Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 464: Công chúa thánh triều, hỏa điểu vượt biển (2)

Chương 464: Công chúa thánh triều, hỏa điểu vượt biển (2)
Đi vào trên biển nhiều năm qua, bọn hắn đụng phải võ giả, Yêu thú, Thượng Cổ dị thú muôn hình muôn vẻ, không phải mỗi lần đụng phải đều phải chém chém giết giết, cho nên bọn hắn cũng dưỡng thành tính tình cẩn thận, không có tùy tiện phán đoán.
Hai ông cháu nhìn phần cuối trên mặt biển, bắt đầu nói chuyện phiếm, chủ yếu là Mộ Huyền Cương nói, quan tâm tình huống Mộ Linh Lạc tập võ.
Mộ Linh Lạc tựa hồ đạt được một bộ võ học khó lường trong tay thần tiên, hắn không dám cưỡng cầu, cho nên ngược lại để các đệ tử khác không nên quấy nhiễu nàng tập võ.
Nàng đã trải qua nắm giữ sơ bộ Bất Bại Luân Hồi Kinh, có thể thi triển ra Bất Bại Luân Hồi chưởng, quyền chưởng phát lực không sai biệt lắm, nàng càng ưa thích chưởng, nữ tử huy quyền để cho nàng cảm thấy có chút không ổn. Hai ông cháu không có trò chuyện quá lâu, một hồi gió nóng kéo tới, cái này khiến tất cả mọi người cảm nhận được không thích hợp, dồn dập quay đầu nhìn lại.
Mộ Linh Lạc tựa hồ thấy cái gì, không khỏi động dung, ánh lửa dần dần tràn đầy trên gương mặt của nàng.
Không chỉ là nàng, Mộ Huyền Cương cũng trở nên khiếp sợ, vội vàng hô lớn:
- Bảo vệ đội tàu!
Chỉ thấy phần cuối mặt biển có một mảnh biển lửa thao thiên bay nhanh tới, nhìn kỹ lại, trong biển lửa chính là một đầu cự điểu, giương cánh trên ngàn trượng, thế lửa còn muốn lớn mấy lần hình thể của nó, quả nhiên là che khuất bầu trời.
Tất cả mọi người bị kinh động, một vài người cảnh giới võ đạo thấp càng bị dọa đến ngồi liệt trên mặt đất, bọn hắn ở trên biển cũng tính kiến thức rộng rãi, nhưng chưa bao giờ thấy qua dị thú như thế, hỏa diễm khủng bố kia chính là thần thú hạ phàm.
Còn chưa chờ bọn hắn suy nghĩ nhiều, nhiệt độ cao đáng sợ kéo tới, một vài võ giả trong nước bởi vì bị đội tàu ngăn cản ánh mắt, không khỏi ngẩng đầu hỏi:
- Nước làm sao nóng lên rồi?
Ngay sau đó, bọn hắn dồn dập trừng to mắt, mắt thấy biển lửa lướt qua bầu trời, phóng về phía chân trời, bọn hắn há to mồm, bởi vì bọn hắn nhìn thấy trong biển lửa kia lại có một đầu cự điểu.
Mộ Linh Lạc, Mộ Huyền Cương quay người, hai người đều thở dài một hơi, cũng may đối phương không có để mắt tới đội tàu, mà là trực tiếp lướt qua bọn hắn.
Yêu cầm kia có khí thế thật sự mạnh mẽ, tay Mộ Linh Lạc nắm bắt Kim Lân ngọc diệp đều đan đổ mồ hôi lạnh.
Nó đều muốn doạ người hơn hết thảy cự thú trước kia gặp phải.
Mộ Huyền Cương lẩm bẩm nói:
- Thiên hạ này thật sự sắp loạn, cũng không biết Thần Cổ đại lục hiện tại như thế nào...
- Thật thảm.
Khương Trường Sinh đang dùng Thiên Địa Vô Cực Nhãn nhìn trộm Thần Cổ đại lục, bây giờ Thần Cổ đại lục thây phơi khắp nơi, có người, có yêu, sông núi rừng cây trở nên hoang vu, đại quân Yêu thú đại dương chà đạp toàn bộ đại lục, còn có từng tôn thân ảnh vĩ ngạn đáng sợ đang hoành hành bá đạo.
Nương theo Thánh phủ bị san bằng, Thần Cổ đại lục triệt để luân hãm.
Mặc dù đại đa số thế lực đã sớm chạy, nhưng người lưu lại vẫn rất nhiều, bọn hắn đều gặp phải sát lục như địa ngục.
Khương Trường Sinh thu hồi ánh mắt, không xem nữa.
Thánh triều bại vong đã chú định nhân tộc sẽ phải thừa nhận yêu tộc khủng bố trong một khoảng thời gian rất lâu.
Hôm nay, Khương Triệt tới.
Hắn đang kể chõ Diệp Tầm Địch về kế hoạch kiến thiết của mình cho Thiên Hải, Diệp Tầm Địch dù sao cũng là người Thiên Hải, cho nên cũng có chút hứng thú.
Khương Triệt chuẩn bị chế tạo Thiên Hải thành bãi săn lớn nhất của Đại Cảnh, dùng để săn Yêu thú.
Từ khi Đại Cảnh bắt đầu diệt yêu, Đại Cảnh phát hiện giá trị của Yêu thú, máu thịt của rất nhiều Yêu thú là vật đại bổ đối với võ giả, Yêu thú còn có thể được dùng để chế tạo vũ khí tính công kích, thích hợp chế thành vũ khí hoặc giáp da, có Kỳ Duyên thương hội vận hành, Yêu thú trở nên tràn ngập giá trị, dẫn tới càng ngày càng nhiều môn phái võ lâm ra biển phạt yêu.
Một khi kế hoạch của Khương Triệt được thi hành, trật tự ở Thiên Hải tất nhiên sẽ giảm xuống, trở thành cõi yên vui của võ giả, bất quá võ giả nhiều, phàm nhân tất sẽ nhận áp bách.
Diệp Tầm Địch cũng không để ý, hắn cảm thấy Khương Triệt đưa ra kế hoạch rất tốt.
- Không tệ không tệ, ta cảm thấy ngươi đã có tư cách trở thành Thiên Tử đời tiếp theo.
Diệp Tầm Địch vỗ bả vai Khương Triệt cười nói, Khương Triệt lúc đầu mặt mũi tràn đầy nụ cười phấn khởi trong nháy mắt cười đến mất tự nhiên.
Hắn cảm nhận được cảm thụ của Cảnh Nhân tông năm đó. Hắn vô cùng có khả năng giống như Hoàng gia gia, trở thành hoàng đế có thời gian tại vị rất ngắn.
Thuận Thiên hoàng đế lúc tuổi còn trẻ đã sinh hắn ra, bây giờ công lực hùng hậu, mượn khí vận của khí vận hoàng triều, sống thêm trăm năm, chưa hẳn không có khả năng.
Hắn có lẽ hắn sẽ chết sớm hơn Thuận Thiên hoàng đế, mỗi lần suy nghĩ đến đây, trong lòng của hắn tràn ngập hoảng sợ.
Hắn sẽ không tới chết cũng không thể làm hoàng đế đó chứ.
Từ xưa đến nay, Thái Tử Đại Cảnh cũng chỉ có Cảnh Nhân tông kết thúc yên lành, nhưng Cảnh Nhân tông làm hoàng đế chỉ có thành mười bốn năm.
Khương Trường Sinh chú ý tới thần sắc của hắn biến hóa, cũng có thể đoán được ý nghĩ của hắn, bất quá đây cũng là chuyện không có cách nào khác, hắn nhất định phải tiếp nhận hiện thực này.
Bị Diệp Tầm Địch quấy rầy một hồi, Khương Triệt không còn hào hứng, rất nhanh rời khỏi.
Diệp Tầm Địch cũng không có suy nghĩ nhiều, hắn là võ si, nhưng không thèm để ý đến hoàng quyền.
Mấy ngày sau, một buổi tối, Khương Trường Sinh báo mộng cho Mộ Linh Lạc.
Mộ Linh Lạc kể về hỏa điểu thần bí trước đó đã thấy.
- Tên kia bay qua đỉnh đầu chúng ta, tạo thành mấy vạn người bị đốt bị thương với các trình độ khác biệt, ngay cả một vài đội thuyền cũng bị hao tổn, nếu nó rơi vào trong giang sơn của một phương vận triều, khó có thể tưởng tượng sẽ tạo thành phá hư như thế nào.
Mộ Linh Lạc vẫn còn sợ hãi nói, hỏa điểu thần bí phát ra khí tức thật sự đáng sợ, ngay cả gia gia của nàng đều nói cho dù Mộ gia toàn thể cùng tiến lên, đều phải chết dưới vuốt của nó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất