Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 489: Mặt đất sụt lún, yêu đầu xuất thế (1)

Chương 489: Mặt đất sụt lún, yêu đầu xuất thế (1)
Khương Trường Sinh nhíu mày, hắn thu hồi tầm mắt, sau đó dùng thần niệm thăm dò vào lòng đất, hắn thấy mặt ngoài bia đá long mạch đang sinh ra vết nứt, một đầu tiếp một đầu.
Phong ấn long mạch sắp hỏng mất.
Khương Trường Sinh đứng dậy, hắn đưa mắt nhìn lại, phát hiện còn có hầm ngầm thần bí khác bắn ra nước biển dưới mặt đất, phóng lên tận trời, kinh dị dọa người.
Không chỉ Đại Cảnh, trong các vương triều khác ẩn chứa long mạch cũng xuất hiện hầm ngầm dạng này, giống như lòng đất đã làm đau nhức trăm lỗ, nước biển liều mạng trào ra.
Tình huống không lạc quan.
Chân mày Khương Trường Sinh nhíu chặt hơn.
Cùng lúc đó, toàn bộ Kinh Thành bị chấn động, đếm không hết Bạch Y vệ như mưa tên bay ra từ trong kinh thành, chạy tới cột nước to lớn phương xa.
Cơ Võ Quân đi vào trước hầm ngầm thần bí, nàng chui vào bên trong nước biển, nghịch chảy xuống, cấp tốc tan biến không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Diệp Tầm Địch nhìn về phía Khương Trường Sinh, hỏi:
- Chẳng lẽ là long mạch sập?
Khương Trường Sinh gật đầu.
Sắc mặt Khương Tiển kịch biến, nói:
- Vậy chúng ta nên làm cái gì? Thật chẳng lẽ muốn rút lui, nếu như vậy, bách tính Đại Cảnh lại nên như thế nào?
Đột nhiên xuất hiện tai hoạ làm hắn không thể nào tiếp thu được, Đại Cảnh chinh chiến nhiều năm, đánh tan từng phương cường địch, không có chết trong tay địch nhân, lại bị long mạch dưới chân đánh tan.
Dù cho rút lui, Đại Cảnh lại có thể rút lui bao nhiêu người?
Về sau còn như thế nào tranh đoạt tấn thăng Thánh triều?
Khương Tiển càng nghĩ, lòng càng gấp, dù sao hắn vì Đại Cảnh chinh chiến mấy chục năm, tình cảm hắn dành cho Đại Cảnh cực sâu.
Kiếm Thần, Bạch Kỳ, Hoàng Thiên, Hắc Thiên đều khẩn trương nhìn về phía Khương Trường Sinh, chờ đợi phân phó của hắn.
Khương Trường Sinh không có lên tiếng, hắn đang dùng thần niệm dò xét lòng đất.
Nước biển này không thích hợp, cho dù đại lục bị phá thành rất nhiều lỗ lớn, như thế nào xông tới, Ti Châu đã cao hơn vùng duyên hải mấy ngàn thước.
Lần này, hắn trở nên hung ác, cưỡng ép tách ra phong ấn long mạch, ngược lại đã không thể ngăn chặn.
Oanh.
Bia đá long mạch trong nháy mắt bị đập tan, thần niệm Khương Trường Sinh tốc độ cao tìm kiếm xuống dưới, thần niệm của hắn đi vào một mảnh không gian bao la vô biên dưới lòng đất, hắn thấy một mảnh đại dương mênh mông hiện ra hào quang màu xanh lam, mặt biển bay lên mấy chục cây cột nước chui vào trên đỉnh cửa hang, nối thẳng lên mặt đất.
Bên trong đại dương mênh mông có một thân ảnh đáng sợ lơ lửng, hắn định thần nhìn lại, lại là một cái đầu lâu.
Một đầu Giao Long, đầu Giao này giống như đầu trăn, đỉnh đầu nhô lên hai cây sừng, không có râu rồng, cũng không thần tuấn giống như Bạch Long, rắn chỉ mọc ra sừng, miễn cưỡng có thể xưng giao long.
Mấu chốt là đầu Giao này cực lớn, có thể so với một sơn nhạc ngàn trượng.
Chỉ là đầu đã lớn như vậy, Khương Trường Sinh rất khó tưởng tượng bản thể của nó khổng lồ ra sao.
Khương Trường Sinh tiếp tục nhìn lại, phát hiện đại dương mênh mông bao trùm toàn bộ lòng đất đại lục, nói cho đúng lòng đất đại lục là rỗng, bên trong vừa hay chứa cả đại dương mênh mông, hắn còn phát hiện đầu Giao khác.
Hắn đếm một thoáng, hết thảy chín đầu Giao, giống nhau như đúc, hình thể cũng tương đương.
Chín đầu Giao không có chút sinh cơ, nhưng chúng nó vậy mà ẩn chứa yêu lực mạnh mẽ, vô ý thức thao túng nước biển phóng tới mặt đất, một khi nước biển bị rút khô, lại không có long mạch phong ấn, Long Mạch đại lục sẽ đổ sụp, bổ sung mảnh không gian cự đại này, mặc dù không đến mức để Long Mạch đại lục chìm vào đáy biển, nhưng địa chấn như thế tất nhiên sẽ khiến vô số người chết.
Ngay khi Khương Trường Sinh quan sát, ánh mắt chín đầu Giao ẩn giấu ở trong nước biển đột nhiên sáng lên, trong đôi mắt bắn ra tia sáng đỏ sâm nhiên.
Từng cái đầu Giao từ đáy biển bay ra, đầu Giao kết nối cột nước, tựa như thân thể của bọn nó, chúng nó mang theo cột nước, đánh vỡ mặt đất, cấp tốc lao ra.
Trong đình viện Khương Trường Sinh đột nhiên tan biến, những người khác khẩn trương chờ đợi, không dám tùy tiện hành động.
Khương Trường Sinh thi triển Ngũ Hành độn thuật, cấp tốc xuyên qua địa tầng sâu mấy vạn trượng, tới không gian dưới đất, nước biển còn đang dũng mãnh lao lên, bản tôn đến tận đây, Khương Trường Sinh cảm nhận được rõ ràng yêu lực khổng lồ tồn tại.
Là yêu lực của những yêu Giao kia đang kéo lấy nước biển tuôn lên mặt đất.
Hắn còn phát hiện một chút, vùng biển này ẩn chứa võ đạo linh khí cực kỳ nồng nặc, nước biển có thể là võ đạo linh khí ngưng tụ mà thành.
Cái trán Khương Trường Sinh mở ra Đại Đạo Chi Nhãn, kim quang bắn ra, hắn phóng xuất Diệt Thế thụ khổng lồ.
Diệt Thế thụ rơi vào bên trong đại dương mênh mông, nhấc lên kinh đào hải lãng, hình thể của nó sao mà khổng lồ, sau khi rơi vào hải dương, ngọn cây vậy mà dán vào phía trên đỉnh.
- Ngài.....
Diệt Thế thụ bị hù dọa, nó đang ngủ, đột nhiên bị chuyển ra.
Khương Trường Sinh mở lời:
- Ngươi có thể chống đỡ địa tầng phía trên, nhường hắn nó không lún xuống hay không.
Diệt Thế thụ sửng sốt, mặc dù hoang mang, nhưng nó duỗi ra từng sợi cây mây to lớn như rồng, xuyên thủng địa tầng phía trên, nó thôi động yêu lực trong cơ thể, nỗ lực bao trùm toàn bộ mặt đất.
- Phạm vi quá rộng!
Diệt Thế thụ mở lời, ngữ khí lo lắng.
Mặt Khương Trường Sinh không biểu tình, nói:
- Chỉ cần ngươi chống đỡ, ngươi sắp thành trụ cột của phiến đại lục này, khí vận khổng lồ đều sẽ tuôn vào ngươi, có thể làm cho thân thể của ngươi không ngừng được thối luyện, có lẽ có một ngày, ngươi sẽ vượt qua Động Thiên cảnh, đi đến cảnh giới càng cao hơn.
Nghe vậy, Diệt Thế thụ trầm mặc, nó toát ra càng nhiều cây mây lọt vào bên trong đỉnh, để cho yêu lực mình bao trùm mặt đất, ổn định mặt đất.
Khương Trường Sinh nhìn về phía đại dương mênh mông bốc lên xung quanh Diệt Thế thụ, phát hiện nước biển đang ăn mòn yêu thân Diệt Thế thụ.
Đây cũng không phải chuyện tốt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất