thần nói, Trục Thần sơn hẳn không phải là mỏm núi đơn nhất, mà là một dãy núi, đoán chừng hắn tạm thời cũng mang không nổi.
Bởi vì thiên thạch vũ trụ bị chuyển đến, dẫn đến Kinh Thành vô cùng náo nhiệt, rất nhiều người đều hiếu kỳ bên trong thiên thạch vũ trụ cất giấu cái gì, thám tử các triều, các môn phái tiềm phục tại Kinh Thành cũng cấp tốc truyền tin tức trở về.
Đông Hải vương triều, bên trong một phủ đệ ở Hoàng thành.
Tông chủ Thiên Nam hải tông Thiên Nhân Phượng và Đường tông chủ đang uống trà, nghe nói thủ hạ hồi báo, ánh mắt của hai người trở nên phức tạp.
Đợi sau khi thủ hạ rời đi, Đường tông chủ cảm khái nói:
- Đại Cảnh quả nhiên là khí vận thịnh vượng, có phúc đức được trời phù hộ, có lẽ là khí vận Nhân Vương và hoàng đế Đại Cảnh dung hợp tạo ra kết quả, từ xưa đến nay, còn chưa có Nhân Vương kết hợp khí vận cùng hoàng đế vận triều, dù sao trên phiến mặt đất này, vận triều chi phong mới sinh ra ngàn năm, vẫn là xuất hiện ở dưới tay triều tông, vốn không dễ, mà Nhân Vương thì có truyền thừa cổ lão từ xưa đến nay.
Thiên Nhân Phượng yên lặng.
Đường tông chủ nói theo:
- Bây giờ xem ra, vận triều chính là xu thế cần thiết, đại lục phía sau Thiên Hải đã bị vận triều thống nhất, có lẽ chúng ta cũng nên chuyển đổi mạch suy nghĩ.
Thiên Nhân Phượng hỏi:
- Như thế nào chuyển đổi, học một trong triều tông là Phù Nguyệt thế gia hiệu lực cho Đại Cảnh?
Ngữ khí của nàng mang theo trào phúng.
Nhiều năm qua đi một mực không có chờ đến cơ hội báo thù cho đệ đệ, để cho nàng rất nôn nóng.
Đường tông chủ lắc đầu nói:
- Tự nhiên không phải, nếu như vậy, có gì khác biệt với bị người chiếm đoạt, thôi, ta cũng chỉ tùy tiện nói một chút, vẫn tiếp tục nói chuyện đi, ta muốn mời một vị tiền bối đang bế quan, một khi hắn đột phá tới Nhị Động Thiên Cảnh, chuyện kia sẽ có biến hóa, ngươi cũng đặt chân mấy trăm năm ở trên biển, hẳn là rõ ràng không có đồng minh vĩnh viễn, hết thảy đều tương quan cùng lợi ích.... -.
Thiên Nhân Phượng cắt ngang hắn, nói:
- Hắn muốn cái gì?
Đường tông chủ bất đắc dĩ nói:
- Ngoại trừ long mạch lúc trước đã nói xong ra, hắn mong muốn nữ nhân, võ học hắn tu hành cần hấp thụ nguyên khí của các cô gái trẻ tuổi, hắn đức cao vọng trọng tại địa bàn của mình, không tốt ra tay với đệ tử của mình, cho nên để mắt tới nữ tử Long Mạch đại lục, hắn muốn rất nhiều rất nhiều.....
Hai mắt dưới mặt nạ Thiên Nhân Phượng lóe lên vẻ lạnh lùng.
Đường tông chủ không nói thêm lời, mà nâng chung trà lên.
Thiên Nhân Phượng nói:
- Nghe nói có tông môn hải ngoại tiếp xúc Đại Tề, Thiên Hàn, thậm chí còn có những tông môn khác chuẩn bị đến đỡ vương triều bình thường tấn thăng vận triều, vì sao chúng ta không liên hợp bọn hắn?
Đường tông chủ nói:
- Ta hỏi thăm qua, bọn hắn cảm thấy Thiên Hàn, Đại Tề cách Đại Cảnh xa xôi, dùng tốc độ Đại Cảnh phát triển tạm thời uy hiếp không được bọn hắn, tất cả đều từ chối ta nhã nhặn, nhìn ra được bọn hắn không muốn cùng chúng ta chia thiên hạ, đều tràn ngập tự tin.....
Sau khi Hồng Huyền vương triều diệt vong, thiên hạ chỉ còn lại có bốn phương vận triều, Đại Cảnh, Đại Tề, Thiên Hàn, Đông Hải, trong đó Đông Hải gần đây, hai phe vận triều khác ước gì bọn họ đấu cùng Đại Cảnh.
Thiên Nhân Phượng hít sâu một hơi, ánh mắt lập loè sát ý, nói:
- Vậy mời vị tiền bối ngươi nói kia đến, Đại Cảnh nhất định phải bị diệt.
Đường tông chủ ý vị thâm trường nhìn nàng một cái, chậm rãi gật đầu.
Cuối năm.
Thiên thạch vũ trụ bên ngoài kinh thành đã bị số lượng lớn cấm vệ quân bao vây, biên giới thậm chí tu kiến lên nhà lầu rất cao, đếm không hết thợ mỏ đang khai thác viên vẫn thạch khổng lồ này, dẫn tới không ít võ giả, bách tính lui tới quan sát.
Dương Chiêu Đế và mấy vị Thần Nhân khác trấn thủ một phương, tránh cho có người trộm cắp.