Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 496: Hương hỏa công năng, kinh truyền thiên hạ (2)

Chương 496: Hương hỏa công năng, kinh truyền thiên hạ (2)
Lý Nhai bỗng nhiên quỳ xuống, hướng Khương Trường Sinh dập đầu, nói:
- Đạo Tổ, xin ngài chỉ bảo ta.
Khương Trường Sinh nói:
- Ngươi lại đi Thiên Cương châu, tìm kiếm giáo chủ Đạo Tổ giáo, Tề Thánh, ngươi nhìn thấy hắn thì có thể có ngộ hiểu.
Nghe vậy, Lý Nhai ngẩng đầu, mặt lộ vẻ vẻ chần chờ, hắn bất đắc dĩ nói:
- Ta đã bại lộ thân phận.....
- Ta sẽ để cho đạo trưởng Long Khởi quan giấu diếm chuyện ngươi tới.
- Đa tạ Đạo Tổ, nếu như ta thành công, tất nhiên sẽ lại tới bái phỏng ngài trước khi rời đi, lưu lại phương pháp tu hành.
Lý Nhai kích động nói, nghe xong hai chữ Tề Thánh đã biết là cao nhân đắc đạo.
Hắn lần nữa hành lễ, sau đó vội vàng rời đi.
Diệp Tầm Địch mở lời:
- Thật tin hắn, nếu hắn thành công, Phụng Thiên lại sẽ trở thành kình địch của Đại Cảnh.
Khương Trường Sinh bình tĩnh nói:
- Luôn có ít thứ nên vượt qua hạn chế vương triều, bằng không cả Nhân tộc khó mà tiến lên.
Cơ Võ Quân tán thưởng nói:
- Đạo Tổ có đại cách cục, bản chất vận triều nói cho cùng vẫn là dã tâm của số ít người, chỉ là vừa hay có thể tạo phúc cho nhiều người hơn.
Khương Trường Sinh không nói thêm lời nào, chuyên tâm tu luyện.
Hắn hiện tại có một mục tiêu, chính là nỗ lực tu luyện, nghênh đón Cửu Tuyệt giao thánh đến.
Mặc dù Cửu Tuyệt giao thánh không nhất định đến, nhưng ít ra muốn dùng hắn làm mục tiêu tu luyện.
Đương nhiên, nếu Cửu Tuyệt giao thánh tới, đánh không lại, hắn sẽ không tử chiến.
Trước mắt mà nói, hẳn là có thể đánh thắng.
Cửu Tuyệt giao thánh mới chẳng qua là nắm giữ thể phách mạnh mẽ, không có thể phát huy toàn bộ thực lực của Cửu Tuyệt giao thánh.
...
Trời xanh mây trắng, gió biển tươi mát.
Lâm Hạo Thiên toàn thân áo đen ngồi ở trên lưng Thiên Thương lôi ưng, nhiều năm qua đi, khí chất của hắn trở nên thành thục, trên mặt còn có râu ria nhàn nhạt, ngay cả Thiên Thương lôi ưng cũng tăng thêm không ít thương thế, hình thể cũng lớn hơn rất nhiều.
- Cũng không biết Đại Cảnh còn bao xa, bất quá lúc trước gặp phải người từng nghe nói Thiên Hải, kia hẳn là tới gần.
Lâm Hạo Thiên tự lẩm bẩm, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.
Bất quá hắn lại có chút khẩn trương.
Cũng không biết tiền bối ở chỗ nào Đại Cảnh, người bên cạnh hắn như thế nào, hắn nên ở chung như thế nào?
Từ khi trải qua chuyện Thẩm Lan tông, Lâm Hạo Thiên càng ngày càng cô tịch, dẫn đến hắn không muốn giao luw, không có thoải mái, khí phách ngày xưa.
- Minh….
Thiên Thương lôi ưng phát ra tiếng tê minh, giống như đang trấn an Lâm Hạo Thiên.
Lâm Hạo Thiên lộ ra nụ cười, sờ lên đầu của nó, có nó làm bạn, hắn không cô đơn.
Đúng lúc này, Thiên Thương lôi ưng bỗng nhiên cảm nhận được cái gì, ánh mắt sắc bén, dừng lại.
Lâm Hạo Thiên nhíu mày, đứng dậy, rút ra một thanh cự kiếm trên lưng, chuẩn bị chiến đấu.
Gió biển thổi bay áo đen của hắn, hắn đưa mắt nhìn lại, cũng không có phát hiện nguy hiểm.
Hắn đang muốn mở miệng, phần cuối mặt biển bỗng nhiên nổ tung, một quái vật khổng lồ bay lên, như một cự nhạc từ đáy biển thoát ra, hình ảnh rung động.
- Cái đó là...
Lâm Hạo Thiên định thần nhìn lại, không khỏi há to mồm.
Chỉ thấy một đầu sinh linh giống như Cự Kình khổng lồ phiêu phù ở phần cuối mặt biển, thân thể che đậy Thái Dương, tựa như một dãy núi cao mấy ngàn trượng ngăn ở phần cuối mặt biển.
Dọc theo con đường này, Lâm Hạo Thiên đã gặp qua rất nhiều thượng cổ kỳ thú, nhưng chưa bao giờ thấy qua cự thú lớn như thế, mà hắn có thể nhìn ra được đối phương chẳng qua chỉ lộ ra một nửa dáng người, thân thể còn lại giấu ở đáy biển.
Lâm Hạo Thiên vô ý thức muốn rút lui, nhưng đột nhiên phát giác được cái gì, lộ ra vẻ kinh nghi.
Sau khi tu hành Bất Bại Luân Hồi Kinh, hắn vô cùng mẫn cảm với khí tức, hắn có thể cảm nhận được cự thú kia không có chút khí tức sinh mệnh, nói cách khác, cái tên này chết.
Cự thú khổng lồ như thế vậy mà chết rồi.....
Chẳng lẽ còn có gia hỏa tồn càng kinh khủng hơn?
Lâm Hạo Thiên để Thiên Thương lôi ưng bay cao, rời xa mặt biển.
Bọn hắn không có rời đi, mà lẳng lặng quan sát.
Nhìn qua mấy ngày.
Cũng không có nhân vật càng khủng bố hơn xuất hiện, cũng không có yêu thú tới gần.
Lâm Hạo Thiên cắn răng nói:
- Đi xem một chút, một phần vạn có đại cơ duyên thì sao.
Người hắn có yêu huyết, nuốt một ít máu thịt yêu vật mạnh mẽ có thể làm cho hắn mạnh lên, cự thú phía trước mặc dù chết rồi, nhưng không có mùi hôi mùi.
·······.
Trên vách núi, nam tử áo bào trắng lẳng lặng tĩnh toạ.
Vị nam tử mang theo mặt nạ xương trắng thần bí xuất hiện sau lưng hắn, nửa quỳ xuống, trầm giọng nói:
- Tất cả bảy đại Yêu Thánh đều phá phong mà ra, đang ngủ say ở các vùng biển, tồn tại kia đã tiến đến thu phục, bất quá...
- Bất quá cái gì?
- Thuộc hạ nghe nói một chuyện lạ.
- Nói.
Nam tử áo bào trắng không có mở mắt, tựa hồ cũng không quan tâm.
Mặt nạ nam tử nói:
- Có long mạch đại lục đều là mặt đất rung động, thương vong vô số, thậm chí có đại lục chia ra thành quần đảo, duy chỉ có một phương đại lục không có chuyện gì, đại lục kia ở vào hướng bắc Thiên Hải, dùng long mạch xưng tên, được xưng là Long Mạch đại lục, ở bên trên đại lục xuất hiện một tồn tại cường đại gọi Đạo Tổ, hắn vậy mà nâng yêu hải do yêu lực Yêu Thánh biến thành ở trên cao, cũng để mặt đất không có sụp đổ, toàn bộ Long Mạch đại lục bởi vậy không có bởi vì Yêu Thánh phá phong mà chịu ảnh hưởng.
Nam tử áo bào trắng mở to mắt, nhăn mày.
- Nghe nói, Thiên Hải cùng với rất nhiều người hải đảo đều nhìn thấy Đạo Tổ nắm biển đi về phía Nam, mà phương hướng hắn đi tới về sau xuất hiện số lượng lớn thi thể yêu thú, nước biển sôi trào, chuyện này đã truyền ra tại mấy chục vùng biển, Đạo Tổ danh dương Vô Tận Hải Dương.
Sau khi nam tử mặt nạ nói xong, thân thể run lên, rõ ràng trong lòng cực kỳ không bình tĩnh.
Nam tử áo bào trắng đứng dậy hỏi:
- Nắm biển? Quả nhiên là nắm biển?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất