Chương 577: Đại Thiên Thần cứu khổ cứu nạn, chủ nhân Địa Phủ (1)
Thái Hòa năm năm mươi, khoảng cách bảy đại Yêu Thánh ngã xuống đã qua hai năm.
Trong thời gian hai năm, giá trị hương hỏa của Khương Trường Sinh tăng vọt, đám nhân tộc được hắn cứu vớt kia tuyên dương khắp chốn sự cường đại cùng công đức của hắn, bởi vì không biết tên, nên tôn xưng hắn là Đại Thiên Thần cứu khổ cứu nạn.
Trong hai năm này, hắn không để cho phân thân ra ngoài mở rộng Sơn Hải kinh cùng Thiên Địa Bảo Giám, mà chuyên tâm luyện công để phân thân luyện chế đan dược.
Hắn chủ yếu là lo lắng yêu tộc sẽ quy mô đột kích, có hai kiện chí bảo trong tay càng thêm an toàn.
Hai năm qua đi, phân thân cuối cùng luyện chế máu thịt Yêu Thánh thành nước thuốc thích hợp cho võ giả tôi thể, bảy thi thể khổng lồ còn đang ở bên trong Đạo Giới, bị Đại Băng Phong Thần Thuật đông kết.
Khương Trường Sinh gọi Mộ Linh Lạc, Thanh Nhi tới, làm cho các nàng cùng một chỗ luyện thể, đồng thời hắn còn luyện chế ra rất nhiều Yêu Thánh Thổi Thể đan, phân phát cho Long Khởi quan cùng Khương Triệt.
Khương Triệt đang bồi dưỡng lực lượng Khương gia, Khương gia mặc dù nắm giữ hoàng quyền, nhưng thực lực võ đạo không thể yếu, một khi thực lực hoàng thất và Thị Tộc võ đạo sai biệt quá lớn, mà Đạo Tổ lại đột nhiên không có ở đây, hoàng quyền rất dễ dàng bị phá vỡ.
Dã tâm con người rất khó mà lường, Khương Triệt tin tưởng, chỉ cần Đạo Tổ tan biến một quãng thời gian, những người có dã tâm kia sẽ kìm nén không được.
Một ngày này.
Khương Trường Sinh mở to mắt, nhìn về phía nam, trong lòng bắt đầu đủ loại diễn toán.
Tồn tại cường đại nhất Vô Tận Hải Dương trước mắt vẫn như cũ là 1,3 tỷ giá trị hương hỏa, chính là Võ Nhân đại đế.
Điều này đã nói lên yêu tộc tạm thời không có điều tra hắn, bảy đại Yêu Thánh ngã xuống đủ để chấn nhiếp hết thảy yêu vật phía dưới Yêu Tộc Chí Tôn.
Mà Yêu Tộc Chí Tôn cũng không có hành động, cũng không biết là thương thế chưa lành, hay kiêng kị hắn.
Mặc kệ như thế nào, đây là chuyện tốt, hắn có thể an tâm tu luyện, không ngừng tăng cường thực lực của mình.
Yêu tộc tất nhiên không phải là kẻ địch duy nhất trong tương lai, Thánh triều có thể tiên đoán vạn tộc sắp nổi lên, đại tranh chi thế chân chính còn chưa mở màn, hắn còn phải nỗ lực mạnh lên.
Thông qua Thiên Địa Vô Cực Nhãn, Khương Trường Sinh cũng không có thấy tình cảnh yêu tộc đại quân lên phía bắc, dù sao hắn một thân chí bảo, yêu tộc căn bản không rõ ràng hắn là ai, đến từ phương nào.
Sau khi bảy đại Yêu Thánh ngã xuống, thế lực yêu tộc trên biển tán loạn, vô số yêu thú chạy trốn, sợ bị vị Đại Thiên Thần cứu khổ cứu nạn kia thanh toán, nguyên nhân chính là như thế, các Đại vận triều đạt được không gian thở dốc, tên tuổi Đại Thiên Thần cứu khổ cứu nạn truyền đi càng lúc càng rộng, thậm chí che lại Bàn Cổ, Huyền Điều, đến mức Đạo Tổ, còn chưa chân chính truyền ra tại Vô Tận Hải Dương, chỉ có người lúc trước ở vùng biển phụ cận Long Mạch đại lục biết được.
Khương Trường Sinh thu hồi tầm mắt, nhìn một chút sáu cái dược đỉnh trong đình viện, chỗ dược đỉnh Cơ Võ Quân tam nữ đều bị băng phong, làm cho không người nào có thể nhìn trộm tình huống bên trong.
Phân thân còn ở bên cạnh luyện đan, Khương Trường Sinh thì thi triển Ngũ Hành độn thuật chui vào lòng đất.
Một đường lặn xuống, hắn đến một mảnh thế giới ngầm bao la vô biên. Mặt ngoài địa tầng khảm nạm rất nhiều bảo thạch, vì thế giới ngầm mang đến ánh sáng, Diệt Thế thụ chống đỡ mặt đất vẫn khổng lồ như vậy, thậm chí còn muốn lớn hơn trước khi chống đất.
Nó hấp thu khí vận Thiên Cảnh đại lục, thân cây đang không ngừng mạnh lên.
Khương Trường Sinh đi vào trước mặt nó, nó còn không nhận thấy được, đang say ngủ.
Đợi ở dưới mặt đất vô cùng khô khan, cho nên phần lớn thời gian trong ngày thường của nó đều đang ngủ, dù cho là đi ngủ, nó cũng đang vững bước mạnh lên.
Khương Trường Sinh phóng xuất Địa Phủ, đặt ở trước mặt Diệt Thế thụ, sau đó đánh hức Diệt Thể thụ.
Mặt người Diệt Thế thụ mở to mắt, nhìn thấy là Khương Trường Sinh, vội vàng nói kính ngữ.
Ánh mắt của nó nhìn thấy Địa Phủ rơi xuống đất, sau khi Địa Phủ hạ xuống, trở nên cực kỳ khổng lồ, như một tòa núi cao, từng trận khói đen toát ra từ bên trong Địa Phủ, bắt đầu khuếch tán khắp mặt đất.
Đồ vật thật là tà môn!
Diệt Thế thụ âm thầm nghĩ, thấy Địa Phủ, lòng nó không hiểu hoảng loạn.
- Đây là Địa Phủ, sẽ tụ tập vong hồn thiên hạ, ngươi phụ trách bảo hộ nó.
Khương Trường Sinh mở lời.
Tụ tập vong hồn?
Diệt Thế thụ không khỏi tò mò.
Khương Trường Sinh nói:
- Địa Phủ sẽ thành lập trật tự luân hồi, sẽ chủ làm chủ sinh tử, nếu ngươi có thể bảo hộ nó, ngày sau chưa hẳn không thể trở thành một trong tiên thần quản lý luân hồi.
Lời vừa nói ra, Diệt Thế thụ trong nháy mắt bị nhen lửa, kích động nói:
- Ngài yên tâm, ta nhất định liều mạng bảo hộ nó.
Ở nó trong lòng, Khương Trường Sinh một mực là hình ảnh của tiên thần, cho nên nó sẽ không nghi vấn Khương Trường Sinh.
Yêu cũng có thể thành thần?
Diệt Thế thụ rất chờ mong, ánh mắt nhìn về phía Địa Phủ cũng thay đổi, trở nên hừng hực.
Khương Trường Sinh đi vào bên trong địa phủ, từ bên ngoài xem, Địa Phủ chẳng qua là kiến trúc giống như cung điện, giống như lâu, trên thực tế bên trong tự thành một phương thiên địa, có rất nhiều cung điện, lâu vũ phân bố ở bên trong, rực rỡ muôn màu, đúng thẳng từng tôn tượng đá, tượng đồng âm Phủ, âm khí bức người.
Hắn có thể cảm giác được lực lượng nhân quả Địa Phủ đã phát động, khuếch tán ra toàn bộ Thiên Cảnh đại lục.
Giữa thiên địa có thật nhiều vong hồn bởi vì đủ loại nguyên nhân không có đầu thai, còn sót lại trên thế gian, được xưng là Tà Ma, Hình Thủ cùng âm Khô chính là Tà Ma.
- Cần tìm một vị chủ nhân cho Địa Phủ, chấp chưởng trật tự Địa Phủ.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, hắn đầu tiên suy nghĩ chính là
Hình Thủ.
Hình Thủ phụ tá hoàng quyền Khương gia hơn hai trăm năm, tinh thông quản lý quyền lực, quá phù hợp cho vị trí chủ nhân Địa Phủ.
Đi dạo trong chốc lát, Khương Trường Sinh rời đi Địa Phủ, trở về mặt đất.