Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 412: Thập Bát Tinh Túc, bình định Thiên Hải (2)

Chương 412: Thập Bát Tinh Túc, bình định Thiên Hải (2)
Năm ngoái, Chân Long tự Chu Tuyệt Thế còn tới khiêu chiến Dương Chu, kết quả không địch lại Dương Chu.
Sau trận chiến kia, danh tiếng Dương Chu truyền ra khắp võ lâm Đại Cảnh, ai cũng biết Long Khởi quan xuất hiện một tên tuyệt thế thiên tài, chính là đồ đệ của đạo trưởng, nghe nói còn chiếm được Đạo Tổ chân truyền.
Xem trong chốc lát, Khương Trường Sinh thu hồi tầm mắt.
Hắn lần nữa vận dụng hương hỏa diễn toán.
Vị cường giả bí ẩn đi đến ba trăm vạn giá trị hương hỏa không hề rời đi vùng biển phụ cận, đã chờ đợi mấy năm, đây cũng không phải dấu hiệu tốt.
Mà cường giả Long Mạch đại lục cũng càng ngày càng nhiều, trừ hắn và Diệp Tầm Địch, Kiếm Thần ra, vậy mà xuất hiện mấy vị cao thủ thần bí mười vạn giá trị hương hỏa trở lên, hắn quan sát qua, tất cả đều núp ở Đại Tề.
Đại Tề đang ngưng tụ sức mạnh.
Mười vạn giá trị hương hỏa, chính là cánh cửa Nhất Động Thiên.
Mặc dù Đại Cảnh đã chiếm đoạt tam phương vận triều, nhưng Đại Tề cũng không có ý đầu hàng.
Thiên Hàn vương triều phía Tây bởi vì địa thế vắng vẻ, điệu thấp, bất quá người mạnh nhất bên trong Thiên Hàn vương triều vẫn chưa tới năm ngàn giá trị hương hỏa, nói cách khác, Thiên Hàn đệ nhất nhân chẳng qua là Kim Thân cảnh.
Khi Khương Trường Sinh đang đo đạt số liệu của các nơi, Thuận Thiên hoàng đế trong ngự thư phòng đang nổi giận.
- Chút tông môn trên biển này có ý gì, muốn bức trẫm cắt đất?
Thuận Thiên hoàng đế tức giận quát, ánh mắt hắn trừng lớn nhìn về phía Trần Lễ, Trương Anh, Đạo Thần cùng với ba vị đại thần khác đang đứng ở phía trước.
Bên bàn đọc sách còn có một thiếu niên đứng, thoạt nhìn mười lăm mười sáu tuổi, chính là Thái Tử hiện thời, Khương Triệt.
Trương Anh cau mày nói:
- Hẳn là ý tứ như thế, ngay cả Kỳ Duyên thương hội cũng bị uy hiếp, có cao thủ thần bí đang khiêu chiến các tông môn Thiên Hải, mong muốn thống nhất Thiên Hải, những năm này, Kỳ Duyên thương hội một mực điều tra động tĩnh của Phụng Thiên, nhưng Phụng Thiên làm việc thần bí, thủy chung tra không được, nhưng ta luôn cảm thấy người muốn thống nhất Thiên Hải có thể là vì Phụng Thiên hiệu lực, một khi Thiên Hải bị đoạt, lại thêm Đại Tề ở phía bắc, Đại Cảnh rất có thể bị vây công.
Đạo Thần tóc trắng xoá nói theo:
- Bệ hạ, Bạch Y gần đây vệ điều tra ra, chiến tranh giữa Đại Tề và Yêu Vương đã kết thúc, hai bên không có phân ra thắng bại, thuộc hạ lo lắng ở trong đó có kỳ quặc.
Thuận Thiên hoàng đế khẽ nói:
- Chẳng lẽ Đại Tề còn có thể bắt tay giảng hòa cùng Yêu Vương?
Không đợi Đạo Thần trả lời, Thuận Thiên hoàng đế mở lời:
- Để Thiên Sách quân chuẩn bị lên phía bắc, trẫm không muốn bị động bị đánh, trước từng bước khuếch trương, chuẩn bị tiếp cận Đại Tề.
- Còn về Thiên Hải, trẫm chuẩn bị tìm một người thống nhất võ lâm Thiên Hải, Đại Cảnh tạm thời ăn không vô Thiên Hải, vậy an bài một người ổn định Thiên Hải.
Trần Lễ hỏi:
- Bệ hạ, Thiên Hải cũng không phải Long Mạch đại lục, Càn Khôn cảnh đều không thể bình định Thiên Hải.
Thuận Thiên hoàng đế bình tĩnh nói:
- Triệt nhi, đi một chuyến Long Khởi quan, giúp trẫm cầu đạo tổ, để Diệp Tầm Địch đi Thiên Hải một lần.
Khương Triệt lĩnh mệnh rời đi.
Thuận Thiên hoàng đế nhìn về phía Trần Lễ, nói:
- Trẫm chuẩn bị chỗ tổ chức thịnh hội võ đạo trên Đông Hải, chiến đấu giành võ lâm chí tôn, ngươi tới chuẩn bị, chọn địa điểm, tháng sáu sang năm chọn ra võ lâm đệ nhất nhân hiện thời! Võ lâm đệ nhất nhân có thể khai sáng Thánh địa tại nơi đó, triều đình phụ trách bỏ vốn.
Trần Lễ lĩnh mệnh.
Ánh mắt Trương Anh sáng lên, thầm nghĩ chiêu này quá xinh đẹp.
Nhìn như là võ lâm luận võ, trên thực tế là muốn tập trung lực lượng võ đạo ở Đông Hải, đề phòng Phụng Thiên đột kích.
Đại Cảnh có quốc lực mạnh mẽ, nhưng võ lâm vẫn độc lập, lợi dụng được cỗ lực lượng này, có thể đưa đến diệu dụng.
Trong đình viện.
Khương Triệt quỳ gối trước mặt Khương Trường Sinh, khẩn trương nói ra thỉnh cầu của hoàng đế.
Khương Trường Sinh nhìn cái bớt giữa mi tâm Khương Triệt, trong lòng hơi có cảm khái.
Khương Triệt lớn lên biểu thị lại một thời đại sắp đến.
Bạch Kỳ dựa cằm vào sát móng vuốt, cười ha hả nói:
- Thả Diệp Tầm Địch rời đi, nếu hắn chạy thì sao? Hắn là tù nhân nha.
Khương Triệt xấu hổ, không dám ngẩng đầu.
Diệp Tầm Địch mở mắt, khó chịu nói:
- Uy uy uy, ta chạy cái gì, ta ước gì một mực đợi bên cạnh Đạo Tổ, con cho thối nhà ngươi, ít đi nhục nhã người khác.
- Ta không phải cẩu, mẹ nó ta là sói, ngân lang cao quý.
- Ngươi nhìn một cái ngươi bộ dạng của con lang kia.
Bạch Kỳ kém chút tức chết, hết sức muốn bổ nhào qua, nhưng nó đánh không lại Diệp Tầm Địch.
Khương Trường Sinh mở lời:
- Diệp Tầm Địch, đi một chuyến đi, sau khi bình định võ lâm Thiên Hải trở lại chính là được, vừa hay nói cho thế nhân, ngươi vẫn còn ở đó.
Diệp Tầm Địch thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói:
- Ta đây đi liền.
Nhìn như bất đắc dĩ, trên thực tế trong mắt của hắn tràn đầy vẻ hưng phấn.
Hắn đã tập được Cửu Thần Đấu Chuyển Công mà Đạo Tổ truyền thụ cho, đã sớm muốn đại triển quyền cước, đây là cơ hội tốt.
- Hiện tại có thể động thân.
- Được.
Diệp Tầm Địch đứng dậy, cái gì cũng không thu thập, tan biến tại chỗ.
Khương Triệt thở dài một hơi, không giống với Thuận Thiên hoàng đế, hắn còn không biết thân phận chân thật của Khương Trường Sinh, cho nên đối mặt truyền thuyết của Đại Cảnh, hắn rất câu thúc.
Khương Trường Sinh mở lời:
- Đứng lên đi, nói cho ta một chút, ngươi bình thường đang học cái gì.
Khương Triệt đứng dậy, bắt đầu giảng giải sinh hoạt bình thường của mình.
Hắn không mê vui giống như các huynh trưởng của Thuận Thiên hoàng đế, có lẽ bởi vì tiền lệ Khương Thiên Mẫn còn đó, từ nhỏ, Thuận Thiên hoàng đế cực kỳ nghiêm ngặt đối với hắn, văn võ đều muốn hắn tìm hiểu rõ ràng.
Trước giữa trưa luyện công, buổi chiều đọc sách, chạng vạng tối thì tu hành ngoại công, thời gian mỗi ngày của hắn đều được an bài rất chặt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất