Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 482: Long Thần, Thái Hòa nguyên niên (2)

Chương 482: Long Thần, Thái Hòa nguyên niên (2)
Một năm mới đến.
Thái Hòa năm đầu.
Khương Triệt đăng cơ, đại điển đăng cơ lần này vô cùng long trọng, các châu đều phái tới đại thần, đội hình vượt xa lúc trước. Khi Kinh Thành đón người mới đến, Thuận Thiên hoàng đế cao tuổi đã dời đến Long Khởi sơn, vào ở sân nhỏ của Khương Trường Sinh.
Dựa vào đan dược của Khương Trường Sinh, hắn còn có thể lại sống một đoạn thời gian, hắn muốn ở trên núi tĩnh tu trong khoảng thời gian còn sót lại.
Giờ phút này, hắn đang đánh cờ với Khương Trường Sinh.
Tư thái Khương Trường Sinh mặc dù tùy ý, lại có vẻ thẳng tắp, mà Thuận Thiên hoàng đế uốn lưng, đánh cờ vẫn phải cúi đầu, nhìn kỹ bàn cờ.
Hắn truyền công lực cho Khương Triệt, thân thể nhanh chóng già yếu, bây giờ ngay cả thị lực đều trở nên mơ hồ.
- Ai, Đạo Tổ, ta đều sắp chết, ngài không thể nhường một chút ta sao?
Thuận Thiên hoàng đế bất đắc dĩ nói.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Có thể nhường ngươi rất nhiều người, vậy vì sao ngươi muốn chơi với ta?
Thuận Thiên hoàng đế hừ hừ, hai tay bôi loạn bàn cờ, giống như tiểu hài tử, trút giận nói:
- Không được, làm sao đều đánh không lại, không thú vị.
Khương Trường Sinh không có tức giận, ra hiệu Khương Tiển tới thu cờ.
Bạch Kỳ trêu chọc nói:
- Tiểu hoàng đế, hay là tới chơi với ta đi, chủ nhân không thể nào nhường ngươi.
Thuận Thiên hoàng đế quay đầu nhìn về phía nó, híp mắt, xem trong chốc lát, nói:
- Quên đi thôi, chơi với ngươi không có ý nghĩa, thắng cũng vũ nhục người.
- Ngươi..... Muốn chết à.
- Đúng vậy, ta phải chết.
- Được, ngươi lợi hại.
Nghe bọn hắn đấu võ mồm, mọi người buồn cười.
Cho tới nay, Thuận Thiên hoàng đế biểu hiện rất thỏa đáng, từ nhỏ chính là như thế, bây giờ già, đột nhiên buồn lỏng tính tình, không có để người phản cảm, đều nuông chiều hắn.
Diệp Tầm Địch thở dài một hơi, ngoắc nói:
- Bệ hạ, tới chơi với ta, chúng ta đấu mèo, chòn từ Hoàng Thiên, Hắc Thiên, xem ai thắng.
Đại hội võ lâm đã kết thúc, hắn không có bất ngờ đoạt được thứ nhất, danh chấn thiên hạ, chẳng qua hắn hiện tại không có nửa điểm vui sướng, ngược lại rất thất vọng.
Thuận Thiên hoàng đế nghe xong, lập tức vui vẻ, lập tức đứng dậy, đi đến trước mặt hai con mèo yêu.
Hoàng Thiên đắc ý nói:
- Hoàng đế lão nhi, chọn ta, ta rất mạnh, một móng vuốt đã có thể đè Hắc Thiên mà đánh.
Hắc Thiên không phục:
- Không nhất định là luận bàn như thường, chắc chắn có quy tắc, nếu thêm quy tắc, hắn không nhất định thắng được ta.
Trong lúc nhất thời, trong sân trở nên ồn ào.
Khương Trường Sinh cũng không cảm thấy phiền, cười nhìn một màn này.
Trong trí nhớ của hắn, tiểu hoàng đế chín tuổi bắt đầu trùng hợp cùng Lão Hoàng Đế cao tuổi hiện tại.
Đại Cảnh lại đi qua một thời đại.
Khương Trường Sinh không có cảm giác thương tổn, ngược lại trân quý một quãng thời gian cuối cùng ở bên Thuận Thiên hoàng đế.
Cố nhân mặc dù có thể chuyển thế, nhưng trước khi khôi phục trí nhớ, luân hồi chính là hai người.
Khương Trường Sinh sẽ cố gắng truy cầu pháp thuật thần thông có thể khiến người ta khôi phục trí nhớ kiếp trước, nhưng trước đó, hắn cũng sẽ trân quý ngay hiện tại.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua.
Mới đầu tháng hai, Khương Triệt đến thăm Thuận Thiên hoàng đế, gặp hắn trôi qua rất tốt liền không tới nữa.
Sau đó hơn nửa năm, hắn cũng không có ại đến.
Bạch Kỳ, Diệp Tầm Địch chửi hắn không có hiếu tâm, nhưng Khương Trường Sinh lại có thể thấy Khương Triệt thường xuyên nhìn về phía Long Khởi sơn ngẩn người trong đêm.
Số tuổi của Khương Triệt cũng không nhỏ, hắn không tiếp thụ được Thuận Thiên hoàng đế sắp chết, cho nên không muốn đến, mà hắn biết Thuận Thiên hoàng đế ở Long Khởi sơn là phương thức ổn thỏa nhất.
Hắn đã từng nằm mộng muốn hoàng vị tới tay, mà lại dùng phương thức hắn lúc trước hy vọng nhất nhường ngôi, nhưng sau khi chân chính đăng cơ, hắn cảm nhận được vô tận cô độc, hắn trèo lên đỉnh, nhưng hắn cảm giác mình cũng mất đi hết thảy.
Trong đêm ưu sầu, ban ngày hắn không có hoang phế thời gian.
Tân hoàng đăng cơ, tự nhiên muốn quyết đoán.
Tây Hải chinh chiến vẫn còn tiếp tục, Khương Triệt lần nữa điều động số lượng lớn hải quân tiến đến trợ giúp, thậm chí để Hóa Long phủ phái ra ba vị Động Thiên cảnh tiến đến tham chiến, Hóa Long phủ vừa tới, tự nhiên muốn biểu hiện tốt một chút, cho nên cũng không có từ chối.
Khương Triệt rất gấp, hi vọng trước khi Thuận Thiên hoàng đế qua đời thu phục Tây Hải.
Hắn muốn lấy công tích này tính ở trên người Thuận Thiên hoàng đế.
Tháng sáu, Tây Hải lần nữa bùng nổ đại chiến, lần này Đại Cảnh gặp phải ba phương vận triều còn có mấy chục môn phái hải ngoại hợp lại ngăn cản, nhưng Đại Cảnh quá mức xuất sắc, có cao thủ Hóa Long phủ suất lĩnh, cường thế thủ thắng.
Tháng bảy, Đại Cảnh chiếm cứ gần hai ngàn hải đảo Tây Hải, bây giờ Đại Cảnh không thiếu người, vì thuận tiện khai thác hải đảo, Kinh Thành bắt đầu bán hòn đảo ở Tây Hải, cho dù thương nhân bình thường cũng có thể mua sắm, đến lúc đó sẽ có Bạch Y vệ hộ tống tiến đến.
Tháng chín, lại một trận đại chiến bùng nổ, trận chiến này cũng dùng Đại Cảnh thủ thắng chấm dứt.
Tháng mười, Đại Cảnh triệt để chiếm đoạt vùng biển Tây Hải, vùng biển này vô cùng bao la, so với một trăm bốn mươi chín châu của Đại Cảnh tại Long Mạch đại lục còn lớn hơn.
Sau khi Khương Triệt tuyên bố Tây Hải bị Đại Cảnh chiếm lĩnh, thiên hạ phấn chấn, hô to Thiên Tử vạn tuế, nhưng ở trong thánh chỉ, Thiên Tử nói đây là tuân theo ý chỉ Tiên Hoàng, tương đương với nói cho thế nhân, đây là công lao của Thuận Thiên hoàng đế.
Khi Trần Lễ nói tin tức này cho Thuận Thiên hoàng đế, Thuận Thiên hoàng đế thờ ơ.
Hắn đã mất đi thị lực, thính lực, mỗi ngày ngồi ở trong sân ngẩn người, lẳng lặng nhớ lại nhân sinh của mình.
Khương Trường Sinh không thể không đến đến bên cạnh hắn, dùng Hồi Xuân thuật trợ giúp hắn khôi phục giác quan ngắn ngủi, lần nữa nghe nói tin tức Tây Hải, Thuận Thiên hoàng đế cuối cùng động dung, hắn lộ ra nụ cười.
Hắn muốn đứng lên, kết quả lảo đảo một cái, kém chút ngã sấp xuống, cũng may Khương Trường Sinh đỡ lấy hắn.
Thuận Thiên hoàng đế ngẩng đầu, nói khẽ:
- Tổ..... Đại Cảnh sẽ trở thành... Thánh triều... À... Sẽ nhất thống... Thiên hạ à.....


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất