Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 527: Lẫn nhau kích thích, Yêu Thánh thành thế (1)

Chương 527: Lẫn nhau kích thích, Yêu Thánh thành thế (1)
Nghe được Phủ chủ Thánh phủ từng muốn bái Quan Thông U làm thầy, Lâm Hạo Thiên không biết nên như thế nào nói tiếp.
Mặc dù bị ủy khuất tại Thánh phủ, nhưng hắn đối với Thánh phủ vẫn là có một phần tình hoài đặc thù, nhưng hôm nay nghe tới, Thánh phủ căn bản không coi là cái gì.
Hắn không thể không đổi góc độ suy nghĩ, Đại Cảnh còn cường đại hơn Thánh phủ.
Trong lòng hắn tràn ngập chờ mong, chờ mong thời gian tiếp theo đi theo tiền bối tập võ.
Một lúc lâu sau.
Lâm Hạo Thiên đạp vào Võ Phong, trên các đầu đường núi đều là người đến người đi, phồn hoa náo nhiệt, trên mặt của phần lớn người đều tràn đầy nụ cười, cùng khác nhau rất lớn với người vận triều hắn gặp được ở trên biển.
Đại Cảnh còn chưa chân chính gặp yêu tộc họa, hoặc là nói, có Đạo Tổ tồn tại, Đại Cảnh mới không có gặp nạn.
Trên đường đi, Lâm Hạo Thiên hết nhìn đông tới nhìn tây, đều rất tò mò về hết thảy của Long Khởi quan.
Chờ hắn đến trước sơn môn, Dương Chu đi đến trước mặt hắn, đánh giá hắn, hỏi:
- Ngươi là Lâm Hạo Thiên?
Lâm Hạo Thiên gật đầu, nói:
- Là là, không biết xưng hô các hạ như thế nào?
- Dương Chu, Đạo Tổ nói ta tới tiếp ngươi, đi thôi.
Dương Chu nói khẽ, sau đó quay người rời khỏi, Lâm Hạo Thiên lập tức đuổi theo.
Dương Chu rất có danh vọng ở kinh thành, gặp hắn tự mình ra tới dẫn người, rất nhiều đệ tử, khách hành hương đều quăng tới ánh mắt tò mò cho Lâm Hạo Thiên, một chút quyền quý thậm chí ghi lại diện mạo Lâm Hạo Thiên, chuẩn bị sau này lôi kéo.
Ai cũng biết Dương Chu là số ít tồn tại trong Long Khởi quan có thể nhìn thấy Đạo Tổ, nam tử để hắn đến đây tiếp đãi, có lẽ là thiên tài mà Đạo Tổ thấy vừa mắt.
Lâm Hạo Thiên mặc dù đã chín mươi bảy tuổi, nhưng huyết mạch hắn đặc thù, một mực bảo trì tuổi trẻ, thoạt nhìn mới hai ba mươi tuổi.
Rất nhanh, bọn hắn vượt qua thiên kiều, đi tới Long Khởi sơn bị sương mù vờn quanh.
Xuyên qua rừng trúc, sương mù cùng với từng khu vườn cổ kính, hành lang, hai người tiến vào một tòa đình viện.
Lâm Hạo Thiên nhìn về phía người trong đình viện, nhiều hơn trong tưởng tượng của hắn, còn có mèo mèo chó chó.
Tất cả mọi người mở mắt nhìn về phía hắn, mà hắn bị một nam tử trẻ tuổi dưới cây hấp dẫn.
Thật trẻ tuổi, thật đẹp.
Lâm Hạo Thiên cũng tính xông xáo quá thiên hạ, gặp qua thiên chi kiêu tử từng vùng biển, nhưng chưa từng thấy qua nam tử khí chất như thế, mặc dù mình là nam nhi, cũng bị đối phương kinh diễm.
Diệp Tầm Địch đánh giá Lâm Hạo Thiên, nói:
- Tiểu tử, ngươi tên là gì?
Lâm Hạo Thiên vội vàng ôm quyền, nói:
- Tại hạ Lâm Hạo Thiên, từ Thần Cổ đại lục tới đây.
Ánh mắt của hắn rơi vào trên người Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh mở to mắt, cười nói:
- Hắn là ta gọi tới, sau này sẽ là người một nhà, các ngươi có khả năng trao đổi võ đạo nhiều hơn.
Vừa dứt lời, mọi người đều kinh ngạc nhìn về phía Lâm Hạo Thiên, ngay cả Dương Chu đều lau mắt mà nhìn Lâm Hạo Thiên.
Cơ Võ Quân nhíu lại đôi mi thanh tú, nàng cũng có thể cảm nhận được Lâm Hạo Thiên ẩn giấu yêu khí.
Kẻ này không đơn giản.
Mọi người dồn dập vây quanh Lâm Hạo Thiên, mồm năm miệng mười hỏi thăm, phần lớn tháng ngày trong đạo quan là khô khan, hể có người mới gia nhập, bọn hắn tự nhiên cao hứng.
Khương Tiển nghe nói Lâm Hạo Thiên cũng là Càn Khôn cảnh, muốn so tài một thoáng, Lâm Hạo Thiên tự nhiên không có từ chối, hắn cũng muốn chứng minh mình.
Hai người bay tới trên không cực cao, để bách tính trong kinh thành không nhìn thấy, nhưng động tĩnh của bọn họ cực lớn, cuối cùng vẫn là kinh động đến Kinh Thành.
Oanh! Oanh! Oanh!
Trên trời vang lên tiếng nổ vang rền liên tiếp, dẫn tới rất nhiều võ giả bay tới trên không xem chiến.
Diệp Tầm Địch nhíu mày nói:
- Lâm tiểu tử không đơn giản.
Ánh mắt của bọn hắn xuyên qua sương mù, thấy được chiến đấu trên bầu trời, mười phần kịch liệt.
Lâm Hạo Thiên thi triển Bất Bại Luân Hồi Kinh, ngăn cản Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao của Khương Tiển.
Hai người đều mở ra Đại Kim Cương Thần Thể, nhưng luận lực lượng thân thể, Khương Tiển mạnh hơn một chút, mà chân khí của Lâm Hạo Thiên thì vượt qua Khương Tiển.
Khương Tiển từ nhỏ bị Khương Trường Sinh dùng dược thối luyện thể phách, lại thêm lôi điện tôi thể, tự nhiên không kém, bất quá Lâm Hạo Thiên hấp thu qua khí huyết Yêu Thánh, khí lực không thể khinh thường.
- Cái tên này thật mạnh...
Khương Tiển âm thầm kinh hãi, con mắt thứ ba giữa mi tâm hắn trợn to, bắt đầu điều động khí vận thiên địa.
Văn võ chi đạo.
Đại Đạo Chi Nhãn hấp thu khí vận, hắn tự nhiên phải học văn võ chi đạo, có thể làm cho thực lực của hắn càng mạnh.
Hắn một tay giơ cao Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, thiên địa khí vận tụ tập tới, hình thành từng đầu Khí Vận Chi Long vờn quanh lưỡi đao.
Sắc mặt Lâm Hạo Thiên trở nên ngưng trọng, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp được có người cầm binh khí dài nặng đến trăm vạn cân nặng tiến hành chiến đấu, này còn chưa tính, đối phương không ngờ lại mọc ra con mắt thứ ba kỳ quái, còn có thể điều động khí vận thiên địa.
Hắn lộ ra nụ cười, sinh ra cảm giác tán đồng Khương Tiển.
Bởi vì nửa người nửa yêu, hắn vẫn cảm thấy mình là quái thai, hiện tại gặp được Khương Tiển, hắn có loại cảm giác gặp được đồng loại.
- Khương Tiển, ngươi rất mạnh, đã như vậy, ta đây cũng phải nghiêm túc.
Lâm Hạo Thiên lộ ra nụ cười, hào khí vượt mây cười nói.
Oanh.
Chân khí của hắn bùng nổ, tóc đen tung bay, hắn nâng lên nắm tay phải, hắc bạch nhị khí vờn quanh nắm đấm, một cỗ khí thế cực kỳ đáng sợ đang nổi lên.
Khương Tiển nhìn xuống hắn, lại có loại cảm giác đang đối mặt với Cự yêu khủng bố.
Cái tên này…
Khương Tiển nhếch miệng lên, gặp được kình địch siêu cường, hắn sẽ chỉ càng thêm hưng phấn.
Mấu chốt nhất là đối phương cùng hắn đều là Càn Khôn cảnh!
- Vậy thì thoải mái chiến một trận đi.
Khương Tiển càn rỡ cười to, vung lên Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao trảm mạnh xuống, khí vận biến thành bầy rồng đáp xuống, như thiên băng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất