Chương 549: Cửu U chi phong, Cửu Tỳ Nguyên Phượng Quan (1)
Đối mặt hắc ảnh đột nhiên tập kích, Đạo Tâm thần chỉ bắn ra vòng linh lực bảo hộ, ngăn cản hắc trảo, khí thế khủng bố rung sụp mặt đất dưới chân, liên đới đến nước sông phía trước đều nổ tung.
Khương Tiển ba người bị khí thế cường đại đẩy lui, tất cả đều kiêng kỵ nhìn hắc ảnh.
Đạo Tâm thần chỉ thở dài nói:
- Nhìn ngươi độc thân sinh tồn, sinh ra không dễ, mới cho ngươi cơ hội, đáng tiếc, ngươi không trân quý.
Hắn nâng tay phải lên, trong lòng bàn tay ngưng tụ ra một đạo kiếm quang màu lam.
Thần thông, Hồn Niệm thần kiếm.
Huru!
Hồn Niệm thần kiếm dùng tốc độ cực nhanh đánh tới, xuyên thấu bọt nước nước sông, dùng tốc độ cực nhanh xuyên thủng hắc ảnh.
Toàn thân hắc ảnh run lên, hàn khí bị xua tan, thân hình đi theo nổ tung, hóa thành khói đen âm hàn cuồn cuộn, thân hình cấp tốc biến lớn trong hắc vụ, Khương Tiển ba người thấy thế ngẩng đầu theo, ngước nhìn bản tôn thân ảnh che khuất bầu trời kia.
Thân ảnh hiện ra màu đen, quanh thân khảm nạm băng tinh màu máu, hàn khí như sương lượn lờ quanh thân, nó thống khổ bung bít lấy bộ ngực của mình, Hồn Niệm thần kiếm xuyên thủng hắn lồng ngực, để nó hết sức thống khổ.
- Ta muốn ăn ngươi!
Hắc ảnh phát ra tiếng gầm gừ kinh thiên động địa, trong giọng nói tràn ngập sát ý và lửa giận.
Trừ hai cánh tay bưng bít lấy lồng ngực mình ra, nó nâng lên bốn tay khác, cùng nhau vung trảo chụp về phía Đạo Tâm thần chỉ, trong chốc lát, một cỗ phong áp khó có thể tưởng tượng từ trên trời giáng xuống, ép tới mặt đất dưới chân Đạo Tâm thần chỉ phá toái, nước sông đi theo vỡ đê, rơi vào lòng đất.
Khương Tiển ba người cấp tốc bay lên, rời xa trận chiến đấu này.
Trong sóng gió khủng bố xen lẫn hàn khí khó có thể tưởng tượng, để đại địa nham thạch phá toái cấp tốc bị đông cứng, duy chỉ có Đạo Tâm thần chỉ không có bị đông kết.
- Gió này có chút ý tứ.
Đạo Tâm thần chỉ nâng lên tay phải, vỗ mạnh tới, trong chốc lát, ánh sáng tím tóe hiện, một bàn tay lớn màu tím từ trên trời giáng xuống thể không thể đỡ đập trúng đầu hắc ảnh, lực lượng kinh khủng ép tới hắc ảnh quỳ xuống, bị ép tới ngã xuống mặt đất, thân thể của nó sao mà khổng lồ, như Sáng Thế thần sơn chống trời sụp đổ, rung động vô song.
Hắc ảnh phát ra tiếng gầm gừ thê lương.
Tử Vi Tù Thiên Thần Đạo Chưởng.
Trên bàn tay lớn màu tím có một đạo thân ảnh đang đứng, chính là Khương Trường Sinh, tay phải hắn cầm Sơn Hải kinh, chưởng ảnh màu tím tiêu tán, hắn đi theo rơi vào trên sống lưng hắc ảnh, dùng chân phải hắn làm trung tâm, băng khí khuếch tán, hàn băng đông kết hắc ảnh, theo lưng đến tứ chi, lại đến trước người, không đến năm hơi thời gian, bóng đen to lớn bị đông thành băng núi, duy trì tư thế phủ phục.
Hàn khí thổi tới đập vào mặt ba người Khương Tiển, khiến cho bọn hắn không khỏi rùng mình một cái.
Khương Trường Sinh thôi động Sơn Hải kinh, bắt đầu hấp hồn.
Rất nhanh, hắc ảnh hồn thể thoát ra từ trong tầng băng, bị hút đi một nửa.
Hồn thể tiến vào Sơn Hải kinh.
Hắn ném Sơn Hải kinh vào Cự Linh giới, sau đó bay tới trước mặt hắc ảnh, hắn nhìn chằm chằm hai mắt của hắc ảnh, thi triển Huyễn Thần đồng.
Khương Tiển ba người muốn tới gần, nhưng bị Đạo Tâm thần chỉ ngăn lại, không thể không dừng lại.
- Ngài là phân thân của tiền bối, hay là một loại Tà Ma nào đó biến thành?
Lâm Hạo Thiên nhìn chằm chằm Đạo Tâm thần chỉ, tò mò hỏi.
Đạo Tâm thần chỉ phát ra âm thanh của Khương Trường Sinh, hỏi ngược lại:
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Nghe được đạo âm thanh này, Lâm Hạo Thiên sờ mũi, không còn dám hỏi.
Khương Tiển nhìn về phía hắc ảnh bị băng phong, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong. Thời gian một nén nhang sau.
Khương Trường Sinh hủy bỏ Huyễn Thần đồng, sau đó lần nữa dùng Hồn Niệm thần kiếm tru diệt hắc ảnh, tầng băng phá toái, máu tươi bắn tung toé đại địa.
Đạo Tâm thần chỉ chui vào trong cơ thể Khương Trường Sinh, biến mất không thấy gì nữa, Khương Trường Sinh cắt xuống hai cánh tay to lớn của hắc ảnh liền rời khỏi, không có để lại một câu nói, cấp tốc tan biến tại chân trời.
Lâm Hạo Thiên nhìn về phía Khương Tiền, hỏi:
- Tiền bối không phải có chút bất mãn chúng ta đó chứ?
Khương Tiến lắc đầu nói:
- Không cần nghĩ nhiều như vậy, nếu thật không vừa lòng, sẽ không cứu chúng ta, chỉ cần chúng ta có thể một mực mạnh lên, sau này bảo hộ Đại Cảnh, lão nhân gia ông ta sẽ vui mừng.
Lâm Hạo Thiên cảm thấy có đạo lý, sau đó nhìn về phía hắc ảnh, hưng phấn nói:
- Ta cảm giác cái tên này còn mạnh hơn thằn lằn bay lúc trước, chúng ta lại sắp thuế biến.
Khương Tiển gật đầu, ánh mắt nóng bỏng.
Vừa trở lại trong sân vườn, trước mắt Khương Trường Sinh hiện ra một hàng chữ:
[ Thái Hòa năm ba mươi hai, Lâm Hạo Thiên, Khương Tiển, Bình An hấp dẫn Uyên Ma chú ý, Uyên Ma chính là khí vận hung chủng, có thể thao túng Cửu U chi phong, nó muốn tìm nhân tộc, chiếm đoạt nhân tộc, ngươi may mắn kịp thời ra tay, chặt đứt nhân quả này, thu hoạch được sinh tồn ban thưởng, pháp bảo - Cửu Tỳ Nguyên Phượng Quan ].
Quả nhiên là khí vận hung chủng.
Curu U chi phong?
Xem ra hắn lúc trước thấy ranh giới thần bí rất có thể cùng Cửu U chi quan.
Khương Trường Sinh dùng Huyễn Thần đồng đọc đến trí nhớ của Uyên Ma, Uyên Ma nhìn như sống năm ngàn năm, nhưng tuyệt đại đa số trải qua chính là đi săn, ăn uống, đi ngủ, nhưng Uyên Ma sinh ra tại lòng đất, đó là một mảnh không gian lòng đất mười phần âm u, nổi lơ lửng nhiều đám lửa màu xanh, như là Quỷ Hỏa.
Ngoại trừ Cửu U ra, làm cho Khương Trường Sinh cảnh giác nhất chính là Uyên Ma khi còn nhỏ tuổi gặp được một thân ảnh thần bí, toàn thân lóng lánh ánh sáng trắng, thân hình giống như người, bất quá thân hình cao tới mười trượng, nhân tộc bình thường rất khó biến lớn.
Khương Trường Sinh bỏ qua ánh mắt Bạch Kỳ, Cơ Võ Quân, đi vào trong phòng.
- Ta muốn biết đạo thân ảnh mà ta suy nghĩ kia mạnh bao nhiêu?
[ Liên quan đến quy tắc thiên địa, tạm thời không thể diễn toán thực lực của đối phương ].
Khương Trường Sinh thầm nghĩ quả nhiên.