Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 465: Diệp Tầm Địch hoảng sợ, cha cùng con (1)

Chương 465: Diệp Tầm Địch hoảng sợ, cha cùng con (1)
- Nó đi phương hướng nào?
Khương Trường Sinh hỏi, mặc dù Mộ gia cách Long Mạch đại lục còn rất xa, nhưng đối với Yêu thú cường đại như vậy, có lẽ không cần mấy năm sẽ chạy tới Long Mạch đại lục.
Mộ Linh Lạc nói:
- Theo hướng đi nó rời khỏi, trùng hợp với chúng ta.
Nàng thận trọng quan sát biểu lộ trên mặt Khương Trường Sinh, phát hiện hắn cũng không có động dung, tựa hồ cũng không có để ở trong lòng.
- Trường Sinh ca ca, Yêu thú kia khác biệt với hải dương dị thú lúc trước gặp phải, nhất định phải cẩn thận.
Mộ Linh Lạc căn dặn, mặc dù không rõ ràng Đại Cảnh mạnh bao nhiêu, nhưng một phương vận triều tất nhiên có vô số bách tính phàm nhân, nàng không hy vọng thấy sinh linh đồ thán.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Yên tâm đi, ta biết, đa tạ nhắc nhở của ngươi, nếu như nó thật sẽ đến Đại Cảnh, Đại Cảnh chính là điểm cuối cùng của nó.
Hắn nói đến hết sức tùy ý, nhưng càng như thế càng để Mộ Linh Lạc sùng bái.
- Trường Sinh ca ca, ngươi bây giờ rốt cuộc mạnh cỡ nào, ngươi còn không có nói cho ta biết, Động Thiên cảnh đến cùng có mấy tầng.
Mộ Linh Lạc bắt đầu làm nũng, rõ ràng đã mấy chục tuổi, nhưng ở trước mặt Khương Trường Sinh vĩnh viễn lại giống như tiểu nữ hài.
Khương Trường Sinh do dự một chút, vẫn quyết định nói cho nàng biết về cảnh giới, mặc dù nàng mới đi đến Kim Thân cảnh.
Một lát sau.
Mộ Linh Lạc cảm khái vạn phần, nàng biết phía trên Tam Động Thiên chắc chắn còn có cảnh giới, nhưng không ngờ lại nhiều đến Cửu Động Thiên.
Nàng càng thêm tò mò cảnh giới của Khương Trường Sinh, hỏi:
- Trường Sinh ca ca, ngươi lợi hại như vậy, nhất định là Cửu Động Thiên, đó mới phù hợp thực lực tiên nhân.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Không kém bao nhiêu đâu.
Mộ Linh Lạc nổi lòng tôn kính....
Hai năm sau.
Thuận Thiên năm năm mươi bốn, năm mới xuân.
Hoàng đế bắt đầu bế quan truy cầu võ đạo, tất cả quốc sự Đại Cảnh đều giao cho Thái Tử Khương Triệt, năng lực của Khương Triệt được bách tính thiên hạ tín nhiệm, nhưng âm thanh khác trên phố cũng nhiều hơn.
Thế nhân đều biết hoàng đế truy cầu võ đạo là vì tuổi thọ, nhưng hắn tại vị càng lâu, Thái Tử sẽ càng thảm, vị Thái Tử này sẽ không trở thành vị Thái Tử thứ nhất rõ ràng đã chưởng quốc nhưng không có đăng cơ chứ.
Khương Triệt những năm nay cũng nuôi dưỡng thân tín của mình, thậm chí an bài mấy người quan sát dân tình cùng võ lâm, khi người hữu tâm báo cáo, hắn cũng nghe đến những lời này, cái này khiến hắn càng thêm khó chịu.
Trên mặt vị Thái Tử đã bốn mươi bốn tuổi này lại không còn nụ cười.
Một ngày này.
Cơ Võ Quân đến bái phỏng Khương Trường Sinh, đối với vị cao thủ Lục Động Thiên này, Khương Trường Sinh vẫn nguyện ý thấy một lần, sau này lỡ mình có bế quan, còn có thể để Cơ Võ Quân thủ hộ Đại Cảnh giúp mình.
Cơ Võ Quân dám đơn thương độc mã đi diệt diệt trừ Thế thụ, bản thân đã có lòng dạ đại nghĩa, lại thêm Cơ gia đã không còn, xác thực có khả năng lôi kéo nàng.
Trong hai năm này, Khương Trường Sinh một mực đang quan sát Cơ Võ Quân, nàng hết sức quy củ, chưa từng có tiểu động tác, vẫn duy trì một khoảng cách với hoàng thất.
- Đạo Tổ, gần đây hoàng thất có người điều tra ta, ngay cả ban đêm cũng có người chui vào phủ đệ của ta, có thể giúp ta nói một chút hay không?
Cơ Võ Quân rất bất đắc dĩ, nếu không phải xem ở mặt mũi Đạo Tổ, nàng há có thể nhẫn những người này vô lễ?
Khương Trường Sinh nói:
- Ừm, ta sẽ nói cho Thái Tử.
Cơ Võ Quân đi theo ngồi ở trước mặt hắn, nói:
- Đạo Tổ, lúc nào có rảnh luận bàn một thoáng, ta biết được mình không phải đối thủ của ngài, nhưng cũng muốn giao thủ cùng cường giả như ngài, tăng trưởng lý giải võ đạo.
Vừa dứt lời, Diệp Tầm Địch lại gần, nói:
- Cơ cô nương, không bằng ngươi ta trước luận bàn?
Cơ Võ Quân nhíu mày, hơi không kiên nhẫn.
Khương Trường Sinh mạn bất kinh tâm nói:
- Xem ra cô nương đã có đáp án.
Nghe vậy, Cơ Võ Quân ngẩn người, chợt thấy hổ thẹn, nàng nói ngay:
- Ta đây trước luận bàn với hắn.
Nàng biết Đạo Tổ là cầm nàng và Diệp Tầm Địch ra so, khoảng cách giữa Diệp Tầm Địch và nàng không phải chính là khoảng cách giữa nàng cùng Đạo Tổ?.
Nghĩ được như vậy, Cơ Võ Quân cảm giác tâm tính mình có chút vấn đề, đây cũng không phải chuyện tốt, đều là người tập võ, đều là truy cầu võ đạo, lẽ ra nên tôn trọng lẫn nhau, nàng cũng nên buông xuống hết thảy.
- Vậy các ngươi tìm nơi không người luận bàn đi, nhớ kỹ, khống chế khí thế, chớ có thương tới bách tính, nếu như các ngươi có thể làm cho khí thế bản thân thu phóng tự nhiên, không có nhiều cảnh tượng kinh thiên động địa không có ý nghĩa xuất hiện, võ đạo của các ngươi phương mới chính thức bước vào cánh cửa.
Khương Trường Sinh nhắm mắt lại nói, nói lời này để Cơ Võ Quân, Diệp Tầm Địch đều lâm vào trong trầm tư.
Bọn hắn không cảm giác được khí tức của Khương Trường Sinh, còn tưởng rằng là công pháp đặc thù, hôm nay nghe lời Khương Trường Sinh, bọn hắn cảm thấy rất có đạo lý.
Có lẽ, bọn hắn cũng nên lưu ý vài thứ ngoài chiêu thức.
Cơ Võ Quân sinh ra sự kính trọng đối với Khương Trường Sinh, trước có việc Diệt Thế thụ, cho nên nàng một mực hết sức kính trọng Khương Trường Sinh, nhưng lời hôm nay để cho nàng cảm thấy Đạo Tổ có khí độ của Võ Đạo Thánh Hiền, chẳng qua chỉ là hai câu nói đơn giản lại làm cho nàng hiểu rõ hai điểm không đủ của bản thân.
Xem ra gia nhập Đại Cảnh là một lựa chọn sáng suốt.
Sau đó Cơ Võ Quân đi theo Diệp Tầm Địch rời khỏi.
Bạch Kỳ tò mò hỏi:
- Chủ nhân, cô gái này rất mạnh à, ta nói là sức chiến đấu cùng cảnh giới.
Ở lâu với Diệp Tầm Địch, Dương Chu, nó cân nhắc thiên tư không còn xem cảnh giới, mà là sức chiến đấu trong cùng cảnh giới, hoặc nói có thể chiến đấu vượt cảnh giới hay không.
Khương Trường Sinh nói:
- Rất mạnh, luận tư chất, nàng chưa hẳn không bằng Diệp Tầm Địch.
Hắn thấy, há chỉ có chưa hẳn không bằng chừng đó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất