Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 530: Truyền thuyết Thái Hoang, thần tiên buông xuống (2)

Chương 530: Truyền thuyết Thái Hoang, thần tiên buông xuống (2)
Cơ Võ Quân hưng phấn nói, nàng nhìn về phía Khương Trường Sinh, ánh mắt sáng rực nói:
- Đạo Tổ, ngài vì nhân tộc phát hiện cơ duyên to lớn, không thể bỏ lỡ.
Nàng nhìn về phía những người khác, nói:
- Các ngươi ngẫm lại, Thái Hoang vô biên vô tận cũng chỉ có Đại Cảnh một nhánh nhân tộc tồn tại, Hung thú nhiều nhất thủ hộ, dùng những kỳ trân dị bảo kia, tất sẽ không vận dụng tốt bằng nhân tộc chúng ta, còn có khoáng thạch tài nguyên, Hung thú càng không quan tâm.....
Nàng càng nói, Khương Triệt hô hấp càng ngày càng gấp rút.
Khương Trường Sinh cũng động tâm.
Ít nhất có thể rời xa vòng xoáy phiền toái trước mắt.
Chờ Đại Cảnh đủ mạnh, thành tựu Thánh triều, đường ven biển Thái Hoang không phải chính là Thánh triều Thiên Nhai mới?
Khương Triệt cắn răng nói:
- Đạo Tổ, chúng ta đi thôi!
Khương Trường Sinh nói:
- Nếu đi, ngươi trước đó phải ước thúc võ giả Đại Cảnh thật tốt, chớ đi vào nơi quá sâu.
- Được.
Tâm Khương Triệt đã bay xa, đầu óc một mảnh loạn động.
Cũng không lâu lắm, Khương Triệt rời khỏi, bắt đầu co vào thế lực hải ngoại, trước khi đi, hắn hi vọng Khương Trường Sinh có thể mang theo Thiên Hải, Đông châu, lúc đưa ra thỉnh cầu, hắn cẩn thận từng li từng tí.
Khương Trường Sinh sảng khoái đáp ứng.
Hắn không nhất định phải một lần duy nhất hoàn thành.
Sau khi Khương Triệt rời khỏi, trong đình viện náo nhiệt một hồi, cũng đang thảo luận chuyện Thái Hoang.
- Đi Thái Hoang, ta cũng có thể để Sơn Hải kinh mạnh lên tốc độ cao.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, Sơn Hải kinh thật không đơn giản, theo số trang gia tăng, lực lượng lại không ngừng tăng cường, cuối cùng sẽ có một ngày, một sách nơi tay, vạn vật đều xuất hiện, người nào có thể cản...?
Phía dưới trời xanh, nước biển nhuộm đỏ, nổi lơ lửng nhiều vô số kể thân thể Yêu thú tàn phế.
Từng chiếc từng chiếc thuyền biển chậm rãi tiến lên, Mộ Huyền Cương cùng Mộ Linh Lạc lơ lửng giữa không trung, nhìn xuống chiến trường vừa kết thúc.
- Gần đây gặp được yêu họa càng ngày càng nhiều, tại sao ta cảm giác yêu tộc cũng không phải đang truy đuổi theo sau chúng ta, mà là phía trước cũng có yêu tộc bùng nổ?
Mộ Huyền Cương rầu rĩ nói, một trận chiến lúc trước để bọn hắn chết mấy trăm người, được cho là một lần chiến dịch thương vong nghiêm trọng nhất mười năm qua.
Đôi mắt Mộ Linh Lạc như đầm nước, nói:
- Có lẽ như thế, đây mới là ý nghĩa khi chúng ta đào vong.
Mộ Huyền Cương thở dài một tiếng.
Hai người lâm vào trong tĩnh lặng.
Mấy ngày sau, ban đêm, Mộ Linh Lạc trong mộng gặp phải Khương Trường Sinh.
- Trường Sinh ca ca, phương hướng mà chúng ta tiến lên có thể có yêu tộc đang làm loạn?
Mộ Linh Lạc hỏi.
Tay phải Khương Trường Sinh vung lên, trong mộng cảnh xuất hiện tình cảnh Cửu Tuyệt giao thánh cùng ngàn tỉ Yêu thú hội tụ, Mộ Linh Lạc thân ở trong đó không rét mà run.
Ngay sau đó, Khương Trường Sinh lần nữa phất tay, mộng cảnh khôi phục như lúc ban đầu.
- Không sai, bảy đại Yêu Thánh phục sinh, hiện tại toàn bộ hải dương đều sẽ nhấc lên yêu loạn, nhân gian luyện ngục sắp tới.
Khương Trường Sinh nói khẽ.
Mộ Linh Lạc yên lặng, tâm tình trầm trọng.
Đúng lúc này, nàng bỗng nhiên cảm giác được đầu của mình bị tay Khương Trường Sinh đè chặt, nàng giương mắt nhìn về phía hắn.
Khương Trường Sinh cười nói:
- Chớ có lo lắng, ta sẽ đích thân tới đón ngươi.
Nghe vậy, Mộ Linh Lạc kinh hỉ, hỏi:
- Thật chứ?
Khương Trường Sinh nói:
- Ừm, ta sẽ dẫn Mộ gia cùng nhau trở lại Đại Cảnh, tại rìa Đại Cảnh, ta sẽ chuyên môn làm ra một hòn đảo, để Mộ gia ở lại.
Mộ Linh Lạc lập tức kinh hỉ, nàng bắt lấy hai tay Khương Trường Sinh, hỏi:
- Ta thì sao, khi nào ta có thể nhìn thấy ngươi?
Khương Trường Sinh cười nói:
- Ngươi tự nhiên sẽ đi đến bên cạnh ta, khi nào muốn trở về nhìn một chút thì cứ trở về, tại Đại Cảnh, ngươi không cần lo lắng quá nhiều, ta cũng sẽ không có quá nhiều ước thúc ngươi và Mộ gia.
- Quá tốt rồi!
Mộ Linh Lạc kích động ôm lấy Khương Trường Sinh, giờ khắc này, nàng không cách nào lại bảo trì lãnh ngạo ngày thường, thỏa thích hiện ra cao hứng của mình.
Nhìn nụ cười của nàng, tâm tình Khương Trường Sinh cũng trở nên tốt đẹp hơn.
Mặc dù thiên hạ đại loạn, hắn cũng có áp lực sinh tồn, nhưng có người làm bạn, cũng là cực tốt.
Nhân sinh sao có thể không có gặp trắc trở, bên người có người bồi, có thể mang đến càng nhiều dũng khí....
- Thật chứ?
- Thật!
Nhìn Mộ Linh Lạc một mặt chắc chắn, Mộ Huyền Cương kích động, hắn cẩn thận từng li từng tí hỏi:
- Tin tức này có khả năng nói cho tộc nhân không?
Mộ Linh Lạc cười nói:
- Tự nhiên có thể.
Mộ Huyền Cương càng thêm xúc động, lúc này ra ngoài hiệu triệu trưởng bối của gia tộc, báo cho việc này, để bọn hắn truyền tin tức xuống, mấy ngày gần đây, không cho bất kỳ tiểu đội gì tập hợp số lượng lớn người rời khỏi đi săn hoặc dò đường.
Chưa tới một canh giờ, gần trăm vạn người Mộ gia cũng biết việc này.
- Thần tiên muốn tới tiếp chúng ta?
- Thật hay giả, chẳng lẽ sắp đến Đại Cảnh rồi?
- Không có, tháng trước đi ngang qua một hải đảo, ta đi lên hỏi qua, bọn hắn căn bản chưa từng nghe nói qua Đại Cảnh.
- Thật sự có thần tiên?
- Ngươi gia nhập muộn mấy năm, quả thực có thần tiên bảo hộ Mộ gia chúng ta, rất nhanh các ngươi sẽ hiểu, các ngươi tuyệt đối sẽ rung động.
Tất cả mọi người phấn chấn, nhất là người trước đó ở Mộ gia, đều có cảm giác tự hào, bọn hắn khoa trương miêu tả Khương Trường Sinh mạnh mẽ cho đám võ giả ngoại lai đầu nhập phía sau.
Một thanh niên gầy yếu nghe người nhà họ Mộ xung quanh đàm luận, âm thầm hưng phấn.
- Cuối cùng đã có thể tìm hiểu đến chỗ dựa của Mộ gia, hừ, nào có thần tiên gì, tất nhiên là võ giả cường đại đang giả thần giả quỷ, chỉ cần điều tra rõ ràng, ta có thể trở lại tông môn giao nộp.
Thanh niên thầm suy nghĩ, thật ra không chỉ hắn, trong đội tàu còn có thám tử của thế lực khác, một đội tàu gần trăm vạn người tiến lên ở trên biển, sao có thể không khiến người quan tâm?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất