Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 453: Tấn thăng hoàng triều, Thiên chi tử (1)

Chương 453: Tấn thăng hoàng triều, Thiên chi tử (1)
- Trẫm kế thừa ý chí Cảnh Đế các triều đại, khai cương khoách thổ, thăm dò hải ngoại, hưng thịnh võ đạo, lập Võ phủ khắp thiên hạ, phát ý chí dương Thuận Thiên.....
- Nay, trẫm trên thuận theo thiên ý, dưới thuận với dân tâm, dùng huyết mạch hoàng thất Khương gia, để cho Đại Cảnh tấn thăng khí vận hoàng triều, Thiên Thần Địa Chích, thỉnh trợ trẫm cùng trăm triệu con dân Đại Cảnh.
Thuận Thiên hoàng đế đứng trước Nhân Hoàng bia giơ cao khí vận bài, cao giọng tuyên thệ, tiếng nói vang dội vang vọng toàn bộ Kinh Thành, từng người bách tính, võ giả đường đi đều ngừng chân, nhìn về phía hoàng cung.
Vùng trời hoàng cung, biển mây bốc lên, hình thành một vòng xoáy khổng lồ.
Khí vận hùng hậu, kinh thiên động địa.
Võ giả thiên hạ đều có thể cảm nhận được quanh người có một loại đồ vật nào đó nhìn không thấy, sờ không được đang vờn quanh, bọn hắn đều hiểu đây là vật gì.
Khí vận.
Đại Cảnh xưa đâu bằng nay, con dân thiên hạ đều đã biết được tầm quan trọng của khí vận, huống chi võ giả, không có người thấp thỏm, ngược lại đều mong đợi nhìn về phía Ti Châu.
Xung quanh Nhân Hoàng bia, Trần Lễ mang theo chúng vận quan của Vận Bộ, dùng công lực bản thân điều động khí vận, vì Đại Cảnh tích lũy khí vận hùng hậu mở ra xiềng xích, trợ Đại Cảnh bay lên.
Diệp Tầm Địch, Bạch Kỳ, Hoàng Thiên, Hắc Thiên đứng bên vách núi, sương mù không thể che đậy thân ảnh của bọn hắn, bọn hắn ở trên cao nhìn xuống Nhân Hoàng bia trong hoàng cung.
- Chậc chậc, trách không được rất nhiều võ giả hiệu lực cho vận triều, tốc độ khí vận tăng trưởng thật khoa trương.
Diệp Tầm Địch cười nói, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.
Từ khi dung hợp cùng khí vận Đại Cảnh, hắn nếm được chỗ tốt của khí vận, dựa vào khí vận, tốc độ hắn luyện công tăng lên, tu hành Đại Kim Cương Thần Thể càng dễ hơn hành Hoang Đạo Thần Nguyên Công.
Bạch Kỳ nằm rạp trên mặt đất, nói:
- Ta đột nhiên nhớ tới tình cảnh lúc Cảnh Thái Tông lập vận triều, thời gian thật nhanh.
Ngữ khí của nó khó có được phiền muộn.
Diệp Tầm Địch tò mò hỏi:
- Cảnh Thái Tông đến cùng là người như thế nào?
Hắn rất tò mò với Khương Tử Ngọc, đến cùng là người như thế nào mới có thể để cho sư phụ đời đời kiếp kiếp thủ hộ giang sơn hắn lưu lại.
Hoàng Thiên, Hắc Thiên cũng rất tò mò, bởi vì bọn hắn thường xuyên nghe Khương Trường Sinh nhắc về Khương Tử Ngọc.
Bạch Kỳ bắt đầu nói về nhận biết của bản thân đối với Khương Tử Ngọc.
Mặc dù Khương Tử Ngọc cũng ỷ vào võ lực vô địch của Đạo Tổ, nhưng so với hậu đại hoàng đế, Cảnh Thái Tông bá khí không người có thể so sánh, cho dù Thuận Thiên hoàng đế hiện thời Càn Khôn cảnh cũng không sánh được.
Hùng tâm Đại Cảnh thống nhất thiên hạ là từ Cảnh Thái Tông bắt đầu, đến nay bút mực lịch sử vẫn tán dương Cảnh Thái Tông đến cực điểm.
Một bên khác.
Khương Trường Sinh đứng trên tường viện, cầm trong tay Xạ Nhật thần cung, hắn đã nhắm ngay phương Bắc.
- Lần đầu tiên cùng người đối xạ, ngươi cũng đừng khiến ta thất vọng, võ giả Bát Động Thiên à.
Khương Trường Sinh thấp giọng tự nói, ánh mắt tràn ngập vẻ hưng phấn.
Cùng lúc đó, bên ngoài Đại Cảnh.
Trên vách núi.
Đám võ giả Phụng Thiên đã ngưng tụ khí vận bản thân, ánh mắt rơi vào trên người Thiên Cung Ngục.
Thiên Cung Ngục nâng đại cung, xem trường thương như mũi tên đặt lên trên dây cung, tay phải kéo dây cung thành đầy tròn.
Oanh!
Khí thế của hắn bùng nổ, chân khí tràn ra bên ngoài, như là liệt diễm màu trắng cháy hừng hực, một thân chân khí tụ hợp vào bên trong trường thương.
- Tụ!
Lão giả trầm giọng quát, hết thảy võ giả cùng nhau biến hóa thủ thế, khí vận trên đỉnh đầu bọn họ bên trên ngưng tụ thành một đầu chim lớn, giương cánh mấy trăm trượng, chim lớn này như Chu Tước, chẳng qua là trên người không có liệt hỏa hừng hực.
Được công lực của bọn hắn gia trì, khí vận thần tước dần dần ngưng tụ, khí thế càng ngày càng mạnh mẽ, cả ngọn núi vì đó mà lay động mãnh liệt, vách núi dưới chân bọn hắn càng sụp đổ, bọn hắn cũng không có rơi xuống, mà lơ lửng giữa không trung.
Thiên Cung Ngục hí mắt, con ngươi lập loè ánh sáng lạnh lẽo, hắn không nhìn thấy tình huống ở Kinh Thành, nhưng hắn chỉ cần cảm thụ khí vận Đại Cảnh là được, bắt tới phía khí vận hùng hậu nhất, một tiễn đánh nát khí vận Đại Cảnh.
- Đạo Tổ, nếu không phải hai triều đối lập, ngươi ta còn có thể đối ẩm một chén, cộng tham võ đạo, đáng tiếc, ngươi cứ nhìn mảnh giang sơn này hóa thành địa ngục nhân gian đi.
Thiên Cung Ngục nói một mình, những võ giả khác nghe được đều thờ ơ, vì Phụng Thiên hiệu lực, lòng của bọn hắn sớm đã chết lặng.
Hủy diệt kẻ địch, tạo phúc con dân của mình, lòng của bọn hắn bình tĩnh.
Khi bên trên Nhân Hoàng bia ngưng tụ ra Khí Vận Chi Long, Thiên Cung Ngục quát:
- Khí vận giúp ta.
Ba mươi vị Phụng Thiên cao thủ cùng nhau huy chưởng chụp về phía hắn, khí vận thần tước khổng lồ chui vào trong cơ thể Thiên Cung Ngục, hai tay Thiên Cung Ngục run rẩy, tay phải đột nhiên buông ra.
Oanh một tiếng.
Trường thương hóa thành mũi tên khủng bố, trong nháy mắt rời khỏi đại cung, khí vận thần tước xuất hiện, dấy lên Xích Diễm, triệt để hóa thành Chu Tước, tựa như trường thương trong nháy mắt hóa thành thần thú Chu Tước, ánh lửa lấp lánh thiên địa, trong chớp mắt, Chu Tước trường thương tan biến tại phần cuối thiên địa, nó nhấc lên gió mạnh thổi ba mươi vị cao thủ lui lại, duy chỉ có Thiên Cung Ngục lù lù bất động.
Hắn nhìn dãy núi phía trước bị nhen lửa, cấp tốc nhóm lửa, ánh lửa lấp lánh trong con mắt hắn, sắc mặt của hắn đầy băng lãnh.
Hắn xoay người sang chỗ khác, mở lời:
- Đi thôi.
Ba mươi vị võ giả gật đầu, dồn dập quay người.
Đúng lúc này, phía sau bọn họ truyền đến cường quang, để thiên địa thất sắc.
Thuận Thiên hoàng đế cùng văn võ quần thần thấy bên trên Nhân Hoàng bia ngưng tụ ra Khí Vận Chi Long, không ngừng lớn mạnh, tất cả mọi người cảm xúc sục sôi, ý chí chiến đấu sục sôi.
Sau ngày hôm nay, Đại Cảnh sẽ tấn thăng làm khí vận hoàng triều.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất