Chương 544: Ba mươi sáu ức giá trị hương hỏa (2)
Diệp Tầm Địch đánh giá Khương Triệt, hỏi:
- Thiên Tử, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?
Khương Triệt cười nói:
- Tám mươi mốt tuổi.
Diệp Tầm Địch cảm khái nói:
- Thoạt nhìn ngươi đại nạn còn chưa tới, khí huyết vẫn như cũ tràn đầy.
Khương Triệt nở nụ cười càng sâu, nói:
- Không sai, có lẽ trẫm có thể sống quá trăm tuổi, xem ra Thái Hoang thật sự là phúc địa.
Những người khác đều cao hứng dùm cho hắn, Khương Trường Sinh cũng như thế.
Cơ Võ Quân suy đoán nói:
- Có lẽ võ đạo linh khí Thái Hoang chẳng qua là một nguyên nhân bên trong, còn có một nguyên nhân chính là long mạch dưới đáy Yêu Thánh, lúc đầu Thiên Tử khí vận hoàng triều là có thể sống qua trăm tuổi, khả năng là Yêu Thánh ảnh hưởng tới khí vận Đại Cảnh, bây giờ khí vận Đại Cảnh xem như khôi phục như thường.
Giải thích của nàng để mọi người cảm thấy có đạo lý, Khương Triệt càng cao hứng hơn, giống như tháo xuống tầng quần áo cuối cùng.
Trong lúc nhất thời, trong đình viện càng thêm náo nhiệt.
Một mực chờ đợi ba canh giờ, Khương Triệt mới rời đi.
Đại Cảnh tuy không có địch nhân, nhưng sự vụ bận rộn, tấu chương của hắn gần đây càng nhiều hơn trước khi đến Thái Hoang, cũng may hết thảy còn ở trong khống chế của hắn.
Bây giờ Thiên Cảnh đại lục càng ngày càng mạnh, gần đây nửa năm, cơ hồ mỗi ngày đều có hơn mười lần khí vận dị tượng, nói cách khác mỗi ngày ít nhất sinh ra mười vị Kim Thân cảnh, trong đó bao gồm cả cảnh giới càng cao hơn.
Đại Cảnh đã chiếm đoạt khí vận của từng nước chư hầu, giá trị hương hỏa bản thân Đại Cảnh đã qua trăm triệu.
Khương Trường Sinh ngồi tĩnh tọa ở dưới cây, mở ra giá trị hương hỏa của mình tiến hành xem xét.
[ Giá trị hương hỏa trước mắt: 3,643,327,701.
Ba mươi sáu ức giá trị hương hỏa.
Trước mắt tăng tốc vẫn không tính chậm, cái này khiến Khương Trường Sinh càng ngày càng chờ mong lần sau đột phá.
Lần trước đột phá, hắn chỉ có hai ngàn vạn giá trị hương hỏa, bây giờ gia tăng ra nhiều lần như vậy, há có thể không thoải mái độ kiếp thành công?
Nghĩ được như vậy, tâm tình Khương Trường Sinh hết sức vui vẻ.
Chuyển đến Thái Hoang thật sự quá sáng suốt.
Bao gồm hẳn ở bên trong, hết thảy người Đại Cảnh đều chờ mong về tương lai.
Khương Trường Sinh cách lần đột phá sau này càng ngày càng gần, hắn rõ ràng cảm giác được đạo quả đang đang súc thế, sắp nghênh đón thuế biến.
Thiên Hải, ở vào phía nam Thiên Cảnh đại lục, theo Long Mạch đại lục cùng Thái Hoang dung hợp, Thiên Hải biến thành cảng lớn nhất toàn bộ Đại Cảnh cùng với các nước chư hầu, mặc dù Thái Hoang có tài nguyên phong phú, nhưng tài nguyên trong biển cũng không ít, Thiên Hải trở thành địa phương mà rất nhiều thương hội thiết lập tổng đà.
Một ngày này, Hóa Long Phủ chủ Chu Thiên Chí mang theo ba tên võ giả Động Thiên cảnh tốc độ cao bay tới, sớm ở mấy năm trước, Khương Trường Sinh đã báo mộng chỉ dẫn hướng đi cho hắn, để cho hắn chậm trễ ít thời gian, bất quá gặp được rất nhiều Hung thú trong hải dương, lại thêm lộ trình xa xôi, bọn hắn đến hôm nay mới tới.
- Phủ chủ, đó là Thiên Hải?
Một tên võ giả Hóa Long phủ nhịn không được hỏi, bọn họ đều là võ giả Động Thiên cảnh, mà lại đều là phía trên Tam Động Thiên, thị lực tự nhiên siêu quần.
Quần đảo phía nam nhất Thiên Hải hết sức khổng lồ, lại thêm bến cảng đặc thù, bọn hắn đều nhớ rõ.
Chu Thiên Chí cố nén xúc động, nói:
- Không sai, Đạo Tổ nói là sự thật, không nghĩ tới hắn thật chuyển Long Mạch đại lục, Thiên Hải tới, thật sự là hổ thẹn, chúng ta không thể kiến công.
Ba người khác chấn kinh, không cách nào tưởng tượng Đạo Tổ thần thông.
Một người trong đó nói:
- Phủ chủ, thật ra chúng ta cũng không tính không có thu hoạch chúng ta đều nhớ kỹ, vùng biển cùng con đường dọc theo con đường này, về sau Đại Cảnh mạnh mẽ, tất sẽ xuôi nam, đây không phải là một loại công lao à?
Chu Thiên Chí gật đầu nói:
- Ngươi nói rất có đạo lý, về trước Hóa Long phủ xem một chút đi.
Bọn hắn không biết, Đại Cảnh tiếp theo để bọn hắn càng khiếp sợ...
Thái Hòa năm hai mươi tám, trong dãy núi.
Khương Tiền ngồi tĩnh tọa ở trên không, quanh người lượn lờ lấy gió mạnh, lay động võ đạo linh khí trong thiên địa.
Lâm Hạo Thiên, Bình An đứng ở cách đó không xa đang nướng thịt ăn, Lâm Hạo Thiên một mặt mong đợi nhìn về phía Khương Tiển.
Khương Tiển đột phá, bước cảnh giới Nhất Động Thiên còn nhanh hơn cả hắn.
Dù vậy, hắn vẫn chưa tiêu hao hết khí vận Thái Hoang Lân Giao.
Lâm Hạo Thiên cũng không có bị kích thích, bởi vì hắn rất nhanh cũng muốn đột phá, bởi vì thể chất đặc thù, hắn mỗi lần đột phá góp nhặt công lực đều vượt xa cùng cảnh giới, đây cũng là một trong những nguyên nhân hắn có thể phát huy ra chiến lực vượt cảnh giới.
Chờ Khương Tiền đột phá xong, sẽ đến hắn đột phá, chờ đợi lẫn nhau. Bình An tâm trí thấp, đối với hai vị đồng bạn đột phá lại không có cảm thụ quá lớn, vẫn như cũ chuyên tâm nướng thịt.
Thời gian một nén nhang trôi qua.
Nương theo lấy Khương Tiển bùng nổ khí thế, kinh thiên động địa, hắn triệt để bước vào nhất Động Thiên chi cảnh, sau người ngưng tụ ra hình ảnh động thiên, là một vùng thiên địa núi lửa, dung nham trải rộng giữa thiên địa, mây đen cuồn cuộn lộ ra vô cùng đè nén, giống như chiến trường thượng cổ, mà con mắt thứ ba giữa mi tâm hắn cũng dấy lên liệt diễm, khiến cho hắn lộ ra vô cùng uy nghiêm.
Lâm Hạo Thiên cảm thụ được khí thế hắn cường đại, từ đáy lòng cao hứng dùm cho hắn.
Cùng lúc đó, trên một mảnh mặt đất cách bọn họ cực kỳ xa xôi, một đầu kẽ đất rộng chừng ngàn trượng khủng bố đem mặt đất một phân thành hai, tựa như Thâm Uyên, sâu không thấy đáy.
Trong khe toát ra hàn khí sâm nhiên, mơ hồ có tiếng thở dốc cực kỳ nặng nề đang vang vọng.
Một cái trảo màu đen khảm nạm lấy băng tinh màu máu nhô ra từ trong khe, đội lên phía trên sườn đồi, giống như có cự thú thần bí muốn phá vỡ lớp đất đi lên, kinh dị doạ người.
- Khí tức thật là mỹ vị.
- Là ai đến....
Một tiếng nói khàn khàn mà già nua vang vọng đất trời, ngay sau đó, cả vùng bắt đầu lay động kịch liệt.