Chương 590: Chương 590: Bắt đầu ngộ đạo, cuộc chiến của Võ Đế (2)
Cơ Võ Quân không có lên tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm Khương Trường Sinh, trong lòng rất kinh ngạc.
Lần trước độ kiếp mới bao nhiêu năm trôi qua, đây cũng quá nhanh đi.
Chẳng lẽ đây cũng là tiên nhân chuyển thế, hắn chẳng qua là một lần nữa đi lên con đường trở nên mạnh lên, tương đương với đang khôi phục thực lực mới nhanh như vậy?
Trong khi các nàng nhìn soi mói, thần sắc Khương Trường Sinh bình tĩnh, an tĩnh hài hòa, giống như hòa làm một thể cùng thiên địa.
Phía trên đại dương mênh mông vô biên, hai bóng người lăng không giằng co.
Chính là Võ Nhân đại đế cùng lão giả dơ bẩn muốn nhận Lâm Hạo Thiên làm đồ đệ, khí thế hai người đang âm thầm phân cao thấp, để biển mây cũng vì đó đình trệ.
Võ Nhân đại đế mặt không biểu tình, nói:
- Ngươi giống như ta?
Lão giả dơ bẩn nhếch miệng cười nói:
- Không sai, ngươi hẳn là có thể cảm giác được, trên đời này chỉ có người và ta là tồn tại giống nhau, người ta hẳn là nên hợp lại, đi sáng tạo càng nhiều tồn tại giống như chúng ta loại này.
Ánh mắt Võ Nhân đại đế lấp lánh, nói:
- Ta, đến cùng là tồn tại như thế nào? Ta không nhớ ra được ta vì sao sinh ra, nhưng ta có thói quen bản năng với rất nhiều chuyện, liền như là hiện tại, người ta có thể trao đổi, bản thân cái này đã để ta không thể nào hiểu được.
Lão giả dơ bẩn cất tiếng cười to, nói:
- Ta lúc đầu cũng hoang mang giống như người, ta dùng mấy trăm năm mới nghĩ thông suốt, đây cũng là thiên ý, là trời xanh giao phó cho chúng ta linh tính, chúng ta sinh ra có được lực lượng cường đại áp đảo chúng sinh, sinh ra đã có thể lý giải vạn vật, có được linh trí cực cao, chúng ta là tạo vật hoàn mỹ nhất, chỉ là chúng ta quá mức hoàn mỹ, cho nên loại tồn tại giống như chúng ta rất ít, chúng ta cũng không cách nào sinh sôi hậu đại giống như những sinh linh khác, nhưng ta suy nghĩ ra mộtbiện pháp, ta cần ngươi tương trợ.
- Ta đã điều tra qua ngươi, đời trước ngươi được xưng là Võ Nhân đại đế, chính là Thiên Địa Đế Cảnh, tiền đề chúng ta đản sinh chính là Thiên Địa Đế Cảnh chết đi, từ xưa đến nay, có quá nhiều Thiên Địa Đế Cảnh, nếu như ngươi ta phục sinh bọn hắn, chúng ta có thể trở thành một tộc, mặc dù không thể sinh sôi hậu đại, chúng ta cũng là tồn tại Vĩnh Hằng, chúng ta có khả năng thống trị vạn tộc thiên địa, trở thành thần trong thế tục.
Võ Nhân đại đế nghe xong, hai mắt bắn ra hào quang doạ người.
Hắn chăm chú nhìn lão giả dơ bẩn, nói:
- Nếu là thành một tộc, ngươi và ta sẽ do ai làm tộc trưởng, dùng ai đứng đầu?
Lão giả dơ bẩn tự phụ cười nói:
- Tự nhiên là ta là cao nhất.
- Nhưng ngươi cũng không có mạnh bằng ta, ta có thể cảm nhận được.
- Đây chẳng qua là công lực cùng lực lượng thôi, ta đã nắm giữ toàn bộ võ học của thân thể, người không phải đối thủ của ta, mà ta cũng chắc chắn rằng trong tương lai sẽ trở nên càng mạnh.
- Phải không?
Khí tức Võ Nhân đại đế càng ngày càng mạnh.
Lão giả dơ bẩn lắc đầu bật cười:
- Đã như vậy, vậy thì đánh một trận đi.
Oanh!
Võ Nhân đại đế bộc phát ra khí thế khủng bố, đè mặt biển cả vùng xung quanh hãm xuống, hình thành vòng xoáy khổng lồ ầm ầm sóng dậy, biển mây phía trên càng bị tách ra, trôi theo các hướng khác nhau.
Gió mạnh đập vào mặt, lão giả dơ bẩn không có kinh hoảng, ngược lại lộ ra nụ cười hài lòng.
- Vậy thì để ngươi nhìn một chút chiến ý cường đại nhất kỷ nguyên trung cổ......
Dưới Địa Linh thụ, Khương Trường Sinh mở to mắt, quay đầu nhìn về phía nam.
Hắn có thể cảm nhận được hai cỗ lực lượng còn cường đại hơn cả bảy đại Yêu Thánh đang kịch đấu.
Võ Đế!
Là hai vị phục sinh Võ Đế kia.
Khương Trường Sinh thi triển Thiên Địa Vô Cực Nhãn nhìn lại, ánh mắt xuyên qua từng mảnh từng mảnh vùng biển, thiên địa co vào, hắn nhanh chóng bắt được hai đại Võ Đế.
Cuộc chiến giữa Võ Đế, kinh thiên động địa, vượt xa Võ Nhân đại đế cùng bảy đại Yêu Thánh chiến đấu trước đó.
Khi đó, Võ Nhân đại đế thu tay lại quá sớm, mà bảy đại Yêu Thánh bận tâm lò luyện thiên địa cũng không có toàn lực ra tay.
Giờ phút này, Võ Nhân đại để cùng lão giả dơ bẩn buông tay buông chân đại chiến, vùng biển trong phạm vi trăm vạn dặm nhấc lên kinh đào hải lãng, ảnh hưởng đến một hải đảo cùng với đại lục phương xa.
Võ Nhân đại đế rõ ràng mạnh hơn so với trước, thậm chí còn ngộ ra một bộ quyền pháp, mỗi một quyền đều có thể điều động võ đạo linh khí, bộc phát ra uy năng đáng sợ.
Lão giả dơ bẩn càng mạnh mẽ, tiến vào một loại trạng thái cuồng bạo, rất giống như Tù Thiên chiến ý mà Mộ Linh Lạc trước đó tiếp nhận truyền thừa, nhưng so với Tù Thiên chiến ý, chiến ý Lão giả dơ bẩn mang theo sát ý cực hạn, thân thể hắn thấp hơn Võ Nhân đại đế, lại có thể đè ép Võ Nhân đại đế đánh.
- Lão đầu này không đơn giản.
Khương Trường Sinh yên lặng suy nghĩ, hắn không có ý tứ nhúng tay, hiện tại nhúng tay không có sinh tồn ban thưởng, còn không bằng nuôi thả.
Bên trên Vô Tận Hải Dương, càng ngày càng nhiều cường giả cảm nhận được uy áp của cuộc chiến Võ Đế.
Bạch Tôn ở phía trên một phiến đại lục xa xa mở to mắt, hắn quay đầu nhìn về phía chân trời, chau mày.
- Hơi thở thật mạnh, so với Võ Đế Thánh triều trước đó còn cường đại hơn, không có một tia yêu khí, chẳng lẽ là Võ Nhân đại đế cùng vị tồn tại kia đánh nhau? Vì sao bọn hắn muốn đánh nhau?
Bạch Tôn tự lẩm bẩm, trong lòng của hắn hiện ra bất an mãnh liệt.
Từ khi Võ Nhân đại đế mất khống chế, vị tồn tại kia bội bạc, hắn càng phát giác yêu tộc cũng không phải địch nhân kinh khủng nhất của nhân tộc, nhân tộc và yêu tộc tranh đấu chẳng qua là kéo ra mở màn hắc ám trước nay chưa có.
Trận đại chiến này kéo dài mấy ngày, đến sau đó ngay cả Cơ Võ Quân cũng cảm nhận được cỗ uy áp kia.
Không thể không nói, Thiên Địa Đế Cảnh xác thực mạnh mẽ.
Một người đủ để đánh chìm một phiến đại lục.
Bọn hắn chẳng qua là Thiên Địa Đế Cảnh nhất trọng thiên, cũng không biết Thiên Địa Đế Cảnh tầng mười mạnh bao nhiêu?
Khương Trường Sinh nghĩ tới đây, diễn toán người mạnh nhất bên trong phạm vi hệ thống dò xét.