Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 380: Tư chất đệ nhất thiên hạ, toàn thành cầu chiến tin (2)

Chương 380: Tư chất đệ nhất thiên hạ, toàn thành cầu chiến tin (2)
Bây giờ Đại Cảnh phổ biến phong trào võ đạo, nhưng Đông Lâm châu cách Ti Châu quá xa, trời cao hoàng đế xa, võ đạo bị quyền quý nắm hết, cho nên Dương Chu từ nhỏ không có tập võ.
Nếu như hắn một mực đợi ở trong thành, thiên tư mạnh nhất này sẽ bị mai một.
Hắn quan sát qua gân cốt của Dương Chu, hết sức kỳ lạ, luận cường độ không bằng Khương Tiển, Bình An, chợt nhìn qua, tựa hồ không có gì đặc thù, trên đường đang phi hành, hắn cố ý thả chậm tốc độ, quan sát tỉ mỉ.
Thì ra trong cơ thể Dương Chu có chín huyệt đạo đặc thù, cần chân khí kích thích, một khi đả thông, kỳ kinh bát mạch nhất định thuế biến, loại tình huống này cực kỳ thần kỳ, Khương Trường Sinh cũng là lần đầu nhìn thấy.
Hắn đã bàn giao Thanh Nhi, để Dương Chu trực tiếp học tập Đại Chu Thiên Thần Công.
Dương Chu gia nhập cũng không có mang đến ảnh hưởng cho Long Khởi quan, bởi vì bây giờ đệ tử Long Khởi quan đã gần vạn, nhiều một người cũng rất khó bị phát hiện.
Một tháng sau.
Đêm khuya.
Khương Trường Sinh mở to mắt, mấy tức sau, Kiếm Thần cũng mở to mắt, nhìn về phía Võ Phong.
Khá lắm!
Mới luyện một tháng, Dương Chu không ngờ lại luyện thành Đại Chu Thiên Thần Công tầng thứ nhất, lợi dụng chân khí thành công đả thông huyệt đạo, nghênh đón thuế biến, linh khí võ đạo trên Võ Phong đang dũng mãnh lao tới phía hắn, trợ giúp hắn thối luyện thể phách.
Cũng may Khương Trường Sinh sớm đã thông báo, để cho hắn một mình ở một gian phòng, cho nên không có kinh động đến đệ tử khác.
Kiếm Thần nhìn về phía Khương Trường Sinh, nói:
- Trong Long Khởi quan tựa hồ xuất hiện một vị thiên tài ghê gớm, ta có thể đi nhìn một chút không?
Khương Trường Sinh gật đầu.
Kiếm Thần lập tức tan biến trên mái hiên.
Bạch Kỳ mở to mắt, hiếu kỳ nói:
- Ngay cả Kiếm Thần đều bị kinh động, xem ra vị đệ tử này không đơn giản, chậc chậc, chủ nhân, Long Khởi quan cuối cùng có thiên tài ghê gớm, không biết so với Chu Tuyệt Thế, Ngọc Thanh Uyên thì như thế nào?
Trước đó nghe nói Chu Tuyệt Thế, Ngọc Thanh Uyên, nó đã âm thầm chửi bậy.
Đệ nhị Thánh địa, đệ tam thánh địa đều có thiên tài danh chấn thiên hạ, tại sao Long Khởi quan không có?.
Hoang Xuyên trước kia tính một vị, nhưng Hoang Xuyên đã già.
Khương Trường Sinh nói:
- Hắn càng mạnh.
Mặc dù tìm kiếm Dương Chu chỉ mất một điểm giá trị hương hỏa, nhưng đó là bởi vì Dương Chu quá yếu, cũng không phải tư chất không được.
Hắn bây giờ đã suy nghĩ ra được, giá trị hương hỏa chỉ về cảnh giới, công lực phân chia, cũng không thể đại biểu thực lực cụ thể.
Không chỉ là Kiếm Thần, Thanh Nhi, Hoang Xuyên, Lăng Tiêu cũng bị kinh động, dồn dập đi vào đình viện của Dương Chu, nhìn thấy Kiếm Thần hiện thân, ba người lập tức hành lễ.
Khương Trường Sinh ngẩng đầu, ánh mắt xuyên thấu tiên vụ, nhìn lên Minh Nguyệt trên bầu trời, lẩm bẩm nói:
- Lại là vầng trăng rất đẹp.
Từ sau khi Đại Cảnh khai chiến, trong vòng nửa năm, tin chiến thắng liên tục, thậm chí có bốn phương vương triều chủ động đầu hàng, trực tiếp để phiên vương tiến đến tiếp quản giang sơn.
Thuận Thiên hoàng đế cũng không có nhàn rỗi, điều động số lượng lớn văn thần võ tướng tiến đến, cũng không tính giao địa bàn mới thu cho phiên vương, các phiên vương mặc dù không vừa lòng, nhưng cũng không dám phản bác, ai cũng biết bệ hạ hiện thời được Nhân Vương truyền thừa, võ công cao cường, lại thêm Đạo Tổ bảo hộ, đừng nói tạo phản, bọn hắn thậm chí không dám nói với Thuận Thiên hoàng đế một chữ ‘Không’.
Khi Đại Cảnh đang điên cuồng khuếch trương, Dương Chu ở trong Long Khởi quan cũng bắt đầu thanh danh vang dội.
Bất kỳ ngoại công gì, hắn xem một lần đều hiểu.
Để các đệ tử gọi là vị Chu Tuyệt Thế thứ hai hoành không xuất thế.
Dương Chu cũng cảm thấy rất kỳ quái, hắn trước kia nhìn qua võ giả biểu diễn võ công, khi đó không nhớ được.
Hắn cảm thấy là vị tiền bối tựa như tiên nhân kia ban cho hắn thiên phú, hắn tới Long Khởi quan có được một khoảng thời gian, biết được đạo nhân vô cùng trẻ tuổi anh tuấn mạc áo bào trắng chỉ có một vị.
Đạo Tổ!
Cũng chỉ có Đạo Tổ có thể làm cho hắn trực tiếp bái vào làm môn hạ của Thanh Nhi.
Trong lòng hắn rất cảm kích đối với Đạo Tổ, trong lòng cũng nhẫn nhịn một cỗ hăng hái, không thể để cho Đạo Tổ thất vọng.
Một ngày này.
Thanh Nhi đến bái phỏng.
Nàng cũng không phải tới báo tình huống của Dương Chu, mà là mang đến một phong thư, nói:
- Đạo trưởng, xảy ra chuyện lớn, hiện tại toàn thành lưu truyền tin này, đây là một phong thư khiêu chiến, trên đó viết Thiên Hải đệ nhất Diệp Tầm Địch cầu chiến, mùng một tháng sau, quyết chiến cùng ngài tại đỉnh Võ Phong.
Khương Trường Sinh mở mắt, tiếp nhận tin này, mừng thầm trong lòng.
Kiếm Thần cau mày nói:
- Thiên Hải đệ nhất nhân, chẳng lẽ là vì vật kia tới?
Bạch Kỳ bày ra trảo, nói:
- Không sao đâu, người nào tới đều phải bại, nói ra, mộ anh hùng rất lâu không có người mới đây.
Khương Trường Sinh nói:
- Người này cũng sẽ không khiến ta thật vọng.
Không tệ không tệ!
Đáng giá khen ngợi!
Đây không phải cho hắn cơ hội Hiển Thánh à?
Có lẽ hắn còn có thể bởi vậy bắt thêm giá trị hương hỏa ở Thiên Hải.
Thanh Nhi bất đắc dĩ nói:
- Nghe nói không chỉ là Kinh Thành có, có một đám võ giả thần bí đang trắng trợn tản ra tin tức này, Bạch Y vệ đều bắt không được bọn hắn.
Khương Trường Sinh nói:
- Nếu hắn muốn đến, vậy cứ tới.
Hắn ngừng một chút nói:
- Mấy ngày nữa, mang tiểu tử kia đi Chân Võ các, thừa dịp Chu Tuyệt Thế còn chưa rời khỏi, vừa hay để cho hắn bị kích thích, miễn cho hắn bành trướng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất