Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 345: Hắn xuất thủ cứu ta (1)

Chương 345: Hắn xuất thủ cứu ta (1)
Nếu đệ tử Long Khởi quan có thể bằng vào cơ duyên bản thân đạt được võ học như thế, hắn ngược lại không có ngăn cản, người đều có mệnh, nhưng hắn không có khả năng tự mình đi thu thập võ học này cho đệ tử Long Khởi quan học.
Võ công này không có khả năng thật không có chút tác hại, chắc chắn tồn tại khuyết điểm, theo cảnh giới tăng lên, không sớm thì muộn sẽ lộ ra.
Bạch Kỳ cảm khái nói:
- Càn Khôn cảnh đã đủ hấp dẫn người.
Khương Trường Sinh lườm nó một cái, nói:
- Ngươi có muốn xuống núi tìm Tà Tôn, nhìn một chút có thể tập được này thần công hay không?
Bạch Kỳ liền vội vàng lắc đầu, đi đến trước mặt hắn, dùng đầu cọ chân của hắn, cười hắc hắc nói:
- Nô gia chỉ muốn cả một đời làm bạn Đạo Tổ, không rời không bỏ.
Khương Trường Sinh quay người, nhảy lên Địa Linh thụ.
Kiếm Thần không có phát biểu cái nhìn, hắn ngồi tĩnh tọa ở trên mái hiên, hai tay nắm một thanh kiếm, đang trầm tư suy nghĩ.
Ầm ầm từng tiếng vang lên.
Dãy núi rung động, mặt đất lay động, bụi đất cuồn cuộn tung bay che trời.
Hơn một trăm võ giả vây quanh một đầu Cự yêu, võ học vô số, chân khí hạo đãng, điên cuồng rơi vào trên người Cự yêu.
Đầu Cự yêu này chính là Huyền Mi yêu vương, thân hình giống như trâu, mọc ra hai cái đầu thật, một cái là đầu trâu, một cái là đầu người, khuôn mặt đầu người giống như một lão giả, lông mày có màu vàng nâu, làm cho người chú mục, thân bò cao lớn mười một mười trượng, sau lưng mọc lên hai cánh, khoác lên sâu bộ lông màu xanh lam, hắn còn mọc ra sáu cái đuôi, dài như thân bò, trong lúc vung vẩy nện dốc núi sụp đổ, liên miên rừng cây bị chao đảo, thanh thế to lớn.
Hơn một trăm năm mươi đệ tử Thánh phủ vây công Huyền Mi yêu vương, từng người có thân pháp siêu quần, tốc độ cao tránh né Huyền Mi yêu vương công kích.
Huyền Mi yêu vương thả người vọt lên, ép tới mặt đất sụp đổ, hai cánh chấn động, hắn lại bay tới không trung xoay quanh, đầu trâu kéo ra, bắn ra liệt diễm cuồn cuộn, như là biển lửa rơi xuống, đệ tử Thánh phủ cả kinh dồn dập ngưng tụ chân khí, hình thành vòng bảo hộ ngăn cản.
Mộ Linh Lạc cũng như thế, tay phải nàng nắm lấy một thanh kiếm bạch ngọc, ngước nhìn Huyền Mi yêu vương không ai bì nổi trên bầu trời.
- Yêu Vương thật cường đại.....
Mộ Linh Lạc tự lẩm bẩm, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
Yêu này có Yêu lực bàng bạc, tốc độ cũng rất nhanh, nàng vẫn là lần đầu tiên gặp được yêu thú mạnh mẽ như thế.
Võ giả chủ yếu phụ trách kiềm chế đều là Kim Thân cảnh, từng người đều cầm vũ khí trong tay, ngang tàng dũng cảm phóng tới Huyền Mi yêu vương, nhóm Thần Nhân thì cách ra xa xa dùng chân khí công kích.
Có một vị Thần Nhân đặc thù.
Đó chính là Lâm Hạo Thiên.
Tiểu tử này cầm trong tay đoản đao, gia nhập trận doanh của Kim Thân cảnh, cận thân công kích Huyền Mi yêu vương.
Chiến đấu đã kéo dài một quãng thời gian, không ít đệ tử đã bị thương, nhưng tạm thời chưa có người tử vong, bên trong Thánh phủ thi đấu, trường hợp đệ tử bị giết cũng không phải hiếm thấy, các trưởng lão cũng sẽ không ra tay cứu giúp, cho nên các đệ tử đều không dám khinh thường.
Huyền Mi yêu vương bị vây công nhưng yêu lực chưa từng yếu bớt, vẫn như cũ tiêu xài yêu lực vô biên, giống như vô cùng vô tận.
- Đám tiểu oa nhi Nhân tộc các ngươi cũng dám vượt cảnh giới khiêu chiến bổn vương, quả nhiên cuồng vọng, bổn vương nhất định phải để các ngươi hối hận.
Một tiếng nói cao tuổi mà âm tàn vang vọng đất trời, chính là do mặt người của Huyền Mi yêu vương phát ra, trên gương mặt kia tràn đầy sát ý âm lãnh, để người ta nhìn mà sợ.
Đầu trâu của hắn phát ra một tiếng rống to, cao vút kéo dài, quanh quẩn không dứt.
Sắc mặt một tên đệ tử đại biến, kêu lên:
- Không tốt! Hắn đang triệu tập yêu vật! Nhanh lên tru diệt hắn.
Lời vừa nói ra, hết thảy đệ tử Kim Thân cảnh lần nữa cùng nhau tiến lên, biển lửa đầy trời căn bản ngăn không được bọn hắn.
Khương Trường Sinh nhìn thấy một màn này, hắn âm thầm cảm khái.
đệ Tử Kim Thân cảnh của Thánh phủ thật sự không đơn giản, khí thế kia đều sắp bắt kịp Càn Khôn cảnh, trách không được dám hợp lại vây công Yêu Vương có thể so với Càn Khôn cảnh. Sự chú ý của hắn đặt ở trên người Mộ Linh Lạc, nha đầu này không có lỗ mãng, mà đứng ở xa xa quan chiến.
Xem ra tạm thời không có gặp nguy hiểm.
Đúng lúc này.
Phần cuối thiên địa truyền đến một tiếng vang thật lớn, Mộ Linh Lạc cả kinh quay đầu nhìn lại, phần cuối đường chân trời bay lên một bóng đen, dùng tốc độ cực nhanh nhảy lên đến trên biển mây, sau đó xuyên qua biển mây, bay qua đỉnh đầu của nàng, nàng rõ ràng thấy trong mây có hắc ảnh khổng lồ xuyên qua.
- Đó là cái gì.....
Mộ Linh Lạc nhíu mày, trong lòng bất an suy nghĩ.
Không chỉ là nàng, các đệ tử Thánh phủ khác cũng nhận ra.
Oanh!
Biển mây đột nhiên nổ tung, một thân ảnh khủng bố từ trên trời giáng xuống, một đệ tử Kim Thân cảnh tới không kịp né tránh, bị ép tới rơi xuống phía dưới, đập xuống đất, nhấc lên bụi đất ngập trời.
Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, đều hít sâu một hơi.
Đây là một yêu ma thân giống như người vượn, trên người mọc ra bộ lông màu đen, tứ chi cường tráng, cao ba mươi trượng, hai tay của hắn đặc biệt dài, cơ bắp cuồn cuộn, gương mặt đỏ bừng, khi thế còn đường đại hơn cả Huyền Mi yêu vương.
Đáng sợ nhất chính là yêu ma này vậy mà khiêng một thân cây to lớn, đường kính đi đến mười trượng, so với người hắn còn dài hơn.
Một bên khác, bên trong một cung điện.
Mười mấy võ giả thân mặc áo bào trắng ngồi vây quanh, trên tay bọn họ đều cầm lấy một khối ngọc thạch lớn, bên trong phản chiếu từng chỗ thi đấu của Thánh phủ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất