Chương 597: Chỗ đến không biết, cơ duyên thần bí (1)
Xương Nhạc năm mười một, tân xuân vừa qua khỏi, Thiên Tử đã xác lập trữ quân, trước đó một mực không chịu hạ quyết tâm, đột nhiên xác lập trữ quân, để người kinh thành nghị luận âm ĩ.
Có trên phố truyền ngôn, thân thể Thiên Tử một ngày không thể so với một ngày, năm ngoái vừa kết thúc Xương Nhạc thịnh hội, Thiên Tử nghỉ ngơi càng sớm hơn dĩ vãng.
Bạch Kỳ cũng báo việc này cho Khương Trường Sinh.
Khương Trường Sinh cũng không thèm để ý, hắn và Khương Khánh cách bốn bối phận, cũng không có nhiều ưa thích Khương Khánh, trước đó giúp đỡ Khương Khánh đăng cơ đã động lòng trắc ẩn, cần gì lại liếm láp mặt đi tương trợ.
Khương gia không thiếu người làm hoàng đế.
Còn nữa nói, sinh tử do mệnh, hắn nhiều nhất giúp Khương Khánh kéo dài tuổi thọ mấy năm, dạng đan dược này ở trong quốc khố một mực có chuẩn bị, Khương Khánh trước đây ít năm đã bắt đầu dùng.
- Không nghĩ tới Khương Khánh lại muốn chết còn sớm hơn cả Lão Tử của hắn, sớm biết như thế, còn không bằng không giúp hắn nói chuyện.
Bạch Kỳ cảm khái, nó và dòng dõi Khương Khánh không có quá nhiều liên quan, cho nên so với con trai của Khương Khánh đăng cơ, vẫn để Khương Triệt làm thiên tử càng tốt hơn, ít nhất nó có thể chiếm rất nhiều tiện nghi.
Khương Trường Sinh nói:
- Khương Triệt tiểu tử kia sớm không có tâm Đế Vương, cả ngày ngâm mình ở Tông cung luyện đan, đều không nhìn hắn đi ra.
Hắn không có thói quen nhìn trộm con cháu, chỉ cần Khương Triệt không có gặp nguy hiểm thì tốt, cho dù bị tặc nhân giết, hắn cũng có thể trước tiên sử dụng khởi tử hồi sinh.
Trên thực tế, Khương Triệt từ khi truy cầu trường sinh dược, công lực một mực đang tăng trưởng.
Vị Ngọc phi kia xem ra thật yêu hắn, phụ cận Thiên Cảnh đại lục thường xuyên xuất hiện thân ảnh Linh Tộc, vì Khương Triệt đưa tới kỳ trân dị bảo cùng thi thể Hung thú.
Tại Thái Hoang, thi thể Hung thú không có dễ dàng hư thối, cảnh giới càng cao, càng như thế.
Khương Trường Sinh bắt đầu cân nhắc một chuyện khác.
Có cần để tử tôn Khương gia làm người hầu Địa Phủ hay không?
Chờ bọn hắn sau khi chết lại hỏi một chút.
Vừa chết, Khương Trường Sinh có thể trước tiên ngăn lại linh hồn của bọn hắn, không để bọn hắn quy thiên.
Trong dòng dõi ba đời, Khương Trường Sinh mới có thể bảo hộ mấy đời, vượt qua ba đời, sau khi chuyển thế đã không còn liên quan với hắn, nếu bọn họ nguyện đến Địa Phủ làm người hầu, cũng là duyên phận có thể kéo dài huyết mạch.
Theo vong hồn Địa Phủ càng ngày càng nhiều, Hình Thủ cùng Trương Anh cũng càng ngày càng bận rộn, thậm chí còn có thể gặp được đến một chút chuyện hiếm thấy, tỷ như gặp được kẻ thù khi còn sống, sau khi chết còn muốn đấu, ngoại trừ tử thù, còn có tình cừu, gia cừu, rối loạn, ngược lại Địa Phủ hiện tại thật náo nhiệt.
Phần lớn vong hồn ở Địa Phủ đến từ Thiên Cảnh đại lục, tạm thời còn chưa dính đến vong hồn bên ngoài Đại Cảnh.
Khương Trường Sinh một bên luyện công, một bên cùng Bạch Kỳ nói chuyện phiếm.
Đúng lúc này.
- Tiền bối, tiền bối, chúng ta xảy ra chuyện lớn, ngài có thể giúp chúng ta một chút...
Khương Trường Sinh đột nhiên nghe được tiếng lòng của Lâm Hạo Thiên, ngữ khí đầy lo lắng.
Khương Trường Sinh lúc này cảm giác Luân Hồi ấn ký ba người bọn họ.
Nhưng hắn thi triển Thiên Địa Vô Cực Nhãn, vậy mà không thể truy tung đến. Thật sự quá xa.
Khương Trường Sinh lúc này tiến hành tâm linh trao đổi với hắn, hiểu chân tướng câu chuyện.
Nguyên lai, ba người đi theo người Linh Tộc thăm dò di cung vương tộc, không cẩn thận khỏi động trận pháp, bị truyền tống đến chỗ không biết.
Khương Trường Sinh nghe xong, sử dụng hương hỏa thỉnh thần công, đem lực lượng của mình bám vào trên người Khương Tiển, từ đó thu hoạch được tầm mắt của Khương Tiển.
Giờ phút này, bốn người Khương Tiển đang đứng ở bên trên một chỗ vách đá, sau lưng rừng cây rất hoang vu, không có lá cây, tất cả đều là cây khô làm nhánh, quỷ dị kinh dị.
Toàn thân Khương Tiển run lên, cảm nhận được một cỗ lực lượng cường đại theo trong cơ thể hiện ra, khiến cho hắn động dung.
- Làm sao vậy?
Lâm Hạo Thiên chú ý tới dị thường của hắn, vội vàng hỏi.
Khương Tiển là hắn mang ra, nếu có nguy hiểm, hắn nên như thế nào bàn giao cho Đạo Tổ.
- Chớ hoảng, là ta.
Giọng Khương Trường Sinh truyền ra từ trong cơ thể Khương Tiển, mọi người nghe được trừng to mắt.
Lâm Hạo Thiên kinh ngạc hỏi:
- Tiền bối, ngài ở trong cơ thể hắn?
- Không có, chẳng qua là lực lượng của ta có thể hiện lên thân hắn, để ta xem trước xung quanh một chút.
Khương Trường Sinh trả lời một câu, sau đó quan sát phiến thiên địa này.
Tim Khương Tiển đập nhanh hơn, toàn thân cứng đờ. Gia gia vậy mà có thể dựa vào người hắn? Chẳng lẽ bởi vì ánh mắt của hắn?
Rất có thể thiên phú lớn nhất của hắn là con mắt này, nhưng hắn rõ ràng con mắt này di truyền từ gia gia.
Lâm Hạo Thiên âm thầm nghi hoặc, tiền bối và Khương Tiền đến cùng là quan hệ như thế nào?
Lúc trước hắn đã cảm thấy Khương Tiển và tiền bối lớn lên rất giống nhau, chẳng lẽ..... Linh Phong rất khẩn trương, hắn sớm nghe thấy Đạo Tổ mạnh mẽ, giờ phút này nhìn thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi như thế, hắn càng thêm kính sợ Ðạo Tổ.
Khương Trường Sinh nhìn về phương xa, phía dưới là một mảnh mặt đất hoang vu, khắp nơi đều là hài cốt cùng từng cây từng cây héo úa, một chút đầu lâu chồng chất cùng một chỗ, hình thành núi nhỏ, càng doạ người.
Bầu trời cuối mặt đất tràn ngập từng sợi huyết khí, khói đen, để phiến thiên địa này lộ ra huyết tinh, âm u. Nhìn một lúc lâu, Khương Trường Sinh cũng không có nhìn ra cái gì, chỉ có thể để bọn hắn hành sự cẩn thận.
- Lực lượng của ta mặc dù có thể đến giúp các ngươi, nhưng các ngươi không thể khinh thường, bởi vì vì nhục thể của các ngươi không thể gánh chịu toàn bộ lực lượng của ta.
Khương Trường Sinh nhắc nhở, đi theo rời khỏi hương hỏa thỉnh thần.
Thân thể Khương Tiền cũng khôi phục tự nhiên, hắn không khỏi thở dài ra một hơi.
Lâm Hạo Thiên tò mò hỏi:
- Mới vừa rồi là cảm giác gì?