Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 490: Mặt đất sụt lún, yêu đầu xuất thế (2)

Chương 490: Mặt đất sụt lún, yêu đầu xuất thế (2)
Mảnh đại dương mênh mông này đã bị yêu lực yêu Giao ô nhiễm, tuy là võ đạo linh khí biến thành, nhưng tràn ngập nguy hiểm.
Khương Trường Sinh bỗng nhiên suy nghĩ đến một thần thông mình trước đó nắm giữ, lông mày giãn ra.
- Ngươi nhất định phải chống đỡ, còn về xung quanh nước biển, mặc kệ chảy ra đi!
Khương Trường Sinh vứt xuống nói lời này liền biến mất, hắn thi triển Ngũ Hành độn thuật, cấp tốc lao ra mặt đất, phóng qua Kinh Thành, đi vào trong trời cao.
Hắn nhìn ra xa, cột nước cuối mặt đất phẳng càng ngày càng tăng vọt, giống như muốn bay lên bầu trời.
Khương Trường Sinh hít sâu một hơi.
Hắn nâng lên hai tay, bắt đầu thi triển Đại Tự Tại Thác Hải Thuật, hắn dùng thần niệm bao trùm cột nước phương xa, dẫn đến phía trên song chưởng của mình.
Cột nước mênh mông bắt đầu vặn vẹo, cột nước cong về phía hắn, thao thao bất tuyệt nước biển đi theo bay tới, hình thành hình ảnh Thiên Hà hùng vĩ bay qua dãy núi, để Bạch Y vệ, võ giả dọc đường nghẹn họng nhìn trân trối.
Lần này, Khương Trường Sinh dự định vận dụng toàn lực, nếu phải cứu, vậy thì cứu toàn bộ thiên hạ, dù sao hương hỏa tín đồ của hắn đã phân tán ở các nơi trên đại lục.
Ánh mắt hắn ngưng tụ, giữa mi tâm lần nữa mở ra Đại Đạo Chi Nhãn, trợ thần niệm của hắn khuếch trương, đi đến mức độ bao trùm toàn bộ đại lục.
Chí Dương thần quang sau đầu hắn bắn ra cường quang, che đậy mặt mũi của hắn, để cho người ta không nhìn thấy Đại Đạo Chi Nhãn.
Lúc này, bách tính trong kinh thành cũng chú ý tới bóng dáng Khương Trường Sinh.
- Đó là ai?
- Là Đạo Tổ! Là Đạo Tổ ra tay rồi.
- Xảy ra chuyện gì, tiếng vang vừa rồi là Đạo Tổ làm ra?
- Không đúng, các ngươi mau nhìn hướng kia, có yêu vật.
- Ti - đó là cái gì.
Bách tính kinh hô, nhưng rất nhanh đã bị một tình cảnh ở hướng khác hấp dẫn, chỉ thấy một cái đầu Giao lớn như cự nhạc ở trên không trung xoay quanh, võ đạo linh khí đi vào chuôi ra giữa thiên địa, hai mắt nó phát ra hồng quang, mặc dù là ban ngày cũng lộ ra kinh dị đáng sợ.
Mà tám cái đầu Giao khác cũng xoay quanh trên bầu trời ở các nơi khắp thiên hạ, đi vào chuôi ra hút võ đạo linh khí, để người trong thiên hạ cảm thấy hoảng sợ, tuyệt vọng.
Khương Triệt đứng trước ngự thư phòng, xa xa nhìn đầu Giao ỏe chân trời, hắn trừng to mắt, toàn thân run rẩy.
- Đó là cái gì... Vì sao lại có yêu vật như thế lớn.....
Khương Triệt nói một mình, trong giọng nói tràn ngập hoảng sợ.
Chỉ là cái đầu đã lớn ngàn trượng, rất khó tưởng tượng bản thể của nó có bao lớn, mặc dù cách nhau rất xa, cũng tràn ngập rung động thị giác.
Hắn không khỏi nhìn về phía trên đỉnh đầu, Khương Trường Sinh cao cao tại thượng như đang treo một mặt trời nhỏ, hấp dẫn một đầu Thiên Hà dũng mãnh lao tới.
Hắn không rõ Đạo Tổ muốn làm gì, nhưng hắn chỉ có thể ký thác hi vọng vào trên người Đạo Tổ.
Sương mù Long Khởi sơn bỗng nhiên bị xé tan, một đạo thân ảnh như là mũi tên bay đi, mục tiêu chính là đầu Giao phương xa.
Diệp Tầm Địch.
- Nghiệt súc! Dám nhiễu nhân tộc, muốn chết.
Diệp Tầm Địch phẫn nộ quát, tiếng vô cùng to, mang đến hi vọng cho bách tính Kinh Thành.
Cùng lúc đó.
Sâu trong lòng đất.
Cơ Võ Quân theo một dòng nước đi tới nơi phiến không gian dưới lòng đất, khi nàng nhìn thấy Diệt Thế thụ, đôi mi thanh tú nhíu chặt, sát ý đầy tràn.
Mặt người Diệt Thế thụ thấy được nàng, vội vàng kêu lên:
- Đừng động thủ! Ta là do Đạo Tổ phái tới, chống đỡ mặt đất cho các ngươi, đừng hỏng chuyện tốt của ta.
Nếu bình thường, nó căn bản không để Cơ Võ Quân vào mắt, nhưng nó hiện tại đang khuếch tán yêu lực, chống đỡ mặt đất, còn phải chịu nước biển ăn mòn, cực kỳ khó chịu.
Nghe được hai chữ Đạo Tổ, Cơ Võ Quân sửng sốt.
- Nguyên lai ngươi thật bị Đạo Tổ đã thu phục được, trách không được...
Cơ Võ Quân nói một mình, nàng lúc trước không có tìm được thi thể Diệt Thế thụ, trong lòng một mực sầu lo, hoài nghi Đạo Tổ mang đi, nhưng nàng không nghĩ ra Đạo Tổ có thể giấu Diệt Thế thụ ở nơi nào, không nghĩ tới là lòng đất.
Không đúng.
Nàng vừa rồi xuống đây, rõ ràng thấy một cái đầu Giao cực kì khủng bố, yêu lực làm nàng nhìn mà sợ, căn bản không dám ngăn cản.
Nàng nghĩ lại tới lời nói của Diệt Thế thụ, nói cách khác, Diệt Thế thụ vừa tới.
Vậy nó từ đâu tới?
Thân thể cao lớn như thế không có khả năng không có động tĩnh.
- Xem ra, ngươi cũng nhận biết Đạo Tổ, đã như vậy, giúp ta ngăn cách nước xung quanh, thật sự quá khó tiếp thu rồi.
Tiếng Diệt Thế thụ truyền đến, ngữ khí tràn ngập thống khổ.
Cơ Võ Quân do dự một chút, vẫn bay tới trên một nhánh cây Diệt Thế thụ, nàng vỗ một chưởng bên trên Diệt Thế thụ, chân khí cấp tốc lan tràn, bao trùm thân cây phía dưới Diệt Thế thụ, dùng chân khí bản thân bảo hộ thân thể của nó.
Giờ khắc này, Cơ Võ Quân thấy hoang đường trước nay chưa có.
Nàng vậy mà đang bảo hộ một yêu vật.
Hơn nữa còn là yêu vật trước kia tàn sát qua nhân tộc.
Nàng nỗ lực không suy nghĩ, mà dùng ánh mắt nhìn về phía không gian dưới lòng đất, suy nghĩ đến cùng xảy ra chuyện gì.
...
Khi cột nước bên ngoài Ti Châu kết nối đến bên trên song chưởng Khương Trường Sinh, thần niệm của hắn cũng bắt được cột nước các nơi thiên hạ, dùng Đại Tự Tại Thác Hải Thuật hút chúng nó đến, trong lúc nhất thời, cột nước đáng sợ các nơi thiên hạ vặn vẹo, hướng về cùng một phương hướng mà dũng mãnh lao tới, biển nước hình thành từng đầu Thiên Hà ầm ầm sóng dậy, không có vẩy xuống mặt đất, mà là rơi về phía phần cuối thiên địa, vô cùng hùng vĩ.
Một màn này hù dọa vô số người.
Khi Khương Triệt thấy Thiên Hà vùng trời Kinh Thành, hắn bỗng nhiên ngây người.
Chẳng lẽ tổ tông thật sự là thần tiên?
Mặc dù Khương Trường Sinh đã làm qua rất nhiều chuyện không thể tưởng tượng, nhưng bởi vì quá thân cận, hắn luôn cho rằng Khương Trường Sinh là võ giả có cảnh giới rất cao thâm, nhưng bây giờ nhìn lại.....
Tuyệt không phải võ giả.
Tuyệt đối là tiên thần.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất