Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 413: Hoàng thất rung chuyển, Thiên Nhai hiển linh (1)

Chương 413: Hoàng thất rung chuyển, Thiên Nhai hiển linh (1)
Khương Triệt nói xong cuộc sống thường ngày của mình, khẩn trương liếc nhìn Khương Trường Sinh, vừa đối đầu ánh mắt của hắn, bị dọa đến toàn thân run lên.
Đối với Khương Triệt tự hạn chế, Khương Trường Sinh vẫn rất hài lòng.
Bất quá tiểu tử này thiếu đi bá khí.
Làm hoàng đế cũng không thể giống như vậy.
Khương Trường Sinh nói:
- Từ mai, ngươi đi theo Dương Chu tập võ, rút ra thời gian trong hoàng cung, tới Long Khởi sơn.
Nghe vậy, Khương Triệt kinh hỉ, vội vàng bái tạ Khương Trường Sinh.
Hắn đã sớm nghe nói võ công của Dương Chu, đi theo Dương Chu tập võ, không chỉ có thể mạnh lên, cũng là đang góp nhặt nhân mạch.
Hắn tự nhiên hiểu rõ Đạo Tổ có ý tốt, trong lòng hết sức kích động.
Chỉ cần được Đạo Tổ tán thành, vậy vị trí thái tử của hắn sẽ ổn.
Tuy là Thái Tử, nhưng hắn một mực lo lắng.
Từ khi đại Cảnh lập quốc đến nay, đã có một trăm bốn mươi năm, ngoại trừ Cảnh Nhân tông ra, không có một vị Thái Tử đăng cơ thành công, dân gian càng trêu chọc ai làm Thái Tử, người đó không may.
Hắn cần cù như thế là vì không muốn bị người ta chê cười.
Hôm nay, hắn cuối cùng thu hoạch được một chút lòng tin.
Khương Trường Sinh khoát tay, ra hiệu Khương Triệt lui ra, Khương Triệt hành lễ, sau đó rời đi.
Đợi hắn xuống núi, Khương Trường Sinh mới cảm khái nói:
- Kẻ này cũng là văn võ song toàn, đáng tiếc, thiếu một chút bá khí.
Bạch Kỳ bất đắc dĩ nói:
- Chủ nhân tốt của ta, hắn ở trước mặt ngài có thể có bá khí gì, vậy là đúng mực rồi?
Kiếm Thần buồn cười, mặc dù hết sức đùa, thế nhưng lời nói là thật.
Khương Trường Sinh lườm Bạch Kỳ một cái, dọa Bạch Kỳ lạnh cóng toàn thân, không còn dám nhiều lời.
Khương Trường Sinh nhìn về phía Hoàng Thiên, Hắc Thiên, nói:
- Để hai tiểu gia hỏa này có rảnh đi tìm Khương Triệt chơi, như thế nào?
Bạch Kỳ nghe xong, hiểu rõ ý hắn.
Kiếm Thần cảm khái nói:
- Như vậy xem ra, Thuận Thiên hoàng đế cũng không phải hoàng đế hạnh phúc nhất.
Cùng nhau tập võ với Dương Chu, Thập Bát Tinh Túc, lại có thể thành lập hữu nghị với hai miêu yêu tiềm lực vô hạn, tương lai của Khương Triệt không thể đo lường.
- Không có cách, trợ Đại Cảnh, cũng là giúp ta.
Khương Trường Sinh tự lẩm bẩm, sau đó nhắm mắt lại.
Một bên khác, Khương Triệt nhanh chóng trở lại trong ngự thư phòng hoàng cung, kể lại những lời mình đã nói và chuyện Đạo Tổ phân phó cho Thuận Thiên hoàng đế nghe.
Thuận Thiên hoàng đế mừng rỡ, cười to nói:
- Triệt nhi, không tệ, trẫm không có nhìn lầm ngươi, rất tốt, từ ngày mai, ngươi cứ đi theo Dương Chu tập võ, nhớ kỹ, mỗi lần đi Long Khởi quan, mang theo điểm tâm cung đình cho Đạo Tổ, ngươi an tĩnh đi vào, đặt điểm tâm lên bàn liền rời đi, không cần quấy nhiễu Đạo Tổ.
- Nhi thần tuân mệnh.
Khương Triệt cố nén kinh hỉ trả lời.
Không đến mấy ngày, quyền quý toàn bộ Kinh Thành đều biết Thái Tử được Đạo Tổ ưu ái, trong lúc nhất thời, các quyền quý cuồn cuộn sóng ngầm, những sĩ tộc giao hảo với hoàng tử khác dồn dập bắt đầu rút lui.
Hoàng tử khác biết được việc này, có phẫn nộ, có thất vọng, có cao hứng.
Thuận Thiên năm hai mươi bảy, tháng ba.
Dương Chu bước vào Thần Nhân, chân khí tăng vọt, kinh động toàn bộ Long Khởi quan, tốc độ hắn đột phá truyền ra toàn bộ võ lâm Đại Cảnh, khiến cho võ giả thiên hạ kinh hãi.
Một bên khác, Mộ Linh Lạc đã trở lại Mộ gia.
- Làm sao bây giờ, ta không tốt thuyết phục được gia gia, bởi vì như thế sẽ nói ra ngươi.
Trong mộng cảnh, Mộ Linh Lạc một mặt khó khăn nói.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Nói thôi, không có gì.
Lúc trước không cho Mộ Linh Lạc nói, là kiêng kị Thần Cổ đại lục, bây giờ hắn đã đột phá tới Đạo Pháp Tự Nhiên Công tầng thứ tám, không sợ Thần Cổ đại lục.
Mộ Linh Lạc nghe xong, mặt mày hớn hở, trong lòng cảm động, ôm lấy cánh tay Khương Trường Sinh, nói:
- Trường Sinh ca ca, ngươi thật sự quá tốt.
Nàng cứ nghĩ Khương Trường Sinh là vì nàng mà đánh vỡ nguyên tắc, nàng há có thể không cảm động?
Nàng bắt đầu nói về tình huống của Mộ gia và Thần Cổ đại lục.
Các nơi xuất hiện Yêu Vương, vương triều phạt yêu, tông môn cũng như thế, ngay cả Mộ gia cũng liên tục gặp phải yêu thú tập kích, toàn bộ Thần Cổ đại lục đã đại loạn.
Dĩ vãng có Thánh phủ trấn áp yêu ma cường đại, nhưng theo cao thủ Thánh phủ rời đi từng đám, không cách nào lại trấn áp yêu ma, Thần Cổ đại lục chỉ có thể dựa vào chính mình đối mặt.
Gia chủ Mộ gia cũng có dự định rời khỏi Thần Cổ đại lục, chẳng qua là trời đất bao la, không biết nên đi về phía nơi nào, bởi vì quan hệ của Mộ gia đều ở Thần Cổ đại lục.
- Đúng rồi, Trường Sinh ca ca, nếu ta thuyết phục Mộ gia rời đi, có thể lại thu nạp một vài đồng môn cùng lên đường hay không?
Mộ Linh Lạc hỏi.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Tự nhiên có thể, bất quá lòng người khó lường, ngươi cẩn thận một chút.
Mộ Linh Lạc thở dài nói:
- Không có cách, gần đây có không ít đồng môn ở Thánh phủ đầu nhập vào ta, gia tộc của bọn hắn đều bị Yêu Vương hủy.
Khương Trường Sinh không nghĩ tới đã nghiêm trọng như vậy, hắn lúc này thuyết phục Mộ Linh Lạc nhanh động tác lên.
Ngày thứ hai, buổi chiều.
Bọn hắn ở trong mộng gặp nhau, Mộ Linh Lạc lúng túng nói:
- Gia gia của ta không tin, nói ngươi có thể cứu ta, có thể hiện ra tuyệt học ở trước mặt hắn hay không?
Khương Trường Sinh cười nói:
- Tự nhiên không có vấn đề, để cho người Mộ gia các ngươi tụ tập tại hậu sơn Mộ gia.
Mộ Linh Lạc hưng phấn gật đầu, sau đó rời khỏi mộng cảnh.
Nàng mở to mắt, đột nhiên cảm giác được không thích hợp.
Sao Trường Sinh ca ca lại biết hậu sơn Mộ gia có khả năng dung nạp hết thảy tộc nhân?
Vừa nghĩ tới Trường Sinh ca ca có thể cự ly xa cứu trợ nàng, nàng đã bình thường trở lại.
Nàng đứng dậy, tiến đến bái phỏng gia chủ Mộ gia. Gia chủ Mộ gia tên Mộ Huyền Cương, chính là ông nội của Mộ Linh Lạc, nghe nói việc này, hắn mặc dù nửa tin nửa ngờ, vẫn hiệu triệu hết thảy tộc nhân đi hậu sơn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất