Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 495: Hương hỏa công năng, kinh truyền thiên hạ (1)

Chương 495: Hương hỏa công năng, kinh truyền thiên hạ (1)
Cửu Tuyệt giao thánh mất tích, mặc dù lo lắng thiên hạ, nhưng đám người Cơ Võ Quân cũng không thể không chuyên chú luyện công, chỉ có không ngừng mạnh lên, mới có thể ngăn cản kiếp nạn sắp đến.
Trong vòng một tháng sau, chuyện long mạch phá phong, Đạo Tổ nắm biển điên cuồng truyền khắp toàn bộ Long Mạch đại lục, truyền đi vùng biển bốn phương.
Giá trị hương hỏa của Khương Trường Sinh lần nữa tăng vọt.
Lần này, tám phần mười người Long Mạch đại lục trở lên đều thấy được Thiên Hà hùng vĩ, chính mắt thấy Đạo Tổ sáng tạo thần tích, không còn bán tín bán nghi khi nghe truyền thuyết.
Lần này nắm biển, lại để cho thế nhân liên tưởng đến trước kia dời núi, khởi tử hồi sinh, rải đậu thành binh các loại, Đạo Tổ triệt để thành thần, ít nhất trong lòng bọn họ là như thế.
Tốc độ giá trị hương hỏa tăng trưởng đã không kém hơn Huyền Điểu trước đó mang tới tăng vọt.
Trên đại lục Đại Cảnh đã thật lâu không có chiếm đoạt vương triều khác, cho nên giác quan của các triều dành cho Đại Cảnh đã chuyển biến tốt đẹp, bây giờ Đạo Tổ cứu vớt thiên hạ thương sinh, vô luận vương triều nào đều xuất hiện số lượng lớn bách tính cung phụng Đạo Tổ, vì đó thắp hương.
Thời gian phi tốc trôi qua.
Thái Hòa năm thứ tư.
Trung tuần tháng hai, tân xuân vừa qua.
【 Giá trị hương hỏa trước mắt: 698,094, 998 】 .
Sắp đạt tới bảy ức giá trị hương hỏa.
Chiếu theo tốc độ đề tăng, trong vòng năm năm có thể vượt qua một tỷ.
Đây là tính toán giữ gốc, lấy tốc độ trước mắt đến xem, chỉ có thể càng nhanh.
Khương Trường Sinh kiếp trước lúc thiết kế trò chơi, động không ít tâm tư vào giá trị hương hỏa, lúc người chơi đột phá một tỷ giá trị hương hỏa sẽ mở ra công năng hương hỏa mới.
Hệ thống sinh tồn mở ra không ít công năng cho giá trị hương hỏa, trước đó hương hỏa thỉnh nguyện cũng không phải hắn thiết kế, cho nên hắn không có tuyệt đối nắm bắt về hương hỏa công năng.
Mặc kệ như thế nào, trong lòng còn có một mụu tiêu chờ đợi cũng là chuyện tốt.
Khương Trường Sinh nhìn giá trị hương hỏa của mình, tâm tình vui vẻ, sau đó chờ đợi khách đến thăm.
Phụng Thiên thiên tử đến rồi.
Thiên Tử thật, tên này cũng dám báo tính danh cho Thanh Nhi, quả nhiên to gan lớn mật.
Thấy hắn lớn mật như thế, Khương Trường Sinh đồng ý gặp hắn một lần.
Đại Cảnh và Phụng Thiên một mực quan hệ thù địch, chẳng qua những năm nay ngưng chiến, sở dĩ ngưng chiến, vẫn bởi vì khoảng cách quá xa, bằng không Đại Cảnh đã sớm đánh tới.
Diệp Tầm Địch, Kiếm Thần, Khương Tiển cũng cảm thấy rất hứng thú về Phụng Thiên thiên tử, đang thảo luận cái tên này vì sao tới đây.
Rất nhanh, Thanh Nhi mang theo Phụng Thiên thiên tử đến đây, vị Phụng Thiên thiên tử này một ăn mặc theo phong cách công tử ca nhàu giàu, phong thần tuấn dật, tay cầm quạt xếp, mặt mỉm cười, tuyệt không khẩn trương.
Hắn tiến vào đình viện, quét một vòng, sau đó đi đến trước mặt Khương Trường Sinh, chắp tay hành lễ, nói:
- Tại hạ Phụng Thiên thiên tử Lý Nhai, đặc biệt tới bái phỏng Đạo Tổ, đa tạ Đạo Tổ nguyện thấy ta một lần.
Đối mặt Khương Trường Sinh, hắn không có tự xưng trẫm, tư thái rất thấp.
Khương Trường Sinh không có lên tiếng, mà bình tĩnh nhìn chằm chằm hắn.
Đạo Tổ không nói lời nào, để Lý Nhai bắt đầu có chút khẩn trương.
Cũng may Khương Tiển mở miệng, chỉ nghe hắn hỏi:
- Ngươi là Thiên Tử mới đăng cơ, quên ân oán giữa Đại Cảnh và Phụng Thiên?
Lý Nhai quay đầu, cười nói:
- Vận triều chi tranh chính là quốc vận chi tranh, sao có thể coi là ân oán, bây giờ ta dùng thân phận của Lý Nhai đến đây, vì cái gì không phải quốc sự, mà là chuyện bản thân, ta muốn sáng lập một võ đạo, hi vọng Đạo Tổ chỉ bảo, nếu Đạo Tổ nguyện ý, sau khi ta sáng lập thành công, nguyện lưu lại phương pháp tu hành, để Đại Cảnh cũng thi hành võ đạo này.
Khương Trường Sinh nói:
- Võ học lấy khí vận điều động võ đạo linh khí thi triển, xác thực xem như sáng tạo cái mới, nhưng võ giả sở dĩ là võ giả, làm lớn mạnh thể phách bản thân mới là then chốt, không ngừng đột phá cực hạn thân thể, đây là võ đạo.
Nghe vậy, Lý Nhai một lần nữa nhìn về phía Khương Trường Sinh, nói:
- Đạo Tổ nói có lý, nhưng chuyện trên đời cũng không phải nỗ lực thì có thể, võ đạo cũng như thế, tư chất như là mệnh số, hạn chế tiền đồ của rất rất nhiều võ giả, võ đạo của ta chính là vì người có tư chất thân thể không đủ mà sáng tạo, để bọn hắn mượn dùng khí vận vận triều, dù sao khí vận vận triều cũng là mỗi một vị bách tính tích lũy mà thành, bọn hắn có tư cách sử dụng.
Nói lời này để mọi người lau mắt mà nhìn hắn.
Bọn hắn vẫn lần đầu tiên nhìn thấy hoàng đế chí lớn giống như thế này, hoàng đế Đại Cảnh đều vì thiên hạ mà nỗ lực, chưa bao giờ có ý nghĩ như vậy.
Cơ Võ Quân mở lời:
- Thánh triều cũng có một vị đại thần đề cập qua mạch suy nghĩ dạng này, đáng tiếc bị đám võ tướng trấn áp, mong muốn phổ biến loại võ đạo này, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến những võ giả tư chất mạnh mẽ, dù sao khí vận nhiều như vậy, khi ngươi trung bình phân phối, là chèn ép đối với võ giả nắm giữ phần lớn khí vận.
Lý Nhai nói:
- Thiên hạ thái bình, tự nhiên không thích hợp, nhưng bây giờ yêu tộc đại họa đã tới, nhân tộc từ văn thần võ tướng, cho tới bình dân bách tính, đều phải tham chiến, ta chẳng qua hi vọng bọn họ có một chút sức chiến đấu, mà đạo của ta có thể làm cho cường giả mạnh hơn, nếu gặp được Cự yêu kinh thế không thể đối đầu, số lượng không có ích lợi gì, lúc này, để một một người tụ tập toàn bộ khí vận, tăng cường gấp bội, không phải cũng là một tia hi vọng?
Cơ Võ Quân nghe xong, trong mắt lộ ra một tia tán thưởng.
Khương Trường Sinh cũng thấy được hai chữ đại nghĩa từ trên người Lý Nhai.
Có lẽ hắn có tư tâm của mình, nhưng theo như lời hắn nói quả thật có thể tăng thêm sinh cơ cho nhân tộc.
Khí vận, huyễn hoặc khó hiểu, nhân tộc và yêu tộc đều dùng khí vận thối luyện thể phách, mà nhân tộc ưu việt hơn một chút chính là sáng lập vận triều, tụ tập khí vận một triều, bảo đảm giang sơn mưa thuận gió hoà, giảm bớt tai hại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất