Chương 526: Đại Cảnh chẳng lẽ là Thánh địa võ đạo?
Hắn bắt đầu luyện chế cấm chế ẩn chứa bên trong, cấm chế trong vòng tay này không ngờ lại nhiều đến tám mươi mốt cái, phẩm giai mỗi một cái cũng rất cao, xem ra vòng tay này rất mạnh. Qua đi một ngày một đêm, Khương Trường Sinh mới thành công nhận chủ Thiên Linh Ngự Thân Trạc, dưới sự khống chế của hắn, vòng tay có khả năng tự do phóng to thu nhỏ.
Hắn bắt đầu cảm thụ cấm chế phòng ngự của Thiên Linh Ngự Thân Trạc, phát hiện yêu lực giống như Xích Ác yêu tôn, Bình Thiên yêu tôn đoán chừng rất khó trong thời gian ngắn đánh nát vòng phòng hộ của vòng tay.
Pháp bảo rất không tệ.
Khương Trường Sinh mang nó trên cổ tay bên phải, trong lòng cảm giác an toàn tăng nhiều.
Hắn đi ra khỏi phòng, đi vào trong viện.
Từ đêm qua, Khương Tiển nghênh đón cơ hội đột phá, đang ở trên đỉnh Long Khởi sơn đột phá, tụ tập võ đạo linh khí, thối luyện thể phách, những người khác đang ngước nhìn.
- Đạo Tổ, vị đồ tôn này của ngài không đơn giản, con mắt thứ ba kia của hắn không ngờ lại có thể tụ tập khí vận, ta còn chưa bao giờ thấy qua thể chất như thế.
Cơ Võ Quân đi vào trước mặt Khương Trường Sinh, cảm thán.
Trước đó nàng chẳng qua cảm thấy thụ nhãn của Khương Tiển rất kỳ quái, nhưng khi Khương Tiển đột phá, Đại Đạo Chi Nhãn hấp thu khí vận Đại Cảnh, trợ giúp Khương Tiển thối luyện thể phách, tình huống này để cho nàng càng thêm kinh ngạc.
Đây tất nhiên là huyết mạch tiên nhân.
Khương Trường Sinh nhẹ giọng cười nói:
- Đại Cảnh cũng có thiên tài.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía Bình An, Bình An đang ngốc ngốc nhìn Khương Tiển.
Hắn chuẩn bị trù bị dược đỉnh cho Bình An, giúp đỡ đột phá.
Khương Tiển đột phá dẫn tới thiên địa dị tượng, sương mù toàn bộ Long Khởi sơn đều vờn quanh, bầu trời phía trên càng nhấc lên vòng xoáy, mười phần hùng vĩ, nhưng bởi vì chuyện bắt nguồn từ Long Khởi sơn, người toàn thành đều không lo lắng, ngược lại tò mò.
Khương Triệt và Khương Khánh cũng đến đây bái phỏng qua, biết được là Khương Tiển đột phá, bọn hắn đều rất cao hứng, dù sao đều là người trong nhà, Khương gia trước mắt còn cần một người võ đạo tuyệt đỉnh, ít nhất có thể tranh một chuyến võ lâm đệ nhất.
Khương Khánh mặc dù có Nhân Vương truyền thừa, nhưng trước mắt cũng chỉ là Càn Khôn cảnh thôi, Thuận Thiên hoàng đế tuy là Động Thiên cảnh, nhưng truyền thừa chỉ có thể truyền đến Càn Khôn cảnh, mà Khương Khánh trong ngày thường say mê sắc đẹp, căn bản không luyện công, công lực không có chút tăng trưởng, thậm chí có chút trượt.
Khương Trường Sinh đi đến trước dược đỉnh, chuẩn bị chế biến nước thuốc.
Hình thể Bình An cường tráng, vẫn phải dùng dược đỉnh lớn nhất...
Một tháng sau.
Bình An thuận lợi bước vào Càn Khôn cảnh, công lực của hắn tích lũy sớm đã đầy đủ, thể phách càng cường đại hơn nhiều phần lớn Càn Khôn cảnh, chỉ kém một cước qua cửa.
Khương Trường Sinh mặc dù không thể trực tiếp để cho cảnh giới người ta bay vọt, nhưng loại chuyện thuận nước đẩy thuyền này thì vẫn có thể làm được.
Khương Triệt cực kỳ cao hứng, còn đặc biệt tới thiết yến, nhưng Khương Trường Sinh yêu cầu hai người càng cao, tạm thời không để bọn hắn vì Đại Cảnh chinh chiến, mà tiếp tục trùng kích Động Thiên cảnh.
Có Đạo Tổ lên tiếng, Khương Triệt tự nhiên không dám thỉnh hai người Khương Tiển rời núi.
Một ngày này.
Lâm Hạo Thiên cuối cùng đến Ti Châu.
Bất quá hắn còn chưa bước vào Kinh Thành đã bị một người ngăn lại.
Quan Thông U.
Quan Thông U cảnh giới Cửu Động Thiên có giác quan cực kỳ xuất chúng, cách mấy trăm dặm, hắn đã cảm nhận được Lâm Hạo Thiên ẩn giấu một nửa yêu khí.
Giữa rừng núi.
- Ngươi là người, hay là yêu?
Quan Thông U trầm giọng nói, ánh mắt sắc bén, sát cơ khóa chặt Lâm Hạo Thiên.
Lâm Hạo Thiên híp mắt, Bất Bại Luân Hồi Kinh có thể làm cho hắn ẩn tàng khí tức, nhưng không ngờ vẫn bị đối phương phát hiện.
Đại Cảnh quả nhiên cao thâm mạt trắc.
Lâm Hạo Thiên mở miệng nói:
- Ta tự nhiên là người, chẳng qua là bởi vì cơ duyên đặc thù thôi, ngươi ta không oán không cừu, ngươi cũng không thể lấy cừu hận về yêu áp đặt ở trên người của ta chứ.
Hắn đã không phải tính tình lỗ mãng trước kia, nói chuyện cũng biến thành thành thục, không thẳng tới thẳng lui.
Quan Thông U đánh giá hắn, cũng không có nhường đường.
Đúng lúc này, Quan Thông U tựa hồ nghe đến cái gì, vội vàng thu hồi sát ý, hắn ôm quyền nói:
- Thật có lỗi, ta không ngờ ngươi là người của Đạo Tổ.
Nếu là người của Đạo Tổ, hắn an tâm, trong sân Đạo Tổ cũng nuôi Yêu thú, thậm chí bị người kinh thành cho rằng là linh thú, có thể mang đến hảo vận, cho nên hắn thấy, chỉ cần là Yêu thú của Đạo Tổ, nhất định là yêu tốt.
Lâm Hạo Thiên đi trên đường đã nghe được rất nhiều truyền thuyết về Đạo Tổ, biết được Đạo Tổ hẳn là tiền bối trong lòng của hắn, bây giờ nghe Quan Thông U nói như thế, trên mặt hắn nở nụ cười tươi.
Lâm Hạo Thiên đi theo ôm quyền, nói:
- Tại hạ Lâm Hạo Thiên, không biết tính danh tiền bối, là cảnh giới gì?
Hắn cũng không có ỷ thế hiếp người, ngược lại cho Quan Thông U mặt mũi.
Quan Thông U nói:
- Tại hạ Quan Thông U, Cửu Động Thiên.
Lâm Hạo Thiên nghe xong, mặt không đổi sắc, nhưng lòng hắn thì kinh hoàng.
Cửu Động Thiên?
Cái quỷ gì?!
Đại Cảnh mạnh mẽ như thế à, tùy tiện nhảy ra một vị võ giả chính là Cửu Động Thiên?
Nhận biết của Lâm Hạo Thiên bị đánh vỡ, trước đó, hắn không có gặp qua Cửu Động Thiên, lão đầu thần bí kia cũng không có tự báo cảnh giới.
Người này là Cửu Động Thiên còn cung kính tiền bối như vậy, thế tiền bối kia lại là gì cảnh giới?
Lâm Hạo Thiên cảm giác mình bước vào thiên địa hoàn toàn mới.
Đại Cảnh chẳng lẽ là võ đạo Thánh địa?
Trên đường đi, hắn phát hiện võ công võ giả Đại Cảnh không cao lắm, còn tưởng rằng Đại Cảnh chẳng qua là vận triều bình thường, nhưng vừa bước vào Ti Châu đã gặp được Cửu Động Thiên...
Lâm Hạo Thiên mở miệng nói:
- Quan tiền bối, không bằng ngài mang ta Kinh Thành đi, vừa hay giới thiệu cho ta ta một chút.
- Tốt, tiểu huynh đệ, ngươi là từ đâu tới?
- Thần Cổ đại lục.
- Ừm? Thần Cổ đại lục, thật là xa.
- Ngài đi qua Thần Cổ đại lục?
- Ừm, năm đó Phủ chủ Thánh phủ Thần Cổ đại lục từng muốn bái ta làm thầy, ta từ chối, nhưng hắn thịnh tình mời, ta làm khách một lần, thuận tiện lưu lại một bộ võ học, động viên đệ tử Thánh phủ hảo hảo luyện công.