Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 483: Một trăm tám mươi tuổi, địa chấn chi mê (1)

Chương 483: Một trăm tám mươi tuổi, địa chấn chi mê (1)
Thái Hòa năm thứ hai, đầu năm.
Thuận Thiên hoàng đế qua đời, hưởng thọ bảy mươi sáu tuổi, tại vị sáu mươi bốn năm, hắn là hoàng đế đăng cơ nhỏ tuổi nhất trong lịch sử Đại Cảnh, lại là hoàng đế khuếch trương bản đồ giang sơn lớn nhất trong lịch sử Đại Cảnh, hắn là hoàng đế cảnh giới võ công cao nhất trong lịch sử Đại Cảnh.
Ba vinh quang này cũng là số một lịch sử các đời các triều toàn bộ Long Mạch đại lục, hắn qua đời không chỉ để người Đại Cảnh nhớ nhung, bi thương, người trong cả thiên hạ đều đang đàm luận, đều đang kính nể.
Khương Triệt đưa linh vị Thuận Thiên hoàng đế vào trong Thái Miếu, miếu hiệu Thiên Tông.
Chỉ dẫn đầu Đại Cảnh thành tựu khí vận hoàng triều, địa vị hắn trên sử sách đã vượt qua tất cả hoàng đế trước đó.
Trong đình viện.
Bạch Kỳ cảm khái nói:
- Cảnh Võ Tổ, Cảnh Văn Đế, Cảnh Thái Tông, Cảnh Nhân Tông, Cảnh Thiên Tông, bây giờ Thái Hòa hoàng đế kế nhiệm, thời gian thật nhanh, đã hai trăm năm rồi chứ nhỉ?
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói:
- Một trăm tám mươi năm.
Hắn cũng đã một trăm tám mươi tuổi.
Diệp Tầm Địch bất đắc dĩ nói:
- Đây chính là nguyên nhân ta ưa thích võ đạo, quyền lực lại lớn, cũng phải có mạng đi hưởng.
Cơ Võ Quân nói:
- Đó là tư chất của ngươi trác tuyệt, đối với tuyệt đại đa số người mà nói, khổ hoạt hai trăm năm, không bằng hơn mười năm hoàng quyền.
Hoàng Thiên khẩn trương nói:
- Ta sau này trở thành Yêu Đế, sẽ không phải chỉ có thể sống thêm mấy chục năm đó chứ?
Sau khi Thuận Thiên hoàng đế thoái vị, vẫn đứng trước đại nạn, rõ ràng nói một khi tiếp nhận hoàng vị vận triều thì phải đối mặt mệnh số.
- Ngươi thật biết mộng mơ.
- Ha ha, ngươi không hiểu, ai bảo tư chất của ngươi bình thường?
- Ngươi thiếu đánh?
Bạch Kỳ đập tới một trảo, Hoàng Thiên vội vàng không kịp chuẩn bị, bị đập té xuống đất.
Cơ Võ Quân đã thành thói quen bọn chúng cãi nhau ầm ĩ, ngược lại cảm thấy thú vị, nàng nhếch miệng lên, nói:
- Yêu tộc chí tôn có thể sống thật lâu, bởi vì yêu tộc không có trối buộc như vận triều, đây cũng là nguyên nhân yêu tộc không tranh nổi nhân tộc, cũng cảnh giới, thiên tài nhân tộc có thể sử dụng mấy chục năm đi đến, Yêu thú cần thời gian dài hơn, trời xanh để yêu sống được lâu, cũng làm cho tốc độ yêu mạnh lên lạc hậu hơn người.
Khương Trường Sinh suy nghĩ Thái Oa, Thái Hi, tốc độ hai yêu mạnh lên cũng không chậm.
Đương nhiên, Thái Oa, Thái Hi chưa hẳn chính là yêu, có lẽ chúng nó đại biểu cho chủng tộc mới.
Diệp Tầm Địch tiếc nuối nói:
- Đáng tiếc, Kiếm Thần chưa có trở về, lão gia hỏa kia và Tiên Hoàng có quan hệ rất tốt.
Kiếm Thần đến nay tọa trấn Đông châu, nghe nói còn ỏ Đông châu khai tông lập phái, đây cũng là ý của Thuận Thiên hoàng đế, võ đạo sinh ra có thể tăng tốc người Đông châu và Đại Cảnh dung hợp, dù sao rất nhiều người mâu thuẫn với Vũ phủ có bối cảnh triều đình.
Khương Tiển tiến đến trước mặt Khương Trường Sinh, tò mò hỏi:
- Sư tổ, lần trước ngài và Thiên Sinh nói cái gì, phản ứng của hắn còn xúc động hơn cả việc nghe được tin tức Tây Hải chiến thắng.
Khương Thiên Sinh chính là tên thật của Thuận Thiên hoàng đế.
Hoàng đế có rất nhiều xưng hô, người trên triều cũng không dám gọi thẳng tên thật của hắn.
Khương Trường Sinh nhắm mắt lại, nói:
- Ta tự nhiên trả lời Đại Cảnh có thể thành tựu Thánh triều, bảo hắn cứ tin tưởng hậu nhân.
- Chỉ có như thế?
- Vậy ngươi chờ mong ta trả lời cái gì?
- Đúng như thế.
Khương Tiển bất đắc dĩ nói, hắn có loại trực giác, Khương Trường Sinh khẳng định nói việc lớn gì đó khiến cho Thuận Thiên hoàng đế mừng rỡ như điên.
Khương Trường Sinh cảm nhận được hắn quay người, liền đem lực chú ý tiếp tục đặt vào trong Đạo Giới.
Tiểu Yến Yêu hình thành huyết đản đã trở nên mười phần khổng lồ, cao tới hai trượng, vẫn có thiên địa linh khí liên tục không ngừng tràn vào, mơ hồ có một con chim đang dùng hai cánh bao lấy thân thể.
Bởi vì thời gian lâu dài, Bạch Long, Thái Oa, Thái Hi cũng lười một mực trông coi nó, Thái Tuế, Thiên Ô, Doanh Ngư, Lạc Đà đều không dám tới gần, khiến cho vùng này hết sức an tĩnh.
Theo tu vi Khương Trường Sinh càng ngày càng cao, Đạo Giới một mực đang mở rộng, mặc dù có chút cự thú, thiên địa vẫn lộ ra tịch liêu.
Cũng chẳng biết lúc nào Đạo Giới có thể tự mình thai nghén ra sinh linh.
Khương Trường Sinh xem huyết đản trong chốc lát, sau đó thu hồi ánh mắt.
Ban đêm hôm ấy, hắn báo mộng cho Mộ Linh Lạc.
Hắn vẫn như cũ duy trì tần suất mỗi tháng báo mộng cho Mộ Linh Lạc, quan tâm tình hình gần đây của Mộ gia.
Sau khi đột phá Kim Thân cảnh, Mộ Linh Lạc ỷ vào Bất Bại Luân Hồi Kinh, Đại Kim Cương Thần Thể, tốc độ cao trưởng thành, nàng đã có khả năng chống lại cường giả Càn Khôn cảnh trong gia tộc, thiên tư của nàng để Mộ gia tràn ngập chờ mong về nàng.
- Tháng này Mộ gia lại chứa chấp một đám võ giả lang thang, bất quá trong đó lại có người là gian tế, muốn dò xét nội tình Mộ gia, may mắn kịp thời phát hiện, Mộ gia lớn mạnh dẫn tới rất nhiều thế lực ngấp nghé, cũng may chúng ta một mực đang đi đường.
Mộ Linh Lạc bất đắc dĩ nói, trong mắt lóe lên một tia ý lạnh.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Mộ gia xác thực mạnh mẽ hơn không ít, mạnh hơn nhiều so với trước đó ở Thần Cổ đại lục.
Ra biển nhiều năm, giá trị hương hoả của Mộ gia đã gấp bội.
Mộ Linh Lạc gật đầu nói:
- Không sai, Mộ gia đoàn kết trước nay chưa từng có, ta thật thích không khí hiện tại, mỗi người đều có cảm giác sứ mệnh, thiếu đi lục đục với nhau, đều nguyện vì gia tộc xông pha khói lửa.
Trên mặt nàng hiện ra vẻ tươi cười, hỏi:
- Trường Sinh ca ca, Đại Cảnh hiện tại là cảnh tượng gì, ta muốn biết một chút, không chỉ là ta, đệ tử Mộ gia đều muốn biết.
Khương Trường Sinh nói:
- Lại chinh phục một vùng biển, bất quá hoàng đế qua đời, đổi tân hoàng, hai năm trước, còn có một phương thế lực lớn tìm Đại Cảnh nương tựa.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất