Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 479: Khương gia truyền thừa, cầu kiến Chân Long (1)

Chương 479: Khương gia truyền thừa, cầu kiến Chân Long (1)
Đêm khuya.
Trước tẩm cung thiên tử, Khương Triệt đi vào trước cửa, cung kính hành lễ, mở miệng nói:
- Phụ hoàng, nhi thần tới.
Trước tẩm cung không có thái giám, cung nữ, cho nên hắn không ở ngoài kêu gào.
- Vào đi.
Giọng nói hư nhược của Thuận Thiên hoàng đế truyền đến, Khương Triệt hít sâu một hơi, đẩy cửa vào, sau đó đóng kỹ cửa phòng.
Trong cung có tia sáng sáng ngời, đốt tám chén đèn dầu, hắn đi đến trước mặt Thuận Thiên hoàng đế đang xem sách.
Thuận Thiên hoàng đế lười biếng nằm ở trên giường rồng, bên cạnh bàn nhỏ trên còn trưng bày một bình rượu cùng với bánh ngọt.
Khương Triệt dùng ánh mắt phức tạp nhìn về phía Thuận Thiên hoàng đế.
Hắn đã biết được phụ hoàng gọi hắn, hắn đã từng một lần hi vọng phụ hoàng chết sớm hơn một chút, như thế thì mình sẽ đăng cơ, nhưng khi thời khắc này tới, hắn đột nhiên lại rất khó chịu, thậm chí hết sức bao la mờ mịt.
Hoàng vị sáu bảy mươi năm, hay hơn một trăm năm của võ giả, nên lựa chọn như thế nào?
Người đều muốn sống đặc sắc, hay là muốn sống được lâu?
Khương Triệt lần đầu sinh ra sợ hãi về hoàng vị.
Thuận Thiên hoàng đế để quyển sách trên tay xuống, đưa tay ra hiệu hắn ngồi một bên khác bàn nhỏ.
- Tối nay, cha con chúng ta dỡ xuống thân phận Thiên Tử, Thái Tử, tâm sự thật tốt.
Thuận Thiên hoàng đế cười nói, hắn ngồi dậy, quan sát tỉ mỉ Khương Triệt.
Hắn đã thật nhiều năm không có nghiêm túc nhìn đứa con trai này của mình.
Khi Khương Triệt nhỏ tuổi, hắn từng lo lắng kẻ này không đủ kiên cường, mà những năm nay, Khương Triệt có tâm tư đoạt hoàng vị, khiến cho hắn có chút không vừa lòng, dẫn đến quan hệ hai cha con bọn họ giảm xuống đến điểm đóng băng, hiện đang hồi tưởng lại, hắn đột nhiên cảm thấy mình thật mâu thuẫn.
Cha và con làm đến nước này, thật sự thất bại.
Khương Triệt ngồi xuống, đưa mắt nhìn về phía Thuận Thiên hoàng đế, giờ phút này trong lòng hắn cũng cảm thấy hối hận.
Hoàng vị thật sự có quan trọng như vậy?
Hắn biết rõ, mình tuyệt đối xem như Thái Tử hạnh phúc nhất các triều đại, trước đó có Vương gia tính toán hắn, Thuận Thiên hoàng đế trực tiếp hạ lệnh điều đi, các huynh đệ khác cũng bị phụ hoàng áp chế đến không dám nổi lên dã tâm.
- Ta và ngươi nói một chút chuyện xưa của Khương gia đi, đây là Hoàng gia gia ngươi nói cho ta biết.
Thuận Thiên hoàng đế cười ha hả, bắt đầu nhớ lại chuyện cũ.
Khương Triệt kiên nhẫn nghe, nghe được Thuận Thiên hoàng đế nhắc đến vị Thái Tử thứ nhất của Đại Cảnh, trong lòng của hắn lẩm bẩm.
Nhắc đến Thái Tử đầu tiên, phụ hoàng muốn dạy bảo hắn?
Nhưng hắn nghe nghe một hồi bắt đầu động dung.
Nghe tới vị thứ nhất Thái Tử đến đỡ con của mình đăng cơ, trong lòng hắn nhấc lên kinh đào hải lãng.
Cảnh Thái Tông.
Thái gia gia của hắn đúng là lai lịch như thế.....
Trách không được Cảnh Thái Tông cực kỳ bất thiện đối với Cảnh Văn Đế, đủ loại gièm pha, để Cảnh Văn Đế trở thành hoàng đế có địa vị kém nhất trong hoàng sử Đại Cảnh.
Chờ chút, phụ thân thái gia gia.....
Hắn cẩn thận nhớ lại, là ai đến đỡ Cảnh Thái Tông.
Hắn bỗng nhiên suy nghĩ một chút, toàn thân run rẩy.
Hết thảy nghi hoặc đều được giải khai.
Thì ra là thế.
Trong lòng Khương Triệt vô cùng kinh hỉ, cục đá to một mực đè trong lòng của hắn cuối cùng rơi xuống.
Đạo Tổ lại là tổ tông của bọn hắn.
Cho tới nay, giang sơn trong ngoài đều đang tò mò vì sao Đạo Tổ như vậy dung túng Đại Cảnh, Khương Triệt đôi khi cũng nghĩ Đạo Tổ có thể có dã tâm khác hay không, bây giờ biết được chân tướng, hắn triệt để yên tâm, thì ra là tổ tông phù hộ.
Thuận Thiên hoàng đế nói từ Cảnh Thái Tông một đường đến mình, hắn căn dặn nói:
- Bí mật này nhất định phải đời đời truyền lại, chỉ có thể nói cho thái tử, Đạo Tổ tất có thể sống thật lâu, chỉ cần người còn sống, Khương gia không quên quan hệ với người, để người có thể cứu vãn Đại Cảnh ở lúc mấu chốt nhất, Triệt nhi, nhớ lấy, chỉ có thể nói cho thái tử, nếu nhiều người biết được, giang sơn ngược lại dễ loạn.
Khương Triệt hít sâu một hơi, nói:
- Nhi thần hiểu rõ, nhất định ghi nhớ trong lòng.
Hắn đã bị kinh hỉ to lớn bao phủ, đầu óc có chút choáng váng.
Thuận Thiên hoàng đế còn nói chuyện Khương Triệt khi còn bé, hai cha con mười phần ấm áp, cũng làm cho Khương Triệt không còn cảm giác vui mừng, lần nữa bị cảm xúc không bỏ, hối hận chiếm cứ trong lòng.
- Đợi ngươi đăng cơ, nhất định phải trở thành minh quân, nhất định phải truyền thừa tiếp chí lớn thống nhất thiên hạ của Đại Cảnh, Đại Cảnh không thể dừng lại, đây là ý chí của Thái tông, Nhân tông, cũng chính là ý cí của trẫm...
Vẻ mặt Khương Triệt nghiêm túc, ánh mắt vô cùng kiên định.
Giờ khắc này, hắn chân chính hiểu được ý nghĩa truyền thừa.
...
Vào lúc giữa trưa.
Trong đình viện, Cơ Võ Quân nhìn về phía hoàng cung, cảm khái nói:
- Đây cũng là Nhân Vương truyền thừa Long Mạch đại lục à, khó lường, rất giống Thánh Quân truyền thừa của Thánh triều.
Giờ phút này, Thuận Thiên hoàng đế đang lợi dụng Nhân Vương khí vận đem bản thân công lực truyền vào Khương Triệt một con trai trong cơ thể, đây là Khương Triệt ý tứ, ngược lại Thiên Tử sống không quá trăm tuổi, không bằng cho con của mình, nhường con trai sớm ngày thành lập chiến công.
Đi qua một phen sàng chọn, Thuận Thiên hoàng đế lựa chọn một hoàng tử tuổi nhỏ, không biết bắt chước mình, hay vị hoàng tử kia thật phù hợp khí vận Nhân Vương nhất.
Khương Tiển nói:
- Thiên Tử Thánh triều cũng có thể truyền công lực?
Cơ Võ Quân gật đầu nói:
- Đó là tự nhiên, võ đạo của Thánh triều vô cùng cường đại, nếu Thánh thượng không có vũ lực mạnh mẽ, chỉ là khí thế đã khó mà áp chế một đám cường giả, toàn bộ cường giả Động Thiên cảnh hải dương cộng lại cũng không có nhiều như Thánh triều, bây giờ Thánh triều sụp đổ, những cường giả Động Thiên cảnh đó riêng phần mình trở lại chốn cũ, võ đạo trên biển cũng bởi vậy mà dâng lên.
Khương Tiển nghe mà tâm trí hướng về, mở miệng hỏi:
- Thánh triều lợi hại như thế, vì sao khí vận không có bao phủ toàn bộ hải dương?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất