Vừa Thành Tiên Thần, Con Cháu Cầu Ta Đăng Cơ

Chương 560: Cầu nguyện thần ra tay, chỉ cầu chết trận (2)

Chương 560: Cầu nguyện thần ra tay, chỉ cầu chết trận (2)
Tử khí bắt đầu tràn ra ngoài thân, ngưng tụ thành một tôn người khổng lộ màu tím đáng sợ, người khoác áo giáp, cao tới trăm trượng, mặc dù không khổng lồ bằng hổ yêu bốn mắt, nhưng khí thế phi phàm, trở thành tồn tại chói mắt nhất giữa thiên địa tối tăm.
Hổ yêu bốn mắt nhíu mày, lúc này gào thét một tiếng.
Rống --- hổ gầm chấn thiên, không biết có bao nhiêu Yêu thú, võ giả bị sống sờ sờ chấn động đến chết.
Khuynh Thiên nhảy lên thật cao, hai tay nắm Phương Thiên Họa Kích nộ đập lên, cự ảnh màu tím trên người cũng cầm lấy một thanh hư ảnh cự kích, cùng nhau nện lên.
Làm...
Cự kích hư ảnh cùng cốt đao tấn công vào nhau, lực trùng kích khủng bố nhấc lên cuồng phong doạ người nghiền nát bốn phương tám hướng, tàn phá sơn nhạc, bụi đất tung bay cách xa mấy vạn dặm.
Mặt đất dưới chân hổ yêu bốn mắt trong nháy mắt sụp đổ, bị ép tới hai chân uốn lượn.
Khuynh Thiên chợt quát một tiếng, cự nhân màu tím dấy lên lửa nóng hừng hực, đi theo chui vào trong Phương Thiên Họa Kích của hắn.
Oanh!
Phương Thiên Họa Kích bắn ra ngọn lửa màu tím cuồn cuộn, trong nháy mắt bao phủ hổ yêu bốn mắt, đốt cháy con sông núi trong vòng phương viên trăm dặm.
Phương xa, trên một chỗ sườn đồi, một đám võ giả bị trọng thương đang cầu khẩn, cầm đầu chính là một lão giả, hắn quỳ lạy vách đá, càng không ngừng dập đầu, khẩn cầu cái gì.
- Bàn Cổ cự thần, thỉnh xuất thủ lần nữa cứu vớt chúng ta.....
- Bàn Cổ cự thần...
Không chỉ là hắn, những võ giả khác cũng đang lẩm bẩm câu nói này.
Trong tuyệt vọng, bọn họ nghĩ tới rồi Thiên tộc Bàn Cổ lúc trước bắt hai đại Yêu Tôn đền tội.
Bởi vì Bàn Cổ ra tay, dẫn đến Thiên tộc ở trên phiến đại lục này được thần hóa, mà Bàn Cổ thì là thần hộ mệnh trong lòng mọi người.
Đã nhiều năm trôi qua, đại lục lại nghênh đón mối nguy mới, mà bọn hắn không có sức chống cự, chỉ có thể khẩn cầu Bàn Cổ cụ thần lần nữa lộ ra thần uy.
Phàm là thương binh không thể chiến đấu đều đang yên lặng cầu nguyện.
Đến mức Khuynh Thiên phương xa đang đại chiến, không được bọn hắn coi là hi vọng.
Chỉ thấy hổ yêu bốn mắt bị biển lửa màu tím bao phủ bỗng nhiên bắn ra bốn đạo quang mang, xuyên thủng biển lửa, hắn đi theo kéo ra cái miệng lớn đầy máu, hút hết liệt diễm cuộn cuộn vào trong miệng.
Hắn đi theo lộ ra nụ cười, cháy khói tràn ra từ trong răng nanh, hắn khinh miệt cười nói:
- Ngươi chỉ có chút thực lực ấy?
Khuynh Thiên giận dữ, đột nhiên ném Phương Thiên Họa Kích ra đâm xuyên da thịt hổ yêu bốn mắt, đính ở trên lồng ngực của nó, nhưng cũng không có tạo ra tổn thương tính thực chất.
Đúng lúc này, Khuynh Thiên nâng lên hai tay, cách không vận công Phương Thiện Họa Kích bắn ra tử diễm, cao tốc xoay tròn, muốn xuyên thủng thân thể hổ yêu bốn mắt.
Hộ --.
Một hồi gió mạnh đáng sợ kéo tới, Khuynh Thiên quay đầu nhìn lại, còn chưa kịp phản ứng, một ngọn núi nhỏ đập tới, nghênh đập trúng hắn, đánh hắn bay ra ngoài.
Trong ngọn núi nhỏ này lại ẩn chứa yêu lực khổng lồ, để nham thạch trở nên vô cùng cứng rắn, nện đến Khuynh Thiên thổ huyết ngã bay ra ngoài, một đường bay ra ngoài cách xa mấy trăm dặm, vừa hay rơi vào trong đám đang cầu khẩn võ giả kia, còn kém chút đập trúng mội người.
Khuynh Thiên lập tức đứng lên, lau đi vết máu trên khóe miệng, đưa mắt nhìn lại, phần cuối thiên địa có một tôn hổ yêu còn muốn khổng lồ hơn tên bốn mắt.
Thân ảnh Ma Thần đi tới.
Lại có hai vị Yêu Tôn.
Đáy lòng Khuynh Thiên chìm vào đáy cốc, từ khi hoành không xuất thế lên, hắn đã tru diệt một vị Yêu Tôn thủ hạ của Yêu Thánh, nhưng không ngờ trận chiến thứ hai đã gặp được cọng rơm cứng, ở giữa Yêu Tôn lại tồn tại thực lực sai biệt như một cái hào rộng.
Chỉ là hổ yêu bốn mắt đã làm cho hắn thấy khó giải quyết, hiện tại lại thêm ra một vị Yêu Tôn, trong đầu hắn lần đầu sinh ra cảm giác bất lực.
Hắn đột nhiên suy nghĩ Thiên Cơ lão nhân từng nói.
- Võ Đế mạnh mẽ cũng không phải chẳng qua là cá nhân mạnh mẽ, mà là hắn có thể ngưng tụ cả Nhân tộc, lực lượng một người mạnh hơn cũng khó địch nổi lực lượng to lớn của một tộc.
Lúc trước hắn nghe được câu này, chẳng thèm ngó tới, cho rằng chẳng qua là Võ Đế không đủ mạnh.
Chỉ cần đủ mạnh, là sẽ chống đỡ được một tộc.
Nhưng bây giờ, hắn rốt cuộc hiểu rõ.
Khuynh Thiên nhìn bốn phía, nhìn những võ giả không biết sống chết này, trong lòng tràn đầy nổi giận, cắn răng nói:
- Đám gia hỏa bị thương như các ngươi còn không mau trốn đi, ở đây rất nguy hiểm.
Nhưng không có ai để ý đến hắn, mặc dù bại lộ phía trên sườn đồi, bọn hắn vẫn như cũ không sợ, chuyên tâm cầu nguyện.
Khuynh Thiên cẩn thận nghe một thoáng, đám ngu phu này vậy mà đang cầu nguyện Thiên tộc Bàn Cổ ra tay.
Tên Bàn Cổ, hắn cũng từng nghe nói, nhưng hắn cũng không kính nể dù sao Bàn Cổ cũng không phải nhân tộc.
Bây giờ đại địch đi đầu, những võ giả này không nghĩ tử chiến, vậy mà cầu xin ngoại tộc trợ giúp, quả thực là sỉ nhục của nhân tộc.
Khuynh Thiên đang muốn tức miệng mắng to, đã thấy hổ yêu bốn mắt đang dậm chân đi tới, đi theo phía sau là vị Yêu Tôn khổng lồ kia, Yêu Tôn khổng lồ kia bị yêu khí cuồn cuộn lượn lờ, thấy không rõ hình dáng, như là một tòa cự nhạc đi theo tiến lên, cảm giác áp bách mười phần.
Khuynh Thiên đi đến vách đá, thầm mắng một tiếng, hắn ánh mắt trở nên kiên định.
Mặc dù không giống như hắn dự đoán, nhưng hắn chuẩn bị tử chiến.
Ngày bắt đầu tập võ, hắn đã thề, phàm muốn chiến, tuyệt không trở về từ cõi chết, hoặc là chết trận, hoặc là đánh giết hết thảy cường địch .
Khuynh Thiên nâng lên Phương Thiên Họa Kích, đối mặt Yêu thú vô cùng vô tận phía trước, giờ khắc này, hắn tản mát ra khí thế một đi không trở lại.
Oanh!
Một tiếng nổ vang rền đinh tai nhức óc từ trên trời giáng xuống, Khuynh Thiên vô ý thức ngẩng đầu nhìn lại, theo đó trừng to mắt, hắn thấy được một màn khiến cho hắn cả đời đều khó mà quên được.
Yêu vân bao trùm bầu trời bị xuyên thủng một to lớn lỗ lớn, đường kính số ít cũng có vạn dặm, thậm chí càng lớn, đếm không hết chùm sáng màu trắng như mưa sa tầm tã từ trên trời giáng xuống, trong đó có hai đạo ánh sáng trắng to lớn nhất, như ánh sáng tiên thần lâm phàm, mang đến hào quang cho thế gian tối tăm.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất