Chương 573: Đạo Tổ chiến bảy đại Yêu Thánh (1)
Võ Nhân đại đế thu liễm khí tức, chậm rãi cúi đầu.
Hai tôn Yêu Thánh kéo tới, nhưng bị Sơn Nhạc yêu thánh kia ngăn lại:
- Chờ một chút, hắn có thể giống như vị kia…
Nghe vậy, đám Yêu Thánh dồn dập dừng tay, chúng nó không có phớt lờ, mà cấp tốc bao vây Võ Nhân đại đế.
Võ Nhân đại đế lơ lửng giữa không trung, hai tay tự nhiên rủ xuống, lưng phập phồng theo tiếng thở dốc trầm trọng.
Bên trong lò luyện thiên địa, rất nhiều võ giả thấy thân ảnh của hắn, xác định hắn là người, tất cả mọi người dấy lên hi vọng, chẳng qua là hắn đột nhiên dừng lại, khiến cho người ta lo lắng.
- Sao hắn lại vậy?
- Vừa rồi Yêu Thánh tựa hồ đang nói chuyện với hắn.
- Chẳng lẽ hắn cũng không phải tới cứu chúng ta?
- Hắn chỉ có một người, làm sao có thể giết hết hết thảy yêu thú.
- Xong, chúng ta vẫn khó thoát khỏi cái chết.
- Nhân cơ hội này, trốn đi! Đừng có lại hy vọng xa vời có người tới cứu.
Đám võ giả nghị luận, lúc này có một nhóm võ giả bay ra khỏi lò luyện thiên địa từ các lỗ hổng, muốn thoát khỏi nơi này.
Nhưng bọn hắn còn chưa chạy đi đã bị số lượng lớn yêu thủ ngăn cản, cái này để bọn hắn một lần nữa lâm vào trong tuyệt vọng.
Bảy đại Yêu Thánh cũng không có để ý tình huống bên trong lò luyện thiên địa, chúng nó gắt gao nhìn chằm chằm Võ Nhân đại đế, sợ Võ Nhân đại đế lần nữa xuất thủ.
Chúng nó không phải đối thủ của Võ Nhân đại đế.
Võ Nhân đại đế chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt trở nên lạnh lùng, hắn quét nhìn Yêu Thánh xung quanh.
Ánh mắt kia không có chút tình cảm, bảy đại Yêu Thánh thấy thế không khỏi tim đập nhanh, chẳng biết tại sao, chúng nó luôn cảm thấy Võ Nhân đại đế trở nên càng thêm nguy hiểm.
Võ Nhân đại đế bỗng nhiên bay về một về phía, Yêu Thánh đối mặt hắn bị dọa chuẩn bị chiến đấu.
- Cút!
Võ Nhân đại đế phun ra một chữ, Yêu Thánh ngẩn người, vội vàng tránh ra, sau đó đưa mắt nhìn Võ Nhân đại đế rời đi, cho đến khi Võ Nhân đại đế tan biến tại chân trời.
Đám Yêu Thánh hai mặt nhìn nhau, có chút khó tin.
Sơn Nhạc yêu thánh chậm rãi mở lời:
- Xem ra nhân tộc vận dụng thủ đoạn nào đó, mong muốn thao túng Võ Đế đã chết đi, đáng tiếc, bọn hắn đánh giá thấp ý chí Võ Đế.
Võ Đế?
Lục thánh khác bị hù dọa, Cửu Tuyệt giao thánh trầm giọng hỏi:
- Ngươi như thế nào biết được việc này?
Sơn Nhạc yêu thánh bình tĩnh nói:
- Ta chết muộn hơn các ngươi, nói ra, nếu không phải ta và Yêu tổ ra tay, các ngươi phục sinh sẽ giống như Võ Đế vừa rồi, bị linh trí mới thay thế.
Đối với chuyện sau khi chết thân thể sẽ sinh ra linh trí mới, lục đại Yêu Thánh cũng biết, chúng nó mới đầu cũng kinh ngạc, chẳng qua không thể nào biết được, không nghĩ tới Sơn Nhạc yêu thánh hôm nay nhắc đến.
Vượn đen bốn tay bưng bít lồng ngực, hỏi:
- Yêu tổ? Vị Yêu tổ nào?
Sơn Nhạc yêu thánh nói:
- Là Yêu tổ ban thưởng cho ta đại trận Thiên Địa Dung Lô, nàng sắp nghênh đón đại nạn, không muốn bị quấy rầy.
Nghe vậy, đám Yêu Thánh yên lặng.
Một Yêu Thánh thân hình giống như chó, cái đuôi mọc ra mấy chục xúc tu mở lời:
- Chúng ta vẫn chuyên tâm chuẩn bị lò luyện thiên địa, sớm ngày bước vào Chí Tôn, mới có thể dừng chân ở hiện thời, bằng không chúng ta sẽ không thể không thần phục yêu tộc chí tôn hiện thời.
Nói đến yêu tộc chí tôn, ánh mắt các Yêu Thánh đều trở nên lạnh lùng.
Chúng nó bị phong ấn tại năm ngàn năm trước, khi đó, yêu tộc chí tôn còn không ra đời, khi đó chúng nó đứng trên đỉnh yêu tộc, nắm giữ quyền lực lớn nhất yêu tộc, bây giờ làm sao cam nguyện làm tướng lĩnh cho yêu tộc chí tôn, cho nên chúng nó vẫn muốn lật đổ yêu tộc chí tôn thống trị.
Bảy đại Yêu Thánh quay người, chuẩn bị đúc lại lò luyện thiên địa.
Những người bị vây nhìn lỗ hổng trong lò luyện thiên địa tuyệt vọng tê liệt ngồi dưới đất, đó là phương hướng mà Võ Nhân đại đế rời đi.
Nhìn nhóm Yêu Thánh quay người, trái tim tất cả mọi người đều rơi vào đáy cốc.
Ngay cả những tín người ngưỡng vào Bàn Cổ, Huyền Điểu cũng dao động.
- Thật sự có người có thể cứu bọn hắn sao?
- Ta đã đói, trước ăn no bụng lại nói.
Vượn đen bốn tay xoa xoa lồng ngực đau nhức, nhếch miệng cười nói, ánh mắt của nó rơi vào bên trong lò luyện thiên địa, diện mạo trở nên dữ tợn.
Sơn Nhạc yêu thánh nhắc nhở:
- Khống chế một chút, chúng ta cần số lượng lớn máu thịt của nhân loại.
- Ta biết rồi, đừng nói nhảm!
Vượn đen bốn tay bất mãn nói, dậm chân đi vào lò luyện thiên địa.
Đúng lúc này, từng sợi ánh nắng xuyên thủng yêu vân phía trên, chiếu rọi thiên địa, nhóm Yêu Thánh cả kinh dồn dập dừng lại, vô số yêu thú trên trời trên mặt đất đi theo ngẩng đầu nhìn lại, những võ giả nhân tộc tuyệt vọng kia cũng như thế.
Bên trong ánh nắng, một thân ảnh chậm rãi buông xuống.
Chính là Khương Trường Sinh.
Chí Dương thần quang sáng chói như hạo nhật, Câu Trần Thiên Công Đại Vũ Bào theo gió lất phất, mặt mũi của hắn tuy bị che đậy, nhưng Cửu Tỳ Nguyên Phượng Quan trên đầu của hắn bay ra một đầu Phượng Hoàng, quay quanh người, bên hông đeo Tử Kim Hồ Lô, Thúc Thần lăng, Kỳ Lân phất trần, Thái Hành kiếm, mà tay phải của hắn thì nâng một quyển sách.
Hắn không có thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, vẫn như cũ duy trì thân hình người bình thường, nhưng hắn giờ phút này như tiên thần hạ phàm, vô số yêu thú, võ giả nhìn thấy mà động dung.
Khương Trường Sinh đã diễn toán qua, trong phạm vi ngàn tỉ dặm tạm thời không có tồn tại có thể uy hiếp được hắn, hắn có khả năng thỏa thích tru diệt bảy đại Yêu Thánh.
Người mạnh nhất mà bảy đại Yêu Thánh có thể mời tới cũng mới hai tỷ ra mặt, còn không bằng yêu tộc chí tôn, nhưng chuyện này cũng làm cho hắn âm thầm kinh hãi.
Yêu tộc ngoại trừ yêu tộc chí tôn, lại còn ẩn giấu đi tồn tại khác có thể so với Võ Đế, trách không được nhân tộc Thánh triều cường thịnh cũng không cách nào đuổi tận giết tuyệt yêu tộc.
Sơn Nhạc yêu thánh trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai?