Chương 268: Sữa canxi trẻ em AD
Lâm Hải lấy điện thoại cầm tay ra, mở Wechat ra, tìm tới Na Tra.
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Na Tra, có ở đó hay không? Có việc gấp tìm ngươi!
Tin tức của Lâm Hải vừa phát qua, Tiểu Na Tra liền đáp lời tới.
Na Tra: Đang trong lớp học đâu, nhàm chán muốn chết, chuyện gì ngươi nói, có phải muốn phát cho ta ‘One Piece’ tập ba hay không? (phía sau là một cái biểu lộ chảy nước miếng)
Ngạch... Lâm Hải nhất thời quýnh một trận.
Tiểu Hồ Đồ Tiên: ‘One Piece’ tập ba, tới ban đêm liền phát cho ngươi.
Hiện tại là đang cần nhờ tiểu Na Tra người ta đâu, Lâm Hải nào có đạo lý không đáp ứng?
Na Tra: A! Quá tốt, hai tập trước cũng đã bị ta cùng Hồng Hài Nhi lật nát, lại nói Luffy ...
Tin tức của tiểu Na Tra một cái tiếp lấy một cái, hưng phấn cùng Lâm Hải thảo luận nội dung cốt truyện phía sau.
Lâm Hải một trận cuồng mồ hôi, mẹ nó ca ca có chính sự tìm ngươi đây.
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Na Tra, ta hỏi ngươi một chuyện gì, hóa thân củ sen của ngươi, là từ đâu làm ra?
Lâm Hải vội vàng cắt đứt suy đoán đối với nội dung cốt truyện sau đó của Na Tra, đem sự tình muốn hỏi nói ra.
Na Tra: Hóa thân củ sen của ta? Ngươi hỏi cái này làm gì?
Nói đến chính sự, Na Tra cũng nghiêm túc lên.
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Cánh tay của ta bị Hoàng Tuyền Trọc Thủy ăn mòn, không thể sinh ra máu thịt mới, cho nên muốn giống như ngươi, dùng củ sen làm cánh tay.
Lâm Hải ngẫm lại, lại đem cánh tay ăn mòn của chính mình, chụp kiểu ảnh phát qua cho Na Tra.
Na Tra: Hoàng Tuyền Trọc Thủy!!! (phía sau là một loạt biểu lộ chấn kinh)
Na Tra: Hoàng Tuyền Trọc Thủy không phải bị người thần bí nào đó chuyển dời đi à, ngươi gặp được ở đâu?
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Cái này ngươi trước đừng hỏi, cánh tay của ta hủy, ngươi trước nói cho ta biết phải đi đâu tìm củ sen này?
Na Tra: Vậy thì Hà Tiên Cô tỷ tỷ có a, ngươi tìm nàng muốn một khỏa củ sen Thất Tâm là được, bất quá ngươi trước tiên cần phải đem cánh tay này cắt đi, ngươi có sợ đau hay không?
Vẫn phải đem cánh tay cắt đi? Lâm Hải nhất thời giật mình.
Đau thì hắn là không sợ, nhưng mấu chốt là thân thể tóc tai, đều là của cha mẹ a, Lâm Hải cũng không muốn từ bỏ cánh tay ban đầu của chính mình này.
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Không thể chỉ đem địa phương ăn mòn đổi thành củ sen sao?
Na Tra: Không thể! Ngươi nơi đó đã Bị Hoàng Tuyền Trọc Thủy ăn mòn, củ sen vô pháp cùng thân thể ngươi sinh ra liên kết, dù cho đổi, cũng vô dụng, muốn đổi chỉ có thể đổi nguyên cả một cánh tay.
Cái này...
Lâm Hải lập tức khó xử.
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Vậy có những biện pháp khác hay không, không cần đem nguyên cả cánh tay cắt đứt?
Lâm Hải lại ôm ảo tưởng, hỏi một câu.
Na Tra: Ta cũng không biết, ngươi chờ chút, ta hỏi Hồng Hài Nhi một chút, y mỗi ngày đi theo Quan Âm Bồ Tát, biết rõ rất nhiều việc.
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Tốt, xin nhờ xin nhờ! (phía sau là một cái biểu lộ ôm quyền)
Phát xong tin tức, tâm Lâm Hải liền nhấc lên.
Hi vọng Hồng Hài Nhi biết rõ biện pháp đi, nếu không cánh tay này của chính mình coi như bị phế.
Leng keng!
Một phút đồng hồ cũng chưa qua hết, Wechat của Lâm Hải liền vang.
Vội vàng cầm điện thoại di động lên xem xét, là Na Tra nhắn tin tới.
Na Tra: Hồng Hài Nhi nói có biện pháp!
A! Quá tốt!
Lâm Hải cao hứng vui vẻ ra mặt!
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Biện pháp gì? (phía sau là một cái biểu lộ chảy nước miếng)
Na Tra: Hồng Hài Nhi nói, muốn biết là biện pháp gì, đưa tiễn lễ vật trước thì y mới nói.
Phốc!
Mẹ nó, cái tiểu hài tử này thật đúng là biết nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của! Lâm Hải thầm mắng một tiếng.
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Ngươi hỏi y muốn cái gì?
Na Tra: Hồng Hài Nhi không nói, chỉ nói để ngươi nhìn mà đưa, nếu như y hài lòng, tự nhiên sẽ nói cho ngươi biết.
Em gái ngươi! Lâm Hải cuồng mồ hôi một trận.
Cái tiểu hài tử này, tâm nhãn thật nhiều a, cái này nếu là một mực nói không hài lòng, vậy mình không phải đưa đi không sao.
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Được, chờ lấy!
Lâm Hải phát xong tin tức, ngẫm lại, Hồng Hài Nhi là một cái tiểu hài tử, đơn giản chỉ ưa thích một số loại hình đồ chơi đồ ăn vặt cho tiểu hài tử, liền tùy tiện mua một chút gì đó cho y thử đi.
Lâm Hải ra khỏi phòng, đối diện cũng là một nhà siêu thị nhỏ.
Đi vào, quét mắt bốn phía một vòng, vừa hay nhìn thấy một đứa bé quấn lấy cha mẹ đòi mua sữa canxi trẻ em AD.
Ánh mắt Lâm Hải sáng lên, liền nó!
Sữa canxi trẻ em AD một lốc tám bình, Lâm Hải cầm luôn hai lốc, tính tiền, về đến phòng, trực tiếp phát cho cho Na Tra.
Ngươi hướng Na Tra gửi đi hai lốc sữa canxi trẻ em AD .
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Một cho ngươi, một cho Hồng Hài Nhi.
Lâm Hải rất biết làm người, đối diện là hai người Na Tra cùng Hồng Hài Nhi, Lâm Hải đương nhiên sẽ không chỉ phát cho một người, làm như thế ai biết có thể đem Tiểu Na Tra đắc tội hay không.
Tin tức của Na Tra rất nhanh liền hồi phục lại.
Na Tra: Đa tạ Đại tiên, bất quá cái sữa canxi trẻ em AD này là lấy để làm gì? (phía sau là một cái biểu lộ kinh ngạc)
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Uống.
Na Tra: Uống? Thần tiên chúng ta trừ ta, bình thường không phải đều là uống Cam Lộ sao?
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Cái này so với Cam Lộ còn uống ngon hơn nhiều, không tin ngươi nếm thử.
Lâm Hải tuần tự nói dóc, đậu móa, nếu như hai cái tiểu thần tiên này mà không uống cái đồ chơi này, thì coi như hỏng.
Na Tra: Tốt, hai ta nếm thử.
Na Tra nói xong, không có động tĩnh, Lâm Hải cầm điện thoại di động, lo lắng chờ đợi, sợ hai tiểu hài tử bên kia không hài lòng.
Leng keng! Leng keng! Leng keng!
Qua cũng hơn một phút, điện thoại di động của Lâm Hải bỗng nhiên liên tiếp vang lên.
Lâm Hải vội vàng xem xét, tất cả đều là tin tức mà Na Tra phát đến.
Na Tra: Đại tiên, uống quá ngon quá ngon a! (phía sau là một cái biểu lộ kích động)
Na Tra: Đại tiên, ngươi cái này là từ đâu mà có, còn có hay không? (phía sau là một cái biểu lộ chảy nước miếng)
Na Tra: Đại tiên, hai chúng ta đều uống hết sạch, ngươi lại phát cho chúng ta một chút đi. (phía sau là một cái biểu lộ nước mắt rưng rưng)
Na Tra: Đại tiên, ngươi nói chuyện a, Đại tiên, van cầu ngươi, lại phát cho chút đi. (phía sau là một cái biểu lộ điềm đạm đáng yêu)
Lâm Hải nhìn tin tức, con mắt đột ngột liền thẳng.
Mẹ nó, một người tám bình a, một cái nháy mắt như thế, đều uống hết sạch.
Các ngươi liền không sợ tiêu chảy a?
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Ở đây ở đây, các loại bảo vật này, sao có thể nói phát liền phát a...
Tâm lý Lâm Hải lập tức giật lên, đậu móa, chỉ cần các ngươi ưa thích là được a, lời như vậy, quyền chủ động liền đến trong tay ca ca.
Na Tra: Đại tiên, ngươi chờ chút, Hồng Hài Nhi muốn nói với ngươi.
Na Tra vừa nói xong, ngay sau đó lại phát tới một cái tin tức.
Na Tra: Đại tiên, ta là Hồng Hài Nhi, chỉ cần ngươi chịu phát cho ta thêm một lốc sữa kia, ta sẽ nói cho ngươi biết làm sao chữa cánh tay của ngươi.
“Còn muốn một lốc?” Lâm Hải bĩu môi một cái, “Người không lớn, lòng tham không nhỏ a. Ca ca cũng không thể quen mao bệnh của ngươi.”
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Sữa canxi trẻ em AD, chính là bản tiên lấy được từ một chỗ bí cảnh, số lượng thưa thớt, vô cùng trân quý, lúc trước phát cho ngươi một lốc, đã đủ lộ ra thành ý của bản tiên, thật sự là không thể phát nữa. Bất quá, bản tiên cũng không phải người không nể tình, sau khi ngươi nói cho ta biết phương pháp, ta có thể nhịn đau phát thêm cho ngươi một bình.
Na Tra: Ta cho ngươi biết, sau đó ngươi phát thêm cho ngươi một lốc.
Hồng Hài Nhi lập tức cò kè mặc cả nói.
Phốc!
Mẹ nó, cái tiểu hài tử này đủ hung ác a.
Tiểu Hồ Đồ Tiên: Không có khả năng, chỉ có thể là một bình!
Ngữ khí của Lâm Hải rất lợi hại kiên quyết, hắn cũng không phải là không nỡ phát cho thêm mấy bình, chủ yếu là Lâm Hải hiểu được đạo lý vật hiếm thì quý, chỉ có cho càng ít, mới lộ ra càng thêm trân quý.
Cho nhiều, ngược lại sẽ không đáng tiền.
Bên kia trầm mặc xuống.
“Đậu phộng, không phải đâu, chẳng lẽ cái tiểu hài tử này muốn cùng ca ca chơi tâm lý chiến?” Tâm Lâm Hải lập tức lại nhấc đến cổ họng.
Leng keng!
Còn tốt, tin tức rất nhanh lại vang, Lâm Hải vội vàng mở ra tin tức xem xét.
Na Tra: Thành giao!
Lâm Hải nhất thời vui mừng quá đỗi!
Trang 135# 2